Hoàng đế ở trước mặt triều thần, bá tánh vẫn luôn biểu hiện cực kỳ hoài niệm Dương Soái.
Còn năm lần bảy lượt sám hối, hắn không nên tin vào lời gian thần ngộ sát Dương Soái.
Có mấy lần hoàng đế ở nghi thức tế lễ Dương Soái khóc rống thất thanh, hoài niệm hồi ức cùng Dương Soái, năm lần bảy lượt nói cùng triều thần, nếu Dương Soái còn sống, Đại Minh triều sẽ không bị Man Di uy hiếp, thời gian trước, trong cung có truyền thuyết, hoàng đế vài lần mơ thấy Dương Soái.
Hoàng đế tưởng niệm trung thần lương tướng, không thể quên Dương Soái.
Bởi vậy Dương môn thái quân thực sự tin hoàng đế áy náy với Dương Soái, trượng phu, nhi tử của nàng hy sinh tánh mạng đổi lấy Đại Minh triều hôm nay.
Nếu hoàng đế không biết cảm ơn, có khác gì bạo quân? Không sợ sách sử ghi chép chửi mắng hắn sao?
Bạc đãi cô nhi quả phụ của Dương Soái, không sợ thế nhân xem hoàng đế như Kiệt, Trụ mất nước hại dân?
Dương môn thái quân thủ tiết nhiều năm, tin tức có chút bế tắc, lại một mặt cho rằng hoàng đế sẽ không dám bạc đãi Dương gia, có tâm bồi thường Dương gia, thái quân không hề suy nghĩ xem hoàng đế có phải chỉ có bề ngoài hay không.
Thái quân nghĩ cho dù hoàng đế ghi hận Dương gia, mấy năm nay cũng đã tan thành mây khói.
Mấy ngày trước thái quân vào cung tìm thái hậu nương nương, từ trong miệng thái hậu nương nương hỏi thăm được chút tin tức, thái quân biết hoàng thượng vẫn để ý coi trọng Dương gia, chỉ là Khương nhị gia liên hệ tới Tần vương thế tử, hoàng thượng không dễ xử trí thế tử có huyết mạch Dương gia.
Thái quân nhịn một lúc lâu mới không đem chân tướng nói cho thái hậu nương nương biết.
Tội danh lẫn lộn huyết mạch hoàng gia, thái quân cũng hiểu được vài phần, thái quân vẫn luôn chờ Triệu Đạc Dật lập công trên chiến trường hoặc là nổi danh có căn cơ nhất định mới vạch trần chân tướng.
Thái quân cùng Tần vương có chung một ý niệm, vị trí Tần vương thế tử cũng không dễ làm, trừ tập trung sự thù địch chú ý về Dương Soái ra, hoàng thượng không nhất định sẽ trọng dụng Tần vương thế tử.
Hoàng đế không muốn bồi dưỡng ra một lão Tần vương khác.
Tần vương thế tử bình thường điệu thấp là tốt nhất.
Thái quân không muốn nɠɵạı tôn bình thường, muốn chờ nɠɵạı tôn lập công lớn, khiến hoàng thượng cùng bá tánh không thể bỏ qua công lớn kia, mới nói về việc này, đến lúc đó hoàng thượng không thể không nhận Triệu Đạc Dật mới là đích tử của Tần vương.
Chỉ cần hoàng đế thừa nhận Triệu Đạc Dật là đích tử, Triệu Đạc Trạch có giống lão Tần vương cũng vô dụng.
Đại Minh triều, đích tử kế thừa tước vị, có đích tử, huân quý hậu duệ, quý tộc truyền thừa, tuyệt đối sẽ không tới lượt thứ tử.
Tuy thái quân biết, làm như vậy là tranh công bức ép hoàng đế sẽ bị ghét bỏ, nhưng đây cũng là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Vì vậy thái quân không thể để Triệu Đạc Dật bị nhốt ở vương phủ đọc sách, Dương Gia Bảo cùng Triệu Đạc Dật là toàn bộ hy vọng của thái quân.
Thậm chí thái quân còn đặt nhiều kỳ vọng vào Triệu Đạc Dật hơn là Dương Gia Bảo, vì thân thể Dương Gia Bảo không tốt, khả năng ra chiến trường lãnh binh là không cao.
Trượng phu lưu lại di sản quý giá, thái quân tuyệt đối không để lại cho Triệu Đạc Trạch!
Cũng bởi vì có cơ hội tiến cung, thái quân đề cử Tần vương phi với thái hậu cùng hoàng hậu.
Thái quân chỉ nói, nhị vương tử Triệu Đạc Dật từ nhỏ thân thể đã không tốt, có hai lần bệnh nặng đều được Tần vương phi chăm sóc, lúc Triệu Đạc Dật bái sư, sư phó từng bắt mạch cho hắn, cẩn thận hỏi Triệu Đạc Dật dùng dược liệu gì.
Triệu Đạc Dật nói tất cả đều là Tần vương phi an bài.
Cho dù Tần vương phi không biết y thuật, cũng sẽ có bí pháp dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ.
Thân thể Tần vương cũng rất tốt, thái phi càng sống càng có tinh thần, này đó tất cả đều là công lao của Tần vương phi.
Dương môn thái quân sợ hoàng hậu không tin, liền nói cao nhân từng nói Tần vương phi có y dược giống đệ tử thánh thủ…
Bị bệnh tình của thái tử ép muốn điên rồi, sao hoàng hậu nương nương có thể buông tha một chút cơ hội?
Cho dù Tần vương phi không phải là đệ tử của thánh thủ, nàng cũng muốn gọi Tần vương phi vào cung hỏi một phen, thái hậu vẫn luôn nhàn nhạt với Tần vương phi, không thể nói là thích nàng, nên duy trì ý tưởng của hoàng hậu.
Dương môn thái quân mượn cơ hội này vì hoàng hậu ra chủ ý, dùng nước trà chứa dược thử Tần vương phi.
Y nữ có địa vị quá thấp, dựa theo lời Dương môn thái quân nói, Tần vương phi không muốn người khác biết nàng hiểu y thuật, cho dù lo lắng cho thái tử, cũng sẽ cố thủ mình trước.
Thái hậu thưởng thức Dương phi, cũng thưởng thức Dương Soái trung nghĩa, đối với Dương môn thái quân vẫn luôn hữu hảo, đồng thời cũng thương tiếc Dương môn thái quân thủ tiết nhiều năm nay.
Tuy tính cách của thái quân có vẻ bế tắc, quái đản, lại có chút cực đoan, Thái hậu vẫn nguyện ý đem những tật xấu này coi là bệnh chung của các lão quả phụ.
Có Dương môn thái quân kiến nghị, thái hậu duy trì, hoàng hậu tự tin mười phần, vì thế nàng tuyên triệu Tần vương phi vào cung.
Hoàng Hậu nhìn Tần vương phi trước sau như một, có vẻ rất thân hòa, nhưng đáy mắt hoàng hậu hiện lên một tia hận ý khó nhịn, Tần vương phi không hiểu y thuật dưỡng sinh liền thôi, nếu nàng hiểu, còn rất tinh thông, hoàng hậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tần vương phi vẫn luôn tỏ lòng trung thành với mình.
Thái tử bệnh lâu năm, từ lúc sinh ra thân thể thái tử đã không tốt, Tần vương phi rõ ràng có bản lĩnh cứu mạng, cố tình nhìn thái tử chịu khổ, nhìn hoàng hậu đi theo thái tử dốc hết sức lực, này là trung tâm?
Là lòng mang dị tâm, bất trung bất nghĩa.
- Gần đây bổn cung bận tâm về thái tử, đối với ngươi có chút sơ sẩy.
- Không dám.
Tần vương phi nhu hòa vẻ mặt mang theo lo lắng:
- Thân thể thái tử quan trọng, nương nương gần đây khổ cực nhiều.
- Ngươi cũng có nhi tử, đương nhiên hiểu được, nếu nhi tử bị bệnh, thân làm nương, trong lòng sẽ không dễ chịu.
Hoàng hậu khó nén thống khổ, than nhẹ:
- Ngươi có ba nhi tử, một đứa bị bệnh, còn đỡ một chút, nhưng bổn cung chỉ có một nhi tử, nếu thái tử có gì bất trắc, sau này bổn cung có thể dựa vào ai? Ngươi cũng biết, các vị hoàng tử đều muốn leo lên vị trí kia, Đại Minh triều cố tình coi trọng đích tử, năm đó bổn cung bị phong làm hoàng hậu, nếu thái tử…Hoàng thượng vì tương lai, có thể trục xuất hậu vị của bổn cung, sắc lập người khác. Nếu năm đó bổn cung có thể sinh thêm một nhi tử nữa thì tốt rồi.
Không phải hoàng hậu không muốn sinh, mà là hoàng thượng không sủng nàng, nàng sinh thế nào?
Hoàng hậu cũng đã hơn năm mươi tuổi, bảo dưỡng có tốt, cũng có thể so với thiếu nữ nụ hoa mới nở?
Hoàng đế đi hậu cung phần lớn đều tìm nữ tử trẻ tuổi bầu bạn, tuy mỗi tháng mùng một mười lăm sẽ đến cung hoàng hậu, nhưng bọn họ chỉ đơn thuần nằm ngủ cùng nhau.
Tần vương phi vội vàng trấn an hoàng hậu:
- Nương nương có một mình thái tử, so với thần phụ có ba hài tử còn mạnh hơn rất nhiều, nhi tử của thần phụ không có bản lĩnh bằng thái tử, hiền hiếu. Thái tử điện hạ đau lòng hoàng hậu nương nương sẽ vượt qua ải này, thái tử điện hạ chịu đựng qua lần này, chắc chắn sẽ nhật nguyệt chói lòa, vạn sự hài lòng.
- Bổn cung sợ hắn qua không được.
Hoàng hậu thở dài một tiếng:
- Cao tăng từng nói thái tử muốn qua ải này cần có quý nhân tương trợ, nhưng vị quý nhân này ở đâu? Bổn cung biết đi đâu tìm? Không có một chút phương hướng…Đúng rồi, ta nghe nói trưởng tử của ngươi mệnh cách rất tốt?
- Không dám nói như vậy, mệnh cách của hắn chỉ bình thường.
- Không phải ngươi nói lúc sinh hạ ra hắn sao trời xoẹt bay? Có lẽ hắn chính là quý nhân của thái tử.
- Cái này…
Tần vương phi vì tiền đồ của nhi tử, tránh đá động tới Tần vương, nàng sẽ nói dễ nghe:
- ŧıểυ khuyển chỉ là tầm thường, nào có tư cách làm quý nhân của thái tử điện hạ? Hoàng hậu nương nương quá nâng cao ŧıểυ khuyển.
- Gần đây bổn cung thường kêu thiếu niên có phúc tướng đến bầu bạn với thái tử, mấy nhi tử của ngươi đều là châu tròn ngọc sáng, trời sinh phúc khí, không bằng đi theo bên người thái tử làm thư đồng.
Tần vương phi biết được làm thư đồng của thái tử là con đường rất tốt, chỉ cần thái tử đăng cơ, thư đồng sẽ được trọng dụng, nếu thân thể thái tử khỏe mạnh, chuyện này là chuyện tốt, Tần vương phi cầu còn không kịp, nhưng hiện giờ thái tử tùy thời đều có khả năng qua đời.
Nếu lúc này để nhi tử làm thư đồng cho thái tử, tiền đồ đời này coi như hủy.
Đại Minh triều không có khả năng không thay thái tử khác, một khi thái tử qua đời, mặc kệ là hoàng tử nào tiếp chưởng vị trí thái tử sẽ không trọng dụng thư đồng của thái tử trước kia.
Tần vương phi càng nguyện ý để nhi tử bầu bạn bên người hoàng thượng.
Hoàng hậu mang theo cảnh cáo, nói:
- Như thế nào? Ngươi không vui? Không muốn làm thư đồng của thái tử?
Tần vương phi chần chờ, hoàng hậu nhìn rất rõ ràng, trong lòng càng kiên định suy đoán Tần vương phi hiểu y thuật.
Sợ là Tần vương phi nhìn ra thái tử không ổn, thậm chí nhìn ra thái tử đoản mệnh, mới không dám để nhi tử làm thư đồng.
- Thần phụ không dám, các nhi tử đều bị thần phụ nuông chiều hư rồi, tính tình quá quật, thần phụ sợ bọn họ thất lễ với thái tử điện hạ, khiến thái tử điện hạ sinh khí.
- Này cũng có khả năng, dù gì bọn họ cũng là ái tử của Tần vương.
Hoàng hậu cong khóe môi:
- Bổn cung đã nhiều ngày chưa nhìn thấy bọn họ, hay là hôm nay nhân cơ hội này gọi bọn họ tiến cung, để bổn cung khảo giáo tài học của bọn họ, xem có đủ tư cách làm thư đồng của thái tử hay không.
- Tần vương phi, ngươi vẫn không muốn sao?
- Thần phụ không dám, bọn họ có thể bái kiến nương nương, là chuyện may mắn, thần thiếp đa tạ hoàng hậu nương nương nâng đỡ.
Tần vương phi tin tưởng các nhi tử của mình, chỉ cần thoáng để lộ ra ý đồ của hoàng hậu, ba nhi tử sẽ biểu hiện ít nhiều không ảnh hưởng tới toàn cục, nhưng lại không thích hợp đi theo thái tử vì nhiều khuyết điểm.
P/s:
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com