Dọc theo đường đi Khương Lộ Dao đã suy nghĩ kỹ, nàng biết nên làm như thế nào để lo cửa sinh ý này.
Nếu nàng có thể dẫn ý nghĩ của Tiêu Duệ Hoa muốn có danh vọng trong giới sĩ lâm, đương nhiên cũng có thể nghĩ ra cách làm như thế để đám người đại nho có thanh danh hiển hách cam tình nguyện giúp nàng quảng cáo!
Khương Lộ Dao nhếch môi nở nụ cười thắng lợi, nói với huynh trưởng:
- Cửa sinh ý này dù bị bắt chước, thì bọn họ cũng chưa chắc có được ưu việt.
Khương Mân Cẩn vỗ tay tán thưởng, muội muội uy vũ khí phách, không cần lo lắng!
Xe ngựa về tới cửa Vĩnh Ninh hầu phủ, trước khi xuống xe, Khương Lộ Dao nói với Khương Mân Cẩn:
- Ca ca, còn có một chuyện, ca nhất định phải nhớ kỹ.
- Muội nói.
- Lúc cùng Tiêu biểu tỷ gặp mặt ngàn vạn lần đừng nói sẽ giúp nàng miễn tuyển(vụ tuyển tú), ca cũng đừng lo lắng cố sức, nhọc lòng, càng đừng vì thế mà cầu tổ mẫu.
Khương Lộ Dao biểu tình ngưng trọng:
- Tuy hiện giờ Tiêu biểu tỷ không có tâm tư muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng, nhưng nếu ca chủ động hỗ trợ, trong lòng nàng sẽ tồn tại vướng mắc. Di tổ mẫu(em của bà) rất coi trọng Tiêu biểu tỷ, nếu nàng thật sự muốn miễn tuyển, nhất định sẽ tìm ra biện pháp.
- Việc này, nàng có thể nói, nhưng ca không thể nói.
Khương Lộ Dao lo lắng tương lai sau này Tiêu Chước Hoa sẽ hối hận...Tuy sau khi nàng gả cho ca ca, khả năng nàng sẽ hối hận rất thấp.
Nhưng Khương Lộ Dao không dám đem ý nghĩ của chính mình áp đặt lên người khác.
Theo cách nhìn của Khương Lộ Dao, vào cung hoặc là làm trắc phi gì đó, đối với nữ tử mà nói chính là thống khổ, nhưng chưa chắc người khác sẽ nghĩ như vậy.
Tiêu Chước Hoa vừa mới vào kinh, có ích quyền lợi, phú quý không ảnh hưởng nhiều.
Nhưng lâu ngày, có lẽ Tiêu Chước Hoa sẽ cảm thấy phú quý quyền lợi càng đáng quý.
Khương Lộ Dao muốn giúp huynh trưởng thúc đẩy hạnh phúc cả đời, chứ không phải muốn nhìn bọn họ hạnh phúc vài năm, nhìn hai người tương kính như tân, oán trách lẫn nhau.
- Ca ca nếu muốn tương lai sau này phu thê có quan hệ hòa hợp, cả đời hạnh phúc mỹ mãn, ca phải dùng chân thành, một lòng đả động Tiêu biểu tỷ, ngàn vạn lần đừng ở trước mặt nàng tính toán thiệt hơn, ngấm ngầm giở trò mưu kế, chớ có thay nàng lựa chọn cái gì.
Khương Lộ Dao chậm rãi nói:
- Tâm nữ nhân sâu như đáy biển, nam nhân vĩnh viễn cũng không thể đoán được. Tính tình của muội cùng Tiêu biểu tỷ có chút giống nhau, nàng cũng giống như muội không thích làm trò mua vui cho nam tử, càng không muốn làm quân cờ, để người khác tùy ý bày bố.
- Ta nhớ kỹ.
Khương Mân Cẩn mặc niệm một lần, quyết định trở về sẽ cân nhắc.
Khương Lộ Dao nhọc lòng vì huynh trưởng, lại nhọc lòng vì phụ mẫu, hỏi Mạc Lị ra nghênh đón nàng:
- Phụ thân ta xuất môn?
- Hồi bẩm ŧıểυ thư, nhị gia bị lão hầu gia kêu đi.
- Cái gì?
Khương Lộ Dao nhíu chặt mày:
- Tổ phụ gọi phụ thân ta? Không có nghe nói là vì chuyện gì sao?
Tin tức này có thể so với chuyện Khương nhị gia xuất môn gây chuyện còn nguy hiểm hơn.
Lão hầu gia vẫn luôn ốm đau không dậy nổi, nghe nói là không sống được mấy ngày, lúc này đột nhiên lên cơn gọi Khương nhị gia.
Đương nhiên trên dưới hầu phủ náo động rất lớn.
Tuy nói lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa có quyền quyết định ai kế thừa tước vị.
Nhưng nơi này là Vĩnh Ninh hầu phủ, tổ phụ mới là Vĩnh Ninh hầu.
Vĩnh Ninh hầu bị thê tử Gia Mẫn quận chúa chèn ép cả đời, nếu chẳng may phấn khởi lên cơn, tự ý viết thư thỉnh lập thế tử...
Loại khả năng này cũng không phải không thể xảy ra.
Nhưng nhất định hoàng thượng sẽ tôn trọng ý kiến của tổ mẫu, vị nhi tử bị Vĩnh Ninh hầu thỉnh phong thế tử tương lai sau này còn có thể tốt sao?
Mặc kệ kẻ nào kế tước thì nhìn nhị gia đều không thuận mắt, trừ phi nhị gia là người kế thừa tước vị cuối cùng.
Đáng lẽ Khương Lộ Dao không cần nhọc lòng quan tâm đến chuyện kế thừa tước vị.Nhưng không biết sao thời gian gần đây tổ mẫu lại có hứng thú với nàng, khương Lộ Kỳ lại có biểu hiện khác thường, điều này khiến cho Khương Lộ Dao cảm thấy có chút bất an.
- Nghe người ta nói, lão hầu gia muốn gặp nhị gia.
Mạc Lị nhìn sắc mặt Khương Lộ Dao khác thường, vội vàng đem tin tức nghe được nói ra:
- Nghe nói lão hầu gia rất nhớ thương nhị gia, thân mẫu của nhị gia...Cũng là người mà lão hầu gia nhớ thương nhất.
Phi! Khuôn mặt Khương Lộ Dao lạnh lẽo:
- Tin tức này, ngươi nghe từ đâu?
- Người trong quý phủ đều lén nghị luận, tuy thân mẫu của nhị gia là Liễu di nương có xuất thân không tốt, nhưng năm đó cũng nổi danh lừng lẫy.
Nữ tử nổi danh lừng lẫy là loại người nào? Khương Lộ Dao nắm chặt tay thành quyền, danh kỹ, thanh lâu, ca kỹ!
Tổ mẫu ruột thịt của nàng chính là ca kỹ, tuy xướng ca ra tên tuổi, nhưng nàng cũng bị người áp đặt số phận, trở thành lễ vật dâng cho Vĩnh Ninh hầu.
Lúc Vĩnh Ninh hầu còn trẻ tuổi rất thích nghe diễn, nàng lớn lên trỗ mã lại tốt, được sủng ái một đoạn thời gian, sau đó...
Sau khi sinh hạ Khương Thừa Nghĩa, thì hương tiêu ngọc vẫn, từ đó về sau Khương nhị gia thường xuyên phạm lỗi, trên dưới nhị phòng không có tiền đồ, rất ít có người nào nhắc lại chuyện năm đó.
Nhị phòng hoàn toàn không có gì uy hiếp, sao lại nhắc lại chuyện lão hầu gia dung nạp ca kỹ làm thiếp.
Trên dưới Vĩnh Ninh hầu phủ cũng không có thể diện, nhìn vào có vẻ huynh đệ bọn họ không đủ đoàn kết hòa thuận.
- ŧıểυ thư, nô tỳ cũng biết không nên nhiều lời về chuyện này, nhưng cũng không biết là như thế nào, mà tin tức này lan truyền rất nhanh.
- Còn không phải tổ mẫu....
- Là lão phu nhân?
Khương Mân Cẩn giận dữ:
- Muội đừng ngăn cản ta, ta phải đi tìm tổ mẫu hỏi rõ đa͙σ lý, không phải tổ mẫu cũng chấp thuận cho tổ phụ nạp Liễu di nương vào cửa sao?
Khương Lộ Dao túm chặt Khương Mân Cẩn, trấn an nói:
- Vì nàng, ca cảm thấy rất mất mặt sao?
- Không phải...Nhưng nàng là ca kỹ.
Ca kỹ so với danh kỹ còn đê tiện thấp hèn hơn, đột nhiên chuyện cũ bị lôi ra, Khương Mân Cẩn nào chịu được?
- Không phải tổ mẫu làm, chiêu thức ấy quá đơn giản thô thiển, ti tiện vô sỉ.
Khương Lộ Dao cảm thấy làm ca kỹ không có gì phải mất mặt, nhưng nơi này là cổ đại, giai cấp phân chia, tư tưởng phong kiến.
- Nếu ca không cảm thấy mất mặt, thì không có ai có thể lấy chuyện này vũ nhục ca, nàng cũng là do tổ mẫu gật đầu đồng ý mới nhập môn làm thiếp...Có thân phận tương đương với các thiếp thất của tổ phụ, địa vị cũng giống nhau.
Nếu không phải lão phu nhân đột nhiên phá lệ coi trọng Khương Lộ Dao, nếu không phải lão hầu gia triệu kiến Khương Thừa Nghĩa, thì xuất thân của Liễu di nương sẽ không bị khơi lại.
- Ta thì không sao, nhưng ta lo lắng cho muội.
Có thân tổ mẫu làm ca kỹ, Khương Mân Cẩn sợ Tiêu Giải Nguyên là gia tộc có nề nếp thanh quý sẽ khinh thường muội muội.
- Ca là công tử hầu môn, muội là thiên kim hầu phủ, không cần lo lắng.
Vẻ mặt Khương Lộ Dao tràn đầy tự tin nở nụ cười, trong lòng lại hận chết người quấy đục nước, ngày tháng tốt đẹp không muốn, muốn gây chuyện đúng không?
Được! Vậy nhìn xem ai là người có bản lĩnh, ai có thể đục nước béo cò, ai có thể đem chuyện tốt thừa tước biến thành thất bại.
Mặc dù Khương Lộ Dao không có tâm tư muốn phụ thân thừa tước, nhưng nàng sẽ không dễ dàng buông tha cho kẻ ŧıểυ nhân.
Ra tay cũng không cao minh, Khương Lộ Dao buông lỏng ra Khương Mân Cẩn.
- Đi, chúng ta đi tìm tổ mẫu.
- Làm cái gì?
Khương Mân Cẩn buồn bực, không phải ŧıểυ muội đã nói, không phải tổ mẫu lan truyền tin tức sao?
- Thỉnh tổ mẫu chấp thuận chúng ta quang minh chính đại cúng mộ, đốt nhang đèn cho Liễu di nương. Ca ca, loại gièm pha này hoàn toàn không ảnh hưởng đến nhị phòng, muốn nhìn nhị phòng chê cười, nằm mơ đi.