Nhũ mẫu cũng rất khó xử, khuyên không được ŧıểυ thư, lại cảm thấy ŧıểυ thư nói này đó có chút đa͙σ lý, trái lo phải nghĩ một hồi lâu, nhũ mẫu đáp ứng truyền tin cho Vĩnh Phúc quận chúa, ra cửa liền đem chuyện này đè ép xuống, nhũ mẫu nghĩ cô gia đang nổi nóng, vẫn nên coi tâm ý cô gia rồi tính.
Tuy cô gia lãnh đạm với ŧıểυ thư một chút, nhưng nên cho ŧıểυ thư cái gì cũng đều cho.
ŧıểυ thư ở bãi săn góp lời với hoàng hậu nương nương thiếu chút liên lụy tới ŧıểυ cô, cô gia rất tức giận, cũng không làm gì quá đáng với ŧıểυ thư, cùng không nạp thiếp dằn mặt ŧıểυ thư.
Cô gia là người chính trực có chủ ý, sẽ không thích ŧıểυ thư luôn nhúng tay vào chuyện bên ngoài.
Nhũ mẫu toàn tâm thay Khương Lộ Kỳ tính toán, Khương Lộ Kỳ cũng không cảm kích, cho người giám thị nhũ mẫu, biết nhũ mẫu không truyền tin tức cho Vĩnh Phúc quận chúa, Khương Lộ Kỳ vừa tức lại vừa hận.
Nhũ mẫu phản bội nàng, kiếp trước khuê nữ của nhũ mẫu bò lên giường, phản bội nàng.
Kiếp này nàng đã đem tiện tỳ bò giường tống cổ đến nơi rất xa, ai ngờ nhũ mẫu vẫn bằng mặt không bằng lòng.
Quá đáng giận.
Hạ nhân như nhũ mẫu sao có thể lưu trữ?
Khương Lộ Kỳ tìm một cái cớ, hung hăng đánh nhũ mẫu hơn mười đại bản, đuổi nhũ mẫu đi Giang Nam sống cùng nữ nhi ŧıểυ tế, Khương Lộ Kỳ tuyệt tình nói:
- Nể một phần tình cảm trước kia, ta thả ngươi đi Giang Nam, về sau ngươi là ngươi, ta là ta.
- ŧıểυ thư…
- Cút.
Người duy nhất một lòng vì Khương Lộ Kỳ suy nghĩ bị đuổi đi rồi.
Nhũ mẫu đi đến Giang Nam cũng không sao, nữ nhi rất hiếu thuận, nhiều lần ngỏ ý rước mẫu thân về sống chung, chỉ là nhũ mẫu vẫn không nở bỏ Khương Lộ Kỳ, nên không có đáp ứng đề nghị của nữ nhi.
Nhũ mẫu nuôi lớn Khương Lộ Kỳ, rất có cảm tình với nàng, nhũ mẫu cũng cảm kích Khương Lộ Kỳ vì nữ nhi của mình tìm một nhân duyên tốt.
Định chờ Khương Lộ Kỳ cùng Tiêu đại nhân cầm sắt hòa minh, sinh nhi dục nữ, mới yên tâm rời đi…… Ai ngờ Khương Lộ Kỳ đã không cần nhũ mẫu nữa.
Nhũ mẫu ở ngoài cửa phủ dập đầu với Khương Lộ Kỳ, nhắc mãi một câu ŧıểυ thư bảo trọng, nàng cầm tiền bạc mấy năm nay tích góp mua một chiếc xe ngựa, rời khỏi kinh thành.
Khương Lộ Kỳ hung hăng thay đổi hạ nhân bên người, có nhũ mẫu làm vết xe đổ, từ nay về sau không ai dám khuyên nhủ Khương Lộ Kỳ, cũng không dám bằng mặt không bằng lòng với nàng.
_____________________________________
Vĩnh Phúc quận chúa vô cùng khó xử, vì nàng đắc tội với hoàng hậu, cũng vì hoàng hậu lo lắng cho bệnh tình của thái tử, nên tâm tình không tốt, hoàng hậu biến đổi biện pháp lăn lộn Vĩnh Phúc quận chúa, khiến nàng khổ không nói nổi.
Ở trong mắt hoàng hậu, Vĩnh Phúc quận chúa là ăn cây táo, rào cây sung, không vì thái tử mà suy nghĩ.
Nếu hoàng hậu đi tìm hoàng thượng trước Khương nhị gia, khiến hoàng thượng hạ lệnh tuyên triệu Tiêu Chước Hoa chữa bệnh cho thái tử, có lẽ bệnh tình của thái tử bệnh sẽ có chuyển biến.
Vĩnh Phúc quận chúa không thể giải thích rõ ràng với hoàng hậu nương nương, chỉ có thể chịu đựng hoàng hậu chỉ trích.
Vĩnh Phúc quận chúa không phải là thân sinh nữ nhi của hoàng hậu, lại vì trưởng công chúa nhất mạch liên tiếp hoạt động, hoàng hậu nương nương càng nghẹn khí, cũng không biết ai nói Vĩnh Phúc quận chúa mệnh sát, sẽ khắc thái tử…
Hoàng Hậu liền nghĩ phải nhanh chóng gả Vĩnh Phúc quận chúa ra ngoài.
Đỡ phải để Vĩnh Phúc quận chúa mật báo cho người khác, ở sau lưng ngáng chân nàng.
Hoàng Hậu có cái ý tưởng này cũng không sai, nhưng hôm nay hoàng hậu nào có tâm tư vì Vĩnh Phúc quận chúa tuyển nhân gia tốt?
Trưởng công chúa cũng vì nữ nhi tìm nhân gia, chỉ là trưởng công chúa chọn được ŧıểυ tế, hoàng hậu đều lắc đầu, một hồi nói này không tốt, một hồi nói kia không tốt.
Hoàng hậu không có khả năng để trưởng công chúa dùng Vĩnh Phúc quận chúa mượn sức triều thần.
Vĩnh Phúc quận chúa trên danh nghĩa là nữ nhi của trưởng công chúa, nàng vẫn luôn dưỡng ở trong cung, có thể nói là một tay hoàng hậu nuôi lớn, hôn sự của nàng, cho dù là trưởng công chúa cũng không thể lướt qua hoàng hậu nương nương.
- Quận chúa, hoàng hậu tuyên triệu phu nhân của Trần thị lang tiến cung.
- Là Trần thị lang nào?
Vĩnh Phúc quận chúa vô cùng mệt mỏi, thị lang? Còn đỡ, trước đó vài ngày hoàng hậu tuyển định hôn phu cho nàng thật sự là…Thật sự khiến Vĩnh Phúc quận chúa không có cách nào chấp nhận.
- Hộ Bộ Trần thị lang.
- Hắn?
Vĩnh Phúc quận chúa vừa nghe lời này, yết hầu đau đớn:
- Là nhị công tử của Trần thị lang?
- Dạ.
-...
Vĩnh Phúc quận chúa đau khổ, hoàng hậu muốn bức tử nàng sao? Nhị công tử của Trần thị lang, bề ngoài không có gì sai lầm, hắn phẩm mạo cực tốt, tài học cũng không tồi, lại là đích thứ tử, nɠɵạı gia của hắn thực lực cũng không yếu, đáng tiếc Vĩnh Phúc quận chúa lại biết người này dã tính khó thuần, tính tình tàn bạo, lấy chuyện tra tấn nữ tử làm vui.
Mỗi tháng trong phủ Trần thị lang đều có nô tỳ bị nâng ra khỏi phủ.
Người như vậy, sao Vĩnh Phúc quận chúa có thể nào gả?
- Truyền tin cho mẫu thân của ta.
- Chỉ sợ trưởng công chúa cũng không có biện pháp.
- Đúng vậy, nàng không có biện pháp…
Vĩnh Phúc quận chúa nhắm mắt một giọt nước mắt lăn xuống, vì bệnh tình của thái tử, mẫu thân rất vội, vội vàng cùng các ca ca, cùng đại thần có cùng khuynh hướng, cùng thương lượng đối sách, vội vàng lấy lòng hoàng thượng, sao mẫu thân có thể nghĩ đến nàng?
Cho dù nhị công tử Trần thị lang có vô vàng lời đồn không tốt, thì Trần thị lang ở Hộ Bộ là Hộ Bộ Thượng Thư… Hộ Bộ quan trọng nhất trong lục bộ, chỉ đứng sau Lại Bộ, không chỉ có hoàng hậu muốn mượn sức Trần thị lang, trưởng công chúa cũng có ý nghĩ này.
- Các nàng đều cho rằng ta rất có năng lực, là người rất bản lĩnh, có thể khiến Trần nhị thiếu gia mê đến thần hồn điên đảo, giúp các nàng mượn sức Trần thị lang…
Vĩnh Phúc quận chúa ngã xuống giường, nghẹn ngào nói:
- Ta chỉ nữ tử bình thường, chỉ muốn trôi qua ngày tháng bình tĩnh an nhàn, tranh quyền đoạt lợi, ai làm hoàng đế có quan hệ gì tới ta đâu?
- Quận chúa?
- …
Vĩnh Phúc quận chúa khóc rất thương tâm, nàng là ŧıểυ nữ tử, chỉ nghĩ cầu một hôn nhân bình thường, trưởng công chúa cùng hoàng hậu lại không chịu buông tha nàng.
Nàng cũng đã nhận mệnh, người nàng ái mộ đã thú thê tử, nàng nghĩ tùy tiện gả cho ai cũng được, nhưng Trần nhị thiếu gia…Vĩnh Phúc quận chúa không dám gả.
- Hồi bẩm quận chúa điện hạ, Khương phu nhân truyền tin cho người, thỉnh người đi Tiêu gia một chuyến, nàng lại có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng người.
- Tiêu?
Vĩnh Phúc quận chúa lau nước mắt, Khương Lộ Kỳ? Vì cái gì nàng còn muốn mình đi Tiêu gia? Nàng cự tuyệt không đủ rõ ràng sao? Vĩnh Phúc quận chúa đè nén tư tâm trong lòng, không được, Tiêu Duệ Hoa đã thành thân, hắn là phu nhân của thân hữu nàng.
Tuy Khương Lộ Kỳ hại nàng rơi vào hoàn cảnh như vậy, cũng không thể chỉ nhớ rõ Khương Lộ Kỳ sai lầm, nếu không có Khương Lộ Kỳ, nàng đã sớm bị người khác lừa gả.
Nhưng hiện giờ hoàng hậu tuyển người cho nàng, còn không bằng cái tên thích nam phong kia.
Bóng dáng của Tiêu Duệ Hoa không ngừng xuất hiện trước mặt Vĩnh Phúc quận chúa.
Nàng cắn cắn môi, thấp giọng nói:
- Ta…Ta không đi, nói với nàng, ta gần đây rất bận, không rảnh đi gặp nàng, nói nàng…Đừng tới làm phiền ta! Bổn quận chúa là người mà nàng muốn gặp liền gặp?
Nói xong câu tàn nhẫn, Vĩnh Phúc quận chúa giống như mất hết khí lực, xụi lơ trên giường, chặt đứt, nàng phải kết thúc hy vọng xa vời, không thể tái kiến Khương Lộ Kỳ…Không thể tái kiến hắn.
Đã nói đến như vậy, Khương Lộ Kỳ sẽ hiểu rõ.
__________________________________
Khương Lộ Kỳ nghe lời Vĩnh Phúc quận chúa truyền lại, tức giận quăng ngã chén trà, thất vọng nói:
- Ta còn nghĩ rằng nàng khác biệt, không ngờ lại cùng dạng quận chúa khác.
Trước kia Vĩnh Phúc quận chúa không phải như thế, Khương Lộ Kỳ nhịn không được mà suy nghĩ.
Có phải Vĩnh Phúc quận chúa biết nàng không được sủng, phụ thân không có cách nào kế thừa tước vị, mới…Mới khinh thường nàng?
- Có phải nàng đã quên, không có ta, nàng đã sớm bị kẻ thích nam phong lừa hôn!
- Chủ tử, nô tỳ nghe nói…Còn nghe một chuyện...
- Chuyện gì?
Khương Lộ Kỳ hỏi:
- Có gì cứ nói, đừng có dông dài.
Hiện giờ đi theo bên người nàng chỉ có nha hoàn Song Nhi là biết ăn nói, biết cách khiến Khương Lộ Kỳ vui mừng.
Song Nhi cũng có thể đoán Khương Lộ Kỳ để ý cái gì, Song Nhi có khuôn mặt thanh tú, thân thể phong lưu, mười lăm mười sáu tuổi giống như một gốc cây hải đường, rất hấp dẫn người chú ý.
- Nô tỳ nghe nói Tần vương phi muốn vì Tần vương nhị thiếu gia chọn nhân gia đính ước.
- Đính ước? Định chọn ai?
Khương Lộ Kỳ khó có thể áp chế kích động, lỡ lời hỏi:
- Là vị thiên kim ŧıểυ thư phủ nào?
- Nghe nói là ŧıểυ thư Hưng Vinh hầu gia.
- Không được!
Khương Lộ Kỳ buột miệng phản đối, Hưng Vinh hầu có thù oán với Dương gia, hơn nữa nữ nhi của Hưng Vinh hầu là người cực kỳ ương ngạnh, quan trọng nhất là tương lai sau này Hưng Vinh hầu phủ sẽ rất thảm...
Vô cùng thê thảm, sau khi hoàng đế băng hà, hoàng hậu hạ lệnh buộc sủng phi của hoàng thượng cùng tuẫn táng, từ nay về sau Hưng Vinh hầu phủ không còn phấn chấn.
Năm đó hoàng hậu không chỉ buộc sủng phi tuẫn táng, còn đoạt chức vị của Hưng Vinh hầu, đại nữ nhi của Hưng Vinh hầu đang chờ xuất giá, lại nháo ra chuyện hồng hạnh xuất tường, thanh danh gia tộc toàn bộ quét rác, kỳ thật nơi nào trộm người? Còn không phải hộ nhân gia kia vì muốn hoàng hậu có niềm vui, nên mới vu oan hãm hại.
Triệu Đạc Dật tuấn mỹ vô song, ôn nhuận ưu nhã, thiện lương khoan dung, hắn tốt như vậy sao có thể để ŧıểυ thư Hưng Vinh hầu gia đạp hư?
- Ta…Ta đi tìm nhị tỷ tỷ, Tần vương thế tử phi.
Khương Lộ Kỳ tạm thời không oán hận Vĩnh Phúc quận chúa nữa, sai người chuẩn bị xe ngựa.
- Đi Tần vương phủ.
Nếu không phải vì Triệu Đạc Dật, nàng có chết cũng sẽ không bước vào Tần vương phủ.
Tần vương phủ để lại cho nàng chỉ có bi thương cùng thống khổ.
Nhìn dáng vẻ Triệu Đạc Dật đến bây giờ còn không biết thân phận của chính mình…Khương Lộ Kỳ suy nghĩ có nên nhắc nhở hắn một câu?
Đây cũng chuyện duy nhất mà Khương Lộ Kỳ có thể làm vì Triệu Đạc Dật, muốn hơn, nàng cũng không thể ra sức.
Triệu Đạc Dật không nên bị thương tổn, hắn mới là người được hưởng hạnh phúc, trên đời này không có ai ôn hòa thiện lương như hắn.
P/s trong 1 ngày đủ 100 sao là ta tặng chương nha.
Chương tặng nà. Nhớ ủng hộ ta nhiều nhiều ta
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com