Lời của Lâm nhẹ nhàng nói, nhưng bên trong lại có trọng lượng rất lớn. Bởi nhìn sang Tiêu Mị với Huân Nhi là hiểu.
Chỉ với sự dạy dỗ của Lâm cùng tài nguyên mà Lâm cấp thì bây giờ đã đột phá đến Đấu Sư Lục Tinh và Đấu Sư Cửu Tinh. Có thể không có trọng lượng sao.
“Muốn a! Nhưng tuổi tác của lão nô đã cao! Tỷ lệ thất bại rất lớn!”
Lăng Ảnh thở dài ngao ngán. Tuổi tác càng lớn, tỷ lệ đột phá ngày càng thấp.
Lâm thấy vậy thì chỉ cười cười. Từ nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan đưa cho Lăng Ảnh.
“Đây là Tấn Thăng Đan, Đan Dược Ngũ Phẩm!”
Lâm nhẹ nhàng nói. Nhưng người nghe thì không thấy nhẹ nhàng chút nào. Đan Dược Ngũ Phẩm, vậy chẳng phải nói Lâm đã là Luyện Dược Sư Ngũ Phẩm. Tu vi khủng bố, đã vậy còn là Luyện Dược Sư Ngũ Phẩm?
“Không biết công dụng của nó là?”
Lăng Ảnh kích động, thân thể run lên.
“Công dụng là giúp Đấu Hoàng đột phá lên Đấu Tông Nhất Tinh, từ Đấu Tông trở lên thì tăng 2 ŧıểυ cảnh giới, tăng 70% đột phá Đấu Tôn! Không có tác dụng phụ!”
Lâm nhàn nhạt giải thích.
Bùm
Lời của Lâm như quả bom nguyên tử rơi xuống và làm nổ một vùng bình địa. Nếu đúng như lời Lâm nói thì tương lai Đấu Khí Đại Lục sẽ xuất hiện rất nhiều Đấu Tông và Đấu Tôn, thậm chí là Đấu Thánh và Đấu Đế cũng có khả năng a.
“Thiếu gia thực sự muốn đưa nó cho lão nô?”
Lăng Ảnh hiện tại rất là kích động. Thực lực tăng lên thì tuổi thọ cũng dài ra, thân thể cũng trẻ ra đôi chút. Và quan trọng hơn là có thể bảo vệ được ŧıểυ thư của mình khi đối diện với Đấu Tông cường giả.
“Đương nhiên rồi! Dù sao ta cũng cần Lăng thúc giúp bảo vệ 2 nàng trong khi ta đi ra ngoài có việc mà!”
Lâm cười nói. Lâm là người biết tính trước tính sau, đương nhiên trước khi đi sẽ sắp xếp bảo vệ cho người thân, nữ nhân của hắn an toàn trước rồi mới yên tâm mà đi.
Nghe Lâm nói ra mấy lời đó, Tiêu Mị cùng Huân Nhi nhất thời như được nếm mật. Một cảm giác ấm áp dâng lên trong người, đó là cảm động trước hành động và suy nghĩ của Lâm dành cho 2 nàng. Như vậy chẳng là nói 2 nàng đối với hắn là rất quan trọng sao.
“Dù thiếu gia không nói thì lão nô cũng sẽ làm không công a!”
Nói đùa, Lâm xuất ra viên đan dược nghịch thiên như vậy chỉ để hắn giải quyết vấn đề thực lực. Đương nhiên là một lão già sống lâu như hắn hiểu Lâm muốn nhờ mình làm gì. Với lại Lâm bây giờ đã được hắn xem như là con rể của Cổ Tộc, còn khách khí làm gì. Bảo vệ thêm 1 2 người cũng chả gây ảnh hưởng đến toàn cục.
“Vậy đa tạ Lăng thúc trước rồi!”
Lâm cười nói. Từ nhẫn trữ vật lại lấy ra thêm khoảng 20 lọ đan cùng 2 nhẫn trữ vật khác nói:
“Đây là tài nguyên và vài viên Tấn Thăng Đan giống cái của Lăng thúc! Thúc phân phát cho các hộ vệ để họ đột phá tu vi, hỗ trợ cho Huân Nhi cùng Tiêu Mị!”
Nghe Lâm nói còn phân phát cho các hộ vệ khác thì Lăng Ảnh vui mừng không thôi. Nếu vậy thì Cổ Tộc sẽ lại xuất hiện thêm mấy vị Đấu Tông và Đấu Tôn nữa a. Hắn hận không thể lập tức chạy về Cổ Tộc báo tin mừng cho Cổ Tộc Trưởng, Cổ Nguyên a.
“Phu quân! Cảm ơn chàng!”
Lúc này Huân Nhi, ánh mắt đã hơi ướt át nhìn Lâm nói.
“Ngốc! Nàng là nữ nhân của ta! Không bảo hộ nữ nhân của mình thì ta còn đáng làm nam nhân sao?”
Lời Lâm nói là thật lòng. Ở kiếp trước, cha hắn đã phụ mẹ hắn. Đương nhiên hắn sẽ không chọn giống với cha hắn. Thà người phụ ta chứ ta không phụ người.
“Ừm!”
Chụt
Huân Nhi vì quá kích động mà hôn lên má của Lâm một cái, mặc cho Lăng Ảnh vẫn còn ở đây.
“Được rồi! Đừng rộn! Lăng thúc cũng nên đi phục dụng viên đan đó đi!”
Lâm nói. Lăng Ảnh liền lập tức biến mất khỏi căn phòng mà đi phục dụng viên đan.
Thế là cả 3 lại cùng nhau ngồi nói chuyện, vui đùa với nhau.
•••
3 ngày sau, lễ trưởng thành của Tiêu Gia được mở ra.
Ngày hôm nay là một ngày trọng đại ở Tiêu Gia, các thế lực ở Ô Thản Thành cũng tề tựu về đây.
Trong số đó thì cũng có Đấu Giá Hội với đại biểu là Nhã Phi cùng ŧıểυ Y Tiên tham dự.
“2 lão bà của ta hôm nay có hứng thú với buổi lễ này hay gì mà tham gia vậy?”
Lâm trêu đùa nói.
“Hừ! Không phải vì chàng? Ở Tiêu Gia cả tháng mới về thăm thiếp thân một lần!”
ŧıểυ Y Tiên hừ lạnh nói.
“Đúng vậy a! Với lại chúng ta đến đây để xem thử 2 muội muội mà phu quân thu có vẻ đẹp như nào!”
Nhã Phi che miệng cười nói.
Sau một năm thì Nhã Phi đã đạt đến Đại Đấu Sư Nhị Tinh sau khi đươc Lâm đưa cho Cải Tạo Đan và bắt đầu tu luyện. ŧıểυ Y Tiên cũng không thua kém gì với tu vi là Đấu Linh Ngũ Tinh, sắp bắt kịp hắn rồi.
“Ây da! Một lát nữa sẽ biết thôi a!”
Lâm cười nói. Hắn dù sao cũng biết trước sẽ bị hỏi chuyện này rồi nên hắn cũng không ngăn cản. Ngăn làm gì cho mệt.
“Chào mừng các vị quan khách đã đến tham dự buổi lễ trưởng thành của Tiêu Gia chúng ta!”
“Ngay bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu buổi lễ trưởng thành!”
Tiêu Chiến đứng ra nói lớn. Phía dưới nghe vậy thì không khí hào hứng lên hẳn.
“Đầu tiên là Tiêu Minh!”
Một trưởng lão đứng ra gọi tên. Sau đó một nam tử với mái tóc bù xù xuất hiện, đặt tay lên phiến đá khảo nghiệm.
Phiến đá sáng lên, kèm theo đó là thông tin tu vi của hắn.
“Tiêu Minh, Đấu Khí Lục Đoạn, phẩm cấp bình thường. Không đạt!”
Trưởng lão khảo nghiệm đọc to kết quả, sau đó lại gọi tên:
“Tiêu Ninh!”
Một nam tử khác bước lên và bắt đầu khảo nghiệm.
“Tiêu Ninh, Đấu Khi Bát Đoạn, phẩm cấp cực phẩm. Đạt!”
Cứ như vậy, lần lượt các đệ tử Tiêu Gia bước lên khảo nghiệm. Qua khoảng 30 người thì cuối cùng cũng đến lượt của Huân Nhi và Tiêu Mị.
“Tiêu Mị!”
Tiêu Mị bước lên và đặt tay lên đá khảo nghiệm. Phiến đá khảo nghiệm phát sáng lên.
Trước kết quả của Tiêu Mị, toàn bộ đệ tử Tiêu đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Tiêu Mị. Tiêu Mị thấy vậy thì không phản ứng quá ngạc nhiên bởi nàng đã biết trước kết quả rồi.
Tiêu Mị nhẹ nhàng bước xuống, chạy đến chỗ của Lâm mà nhào đến ôm lấy hắn.
“Mị Nhi làm tối lắm!”
Lâm đưa tay lên xoa đầu nàng.
“Vậy ra là Mị Nhi muội à!”
Nhã Phi cùng ŧıểυ Y Tiên đang đứng 2 bên Lâm nhìn Tiêu Mị nói.
“Mị Nhi xin ra mắt các vị tỷ tỷ a!”
Thấy ánh mắt của 2 nàng đang nhìn mình thì Tiêu Mị vội cúi đầu nói.
“Đừng khách khí! Ta là Nhã Phi, còn đây là ŧıểυ Y Tiên! Sau này chúng ta là tỷ muội tốt a!”
Nhã Phi cười nói. Sau đó lại dùng ánh mắt thâm úy nhìn Lâm.
“Khụ...khụ! Đến lượt Huân Nhi rồi kìa!”
Lâm giả giờ ho khan để đổi sự chú ý. Lúc này Huân Nhi đã bước lên và bắt đầu khảo nghiệm.
Lời vừa dứt thì cả Tiêu Gia lại một phen náo động. Tiêu Gia lại xuất hiện thêm một thiên tài.
Huân Nhi cũng không để ý đến mấy người đó mà đi về phía Lâm.
“Huân Nhi ra mắt các vị tỷ tỷ!”
Huân Nhi cười nói.
“Tốt a! Sau này chúng ta là tỷ muội tốt! Hợp lực quản lý cái tên trăng hoa kia!”
Nói đến đây thì ŧıểυ Y Tiên liếc xéo Lâm. Lâm cũng chỉ biết giả ngu, không nghe thấy. Muốn quản lý được hắn, nằm mơ. Hắn là người thích tự do nên không thích bị quản lý bởi bất cứ điều gì, trừ vợ con hắn ra.
Sau một lúc tán nhảm thì cũng đến lượt Tiêu Viêm lên.
Sau đó, Tiêu Viêm lại quay đầu lại, nhìn hướng Lâm đang nói chuyện vui vẻ với chúng nữ. Tiêu Viêm bỗng chốc ánh mắt đầy phẫn nộ, kèm theo sát ý nhìn về phía Lâm.
Lâm cảm nhận được có sát ý nhắm đến mình thì hừ lạnh một cái, đem khí tức Đấu Vương xuất tràng, chèn ép đến Tiêu Viêm.
Phốc
Trước áp lực mà Lâm tạo ra, Tiêu Viêm phun ra một ngụm máu.
“Dám có sát ý với ta! Xem ta làm thế nào mà thu thập ngươi!”
Lâm nghĩ thầm. Hàng trăm kế hoạch hành hạ Tiêu Viêm cùng lúc được nhảy số.
Thế là buổi lễ trưởng thành kết thúc khá êm đẹp, sẽ đẹp hơn khi Tiêu Viêm không bị phun máu.
•••
Ngày hôm sau.
Trên không trung, 3 thân ảnh 2 nam 1 nữ đang ngự không phi hành về hướng Ô Thản Thành.
“Cát Diệp trưởng lão! Trưởng lão nghĩ Tiêu Gia có chấp nhận không?”
Nữ tử lên tiếng. Nữ tử có vẻ đẹp có thể so với Huân Nhi, mái tóc màu đỏ hồng, bộ ngực không quá to nhưng ở mức vừa vặn, thân hình thon gọn. Người này chính là Nạp Lan Yên Nhiên, tu vi ở Đấu Giả Tam Tinh.
“Không chấp nhận thì cũng phải chấp nhận!”
Nam tử tên Cát Diệp nói. Thân là Ngũ Tinh Đấu Giả thì thì hắn có một tự tin nhất định. Người còn lại là một lão giả với tu vi là Đại Đấu Sư Thất Tinh.
Đương nhiên với sự có mặt của lão giả này thì Cát Diệp có tự tin rằng Tiêu Gia sẽ đồng ý mục đích mà bọn hắn đến Tiêu Gia, từ hôn.
Nạp Lan Yên Nhiên là một thiên tài của Vân Lam Tông, được chính Vân Lam Tông Tông Chủ Vân Vận mang về nhận làm đệ tử, tương lai sẽ có khả năng cao chính là Tông Chủ đời kế của Vân Lam Tông.
Về sau lại biết nàng có mối hôn sự với Tiêu Viêm, một phế vật. Đương nhiên là một thiên tài mà gán ghép với phế vật thì không xứng bên Nạp Lan Yên Nhiên quyết định xin sư phụ nàng cho phép nàng mang theo vài trưởng lão để đi từ hôn.
“Không biết 3 vị đến Ô Thản Thành làm gì a?”
Bỗng một giọng nói vang lên phía trước hướng đi của 3 người. Cả 3 đều dừng lại.
“Ai?”
Cát Diệp lên tiếng.
“Ta là ai thì ngươi không cần biết! Ta chỉ muốn biết các ngươi là ai?”
Người lên tiếng chính là Lâm và hiện tại hắn đang thực hiện kế hoạch cho cái nhiệm vụ của hệ thống.