Hãy Để Anh Yêu Em [ Full ]

Chương 1: Lão Đại

Trước Sau

break

1/"Lô hàng hôm nay như thế nào rồi" 

" Dạ rất tốt thưa lão Đại, tôi nghĩ ngài nên mua số lượng lớn để chúng ta có thể sản xuất ra nhiều ạ"

" Thôi đi, tôi thấy lúc này là không phải thời gian thích"

"Dạ"

Đang nói chuyện thì có một con nhỏ chạy vô hét lớn đó là Mộc Hạ vợ của lão Đại.

"Lão Đại"

"Có chuyện gì không"

"Em muốn đi thăm ba mẹ em, em lại nhớ ba mẹ em nữa rồi"

Hắn nghe thấy vậy thì liền giật gân.

"Hửm?"  

"Cuối tuần này ngài có bận gì không?" 

"Ngài chở em đi về thăm gia đình em đi, em  muốn về thăm gia đình"

Hắn  liền giật gân tiếp, hắn nhớ tuần trước mới về kia mà.

" Lão Đại sao ngài nhìn em, ngài nói gì đi.

Hắn không biết nói gì, hắn chỉ nhìn cô và nói.

"Cuối tuần này sao" 

"Dạ" 

"Để tôi xem tôi có rảnh không đã" 

Cô nghe xong thì liền nói.

" Đi mà lão Đại, chả lẽ ngài bận đến vậy ạ"? 

"Lão Đại L... lão Đại".

Có một người chạy vào người đó tên là Chu Văn An người đó được hắn nhận muôi khi còn trong cô nhi viện.

"Chuyện gì thế" Chu Văn An liếc mắt sang nhìn Mộc Hạ thấy vậy Mộc Hạ liền nói. "Hai người có chuyện gì hả" Mộc Hạ chưa nói xong thì bị hắn ngắt lời.

"Bé con đi ra ngoài đi" 

"Vâng"

Cô thầm mắng hắn" Lão Đại ngài ấy đúng là quá khó tánh". Cô đang thầm chửi thì có người đằng sau tiến tới " Phu Nhân cô làm gì ở đây vậy ạ". Cô liền bất chợt giật mình lắp bắp nói không nên lời.

"D... dạ c...con tới đây để con chơi thôi à chứ con có làm gì đâu. Bà Dương liền nói." Nếu được thì Phu Nhân vào trong đi ở ngoài có gió với sương phu nhân dễ bệnh lắm ạ."

"Vâng"

Bà Dương thấy vậy thì liền dẫn cô về phòng cô cảm thấy như mình bị chột dạ nên đành phải hỏi bà Dương giải mã những thắc mắc trong lòng mình.

"Bà Dương, rốt cuộc lão Đại là người như thế nào vậy ạ?"

Bà Dương không ngờ lại có một ngày có người hỏi bà câu này, bà Dương liền bảo." Tôi đã theo lão Đại rất lâu về trước lúc đó tôi chỉ mới 18 tuổi thôi lúc đó lão Đại chỉ là một thằng nhóc dễ thương lắm lúc nào cũng mở miệng ra kêu cô Dương ơi." Cô liền vội ngắt lời bà Dương. "Còn ba mẹ ngài ấy thì sao ạ?"

"Ba mẹ thì không may bị đối thủ cạnh tranh mà chết, may mắn là ngày hôm đó lão Đại không xe chắc bây giờ cũng đã giống ba mẹ thằng bé rồi."

Bà Dương vừa kể vừa khóc cô liền vội lấy khăn giấy lau trên mặt và nói." Không sao đâu ạ bà cứ kể tiếp đi ạ con sẽ lắng nghe bà".

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc