Hậu Tinh Thần Biến

Chương 303: Thủy Dực thành ngoại

Trước Sau

break
Tần Vũ vui mừng thanh thản nhìn nét mặt nghiêm túc của Tình nhi, ngẩng đầu nhìn Mục Thiên trên mặt lộ ra vẻ khát khao và hâm mộ khẽ cười nói:

“Đạo tự nhiên của ta không thích hợp cho ngươi tu luyện, Tình nhi là bởi vì từ nhỏ đã theo ta cùng tu luyện, cho nên mới có thể dễ dàng hiểu được công pháp của ta, còn ngươi, ta sẽ vì ngươi tự chỉnh lý sáng tạo ra một bộ công pháp, công pháp chỉ thích hợp với chính ngươi tu luyện!”

Mục Thiên mừng rỡ, chợt quỳ một gối xuống cảm kích nói:

“Đa tạ đại nhân ưu ái!” Đối với công pháp của Tần Vũ, Mục Thiên thì đã bội phục tận trong đáy lòng, điều này không chỉ là bởi vì Tần Vũ giúp hắn chữa trị nguyên hạch, cũng không đơn thuần là vì hiện nay Tần Vũ tuổi còn trẻ như vậy mà đã có công lực cao thâm như thế...

Trải qua thời gian dài ở chung với Tần Vũ tới nay, Mục Thiên càng ngày càng phát hiện ra người tuổi trẻ này khiến cho hắn không thể hiểu thấu được! Tuổi còn trẻ, có được một thân công lực tuyệt thế, có thể so với cao thủ sáu đôi cánh nhưng không hề tự cao tự đại, với người ngoài nhiệt tình hòa nhã không nói, đối với huynh đệ của mình tín nhiệm không giữ lại chút nào, hết thảy những điều đó, đều khiến cho Mục Thiên kẻ tâm cao khí ngạo cũng phải cúi thấp cái đầu cao ngạo của mình, thành tâm thần phục dưới chân Tần Vũ!

Thấy hình dạng Mục Thiên kích động như vậy, Tần Vũ thản nhiên cười, phất tay phát sinh một đạo lực lượng nâng hắn lên, cười mắng:

“Cái lão già ngươi cũng học điều dối trá, đều là người một nhà, sau này không nên hơi một tí đã quỳ xuống!”

Mục Thiên ngượng ngùng đứng ở một bên, trong mắt nhưng là lộ ra thần sắc xúc động và sùng kính!

Ba người tiếp tục vừa đi vừa nói chuyện, thấm thoát đã tới bên ngoài một cái cửa thành dày rộng.

Một đội binh sĩ Thiên nhân đang qua lại tuần tra, nhìn thấy hình dáng quái dị của ba người, không khỏi rất cảnh giác phòng thủ chặt chẽ cửa thành, hai gã tướng lĩnh Thiên nhân bốn đôi cánh rất nhanh hướng ba người bay tới.

Dưới sự trợ giúp của Tần Vũ, Mục Thiên đã có thể hoàn toàn khống chế được lực lượng của năm cánh hạ giai, năm đôi cánh phía sau đã có thể ẩn dấu được, chỉ còn lại bốn đôi cánh bên ngoài. Còn Tình nhi tất nhiên là ba đôi cánh, tuy rằng phấn hồng sắc dần dần rõ nét, nhưng nếu như không quan sát tỉ mỉ cũng không thể phát hiện sự khác thường của nàng.

Trong ba người kỳ dị nhất chính là thuộc về Tần Vũ, chỉ có một đôi cánh, lại cùng với hai cao thủ nói chuyện cười đùa trên đường, khiến cho hai gã tướng lĩnh rất đỗi kinh ngạc, trong lòng cũng cực kỳ cảnh giác.

“Các ngươi từ đâu tới đây?” Hai người tiến lại cách Tần Vũ ba người khoảng mười thước liền ngừng lại, nắm chặt vũ khí trong tay, trong đó một gã tướng lĩnh mặt đen lạnh lùng hỏi.

Tần Vũ nháy mắt ra dấu cho Mục Thiên, Mục Thiên hiểu rõ, mặt lộ dáng tươi cười bước tới một bước, đứng trước người Tần Vũ và Tình nhi, quay sang hai người khẽ cười nói:

“Chúng ta là Thiên nhân từ Tử Dực thành tới, nghe nói Thủy Dực thành là tòa thành đẹp nhất trong Thiên giới chúng ta, cho nên tới đây lịch lãm một phen!”

Hai gã tướng lĩnh thật không ngờ Mục Thiên lại khách khí như vậy, bốn đôi cánh sau lưng chứng tỏ cho bọn họ biết rõ, tu vi của Mục Thiên cũng không thấp hơn bọn họ, thấy hắn khách khí như vậy, sắc mặt hai người có hơi hòa hoãn lại, như trước là tên Thiên nhân nam tử ‘dòm thấy đã muốn đánh’ mặt đen kia nói:

“Tử Dực thành?”

Thấy Mục Thiên gật đầu khẳng định, nam tử mặt đen và nam tử bên cạnh liếc nhìn nhau, mới hỏi nói:

“Quy củ khi đi vào Thủy Dực thành các ngươi có hiểu rõ?”

“Hiểu rõ, hiểu rõ!” Mục Thiên cười hắc hắc, vẻ mặt thành thực nói: “Vào trong Thủy Dực thành, nghiêm cấm đánh nhau!”

Nam tử mặt đen ngắm Tình nhi cực kỳ xinh đẹp phía sau Mục Thiên, gật đầu nói:

“Các ngươi vào đi thôi!”

Mục Thiên gật đầu, cười chắp tay vái chào, xoay người nhìn Tần Vũ, thấy Tần Vũ không phản đối gì, mới dẫn đầu hướng cửa thành đi tới.

“Đứng lại!” Vừa chuẩn bị bước vào cửa thành, phía sau mọi người đột nhiên truyền đến một tiếng kêu uể oải, hai gã tướng lĩnh nghe thanh âm, lập tức không chút do dự xoay người sang, quỳ xuống:

“Thiếu gia!”

Tần Vũ vẫn như trước bộ dáng bình thản, nhìn vào Mục Thiên đang ngầm dò hỏi ý kiến mình khẽ cười nói:

“Ngươi đi ứng phó đi!”

Mục Thiên lập tức xoay người lại, chỉ thấy hơn mười đạo thân ảnh trong nháy mắt đã tới trước mặt ba người, dẫn đầu chính là một vị thanh niên nam tử cực kỳ anh tuấn tuổi còn trẻ, nếu như không phải Mục Thiên cả ngày quẩn quanh bên cạnh Tần Vũ, sợ rằng vẻ anh tuấn của gã thanh niên này nhất định sẽ khiến hắn hò reo tại chỗ.

Nam tử trẻ tuổi phía sau năm đôi cánh không ngừng vẫy động, con ngươi dài nhỏ hẹp lộ vẻ rất có thần, thỉnh thoảng tinh quang lóe lên, chỉ thấy hắn sững sờ chằm chằm nhìn Tình nhi bên cạnh Tần Vũ, mắt lộ ra thần sắc tham lam, dịu dàng nói:

“Vị muội muội này, các người muốn đi vào Thủy Dực thành phải không?”

Tình nhi bị hắn nhìn với ánh mắt đó cực kỳ khó chịu, nghe hắn hỏi trong lòng càng không nén lòng được, lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không thèm trả lời hắn.

Mục Thiên thấy thế, liền giành trước nói rằng:

“Chúng ta đúng là muốn đi vào trong Thủy Dực thành, không bằng chúng ta...”

“Thiếu gia và nàng nói chuyện, ngươi là ai? Lại dám tới nói chen vào!” Không đợi Mục Thiên nói xong, chợt một tiếng quát từ phía sau nam tử trẻ tuổi truyền đến, chỉ thấy một gã hán tử cao lớn bước tới, chỉ vào mũi Mục Thiên quát to lên. Tần Vũ lưng quay lại, nghe lời nói của người này, sát quang trong mắt đột nhiên phát ra, chỉ là do đưa lưng về phía mọi người, bọn họ cũng không có nhìn thấy.

Mục Thiên bỗng nhiên cảm nhận được từ trên người Tần Vũ truyền đến một cổ khí tức băng lãnh làm cho tim hắn đập dồn dập, không khỏi thất kinh, vội vã chận ngang giữa mấy người, tưởng muốn mượn cơ hội ngăn cản sát ý của Tần Vũ.

Mà nam tử trẻ tuổi kia cùng với bọn thủ hạ của hắn nhìn thấy động tác đột ngột của Mục Thiên, lại đều tưởng hắn muốn tập kích thiếu gia, lập tức đều ào tới trước mặt nam tử trẻ tuổi, rất nhanh bao vây Mục Thiên vào giữa.

“Úy, đồ con gái thúi, thiếu gia nhà ta nói chuyện với ngươi đấy, ngươi điếc à?” Cũng chính tên đại hán vừa ngăn cản Mục Thiên lên tiếng, thô bạo nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tình nhi đang nhíu chặt, bất giác trong lòng nổi lên đầy kinh ngạc lẫn ái mộ.

Thấy nam tử cao lớn muốn đi tới trước mặt Tình nhi, Mục Thiên nhướng mày, vươn tay phải chặn trước mặt hắn, không vui nói:

“Ngươi là thứ gì, lại nói như thế?” Đưa tay một đạo lực lượng đột nhiên phát ra, nhất thời kích cho nam tử cao lớn bốn cánh thượng giai đó liên tục lui về phía sau hơn mười bước mới ngừng lại được.

Nam tử trẻ tuổi sắc mặt lạnh xuống, phất tay tán phát ra một đạo khí lực, đánh tan luồng khí tức đang bạo hành trên người nam tử cao lớn bốn cánh thượng giai, quay đầu lai, chậm rãi nhìn Mục Thiên, trong mắt sát ý chợt lóe, lẳng lặng nói:

“Đả thương thủ hạ của ta? Ngươi chết chắc rồi!” Lời còn chưa dứt, thân ảnh hắn đã tiêu biến, xuất hiện lại tức thì đã tới cạnh bên Mục Thiên.

Chỉ thấy hắn nhắm vào Mục Thiên mãnh liệt tung ra một quyền, hiển nhiên hắn cho rằng dựa vào tu vi năm cánh trung giai để chiến thắng một tên Thiên nhân bốn cánh thượng giai dễ như trở bàn tay.

Oanh!

Một tiếng nổ ầm từ bên hai người bùng phát ra, mà ngay cả tường thành vừa dầy vừa chắc chắn tựa hồ cũng không thể chịu nổi khí lực của hai người, đồng thời mặt đất một trận rung động, tường thành cũng có hơi lay động lên.

Thân ảnh nam tử trẻ tuổi rất nhanh lui về phía sau, còn Mục Thiên thì hai chân đã lún sâu vào mặt đất, hơi vận khí, liền từ mặt đất bay lên.

“Ồ!... Ngươi không phải Thiên nhân bốn đôi cánh!” Nam tử trẻ tuổi thế nào cũng không có nghĩ tới một hán tử nhìn như bình thường, tu vi lại có thể kinh người như vậy, vừa rồi nếu như hắn không lập tức giảm bớt khí lực trên người, sợ rằng lúc này thân đã bị trọng thương rồi!

“Ta lúc nào nói qua ta là Thiên nhân bốn đôi cánh?” Thấy nam tử trẻ tuổi dáng vẻ đầy kinh ngạc, Mục Thiên khoanh tay đứng, một bộ dáng bình thản thú vị nhìn nam tử trẻ tuổi giương bộ mặt vô cùng tuấn mỹ trên đó lộ ra thần thái suy nghĩ.

Bị Mục Thiên nói như vậy, nam tử trẻ tuổi không khỏi sắc mặt đỏ lên, thẹn thùng lúng túng nhìn đám thủ hạ chung quanh. Lập tức nổi giận mắng:

“Một đám phế vật, đều lên cho ta, bắt hắn giết chết cho ta!”

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc