Vĩnh Phúc quận chúa uyển chuyển từ chối Khương Lộ Kỳ vài lần, Khương Lộ Dao biết không phải nàng chơi trò lạt mềm buộc chặt, mà là không muốn chạm mặt Tiêu Duệ Hoa.
Không muốn gợi lại chuyện xưa hoặc là không muốn bị Tiêu Duệ Hoa ảnh hưởng, nhưng Khương Lộ Kỳ cố tình muốn đem Vĩnh Phúc quận chúa xả vào, một khi có chuyện gì…
Vĩnh Phúc quận chúa do hoàng hậu nuôi lớn, lại là nữ nhi của trưởng công chúa, thái tử đang lo không thể mượn sức Tiêu Duệ Hoa.
Còn có gì thỏa đáng hơn tứ hôn?
Tiêu Duệ Hoa lòng dạ rất sâu, muốn thân ở địa vị cao, có thể sẽ hy sinh hết thảy.
Huống chi Khương Lộ Kỳ có thể gả cho hắn, là vì chuyện xảy ra ở trà lâu, người khác không đề cập tới không có nghĩa là tin tức không truyền ra ngoài.
Cho dù Tiêu Duệ Hoa không muốn hưu thê thú người khác, hắn còn có thể kháng chỉ?
Hiện giờ Tiêu Duệ Hoa được hoàng thượng tín nhiệm sủng ái, nhưng hắn xuất thân bần hàn, trên vô gia tộc, dưới không thân quyến, như vô căn chi bình( không có chỗ dựa), hoàn toàn dựa vào sự sủng ái của thánh thượng, có rất nhiều người xem trọng hắn, đương nhiên cũng có rất nhiều người đố kỵ hắn, thời thời khắc khắc chuẩn bị ra tay chèn ép Tiêu Duệ Hoa.
Tiêu Duệ Hoa khiếm khuyết lớn nhất chính là nhân mạch, muốn có nhân mạch để cùng các đại lão trong triều đình đánh cờ, thì trưởng công chúa có thể cho hắn thứ hắn khiếm khuyết nhất.
Nếu không phải tẩu tử của nàng là muội muội duy nhất của Tiêu Duệ Hoa, Khương Lộ Dao cũng không rảnh nói những lời vô nghĩa với Khương Lộ Kỳ, nàng ta trôi qua tốt xấu, không liên quan gì đến nàng.
Lúc Vĩnh Phúc quận chúa từ bỏ ý niệm, Khương Lộ Kỳ lại chủ động dâng lên, cho Tiêu Duệ Hoa hoặc là người nào đó một cơ hội…
Ở Vĩnh Ninh hầu phủ, tứ gia không giống nhị gia yêu thương nữ nhi, chỉ cần hoàng thượng cho hắn thứ tốt, Khương Lộ Kỳ nhất định sẽ phải hy sinh.
Vào cửa nhị phòng, Khương Lộ Dao nhìn Khương nhị gia đang say khướt, khuôn mặt ửng đỏ, miễn cưỡng chống hàm:
- Dao Dao đâu? Ách, có chuyện gì mà vội vã kêu ta trở về?
Nhị phu nhân bóp miệng Khương nhị gia, đổ canh giải rượu do nhi tức nấu vào trong miệng Khương nhị gia, động tác thô bạo, Tiêu Chước Hoa nhìn công công đang khó chịu, cũng giống như Khương Lộ Dao và Khương Mân Cẩn, bọn họ đều biết thói quen của phụ mẫu khi ở chung.
Rót xong canh giải rượu, nhị phu nhân vẫn không cam lòng hung hăng chọt trán Khương nhị gia:
- Lần sau dám uống nhiều như vậy, còn ở bên ngoài chạy điên, thì ngươi đừng có trở về.
- Không dám nữa.
Khương nhị gia vỗ vỗ trán:
- Hôm nay chất nữ hồi môn, cũng không phải là Dao Dao hồi môn, ta không cần ở phủ bồi khách… cho dù là đại ca của nhi tức, cũng không cần ta a, tứ đệ có rất nhiều chuyện muốn nói với sanh tế, bọn họ mới là nhạc phụ cùng ŧıểυ tế.- Ta kêu ngươi trở về, là vì ŧıểυ tế của ngươi rất có thể sẽ gây ra đại sự.
- A?
Khương nhị gia đong đưa đầu, canh giải rượu đã xuống bụng khiến hắn tỉnh táo ít nhiều, mà hắn cũng không uống đến bất tỉnh nhân sự, lại nghe chuyện liên quan đến Triệu Đạc Trạch, liền dựa vào đệm nói:
- Lại là lão quả phụ kia khi dễ ŧıểυ tế? Không phải ta đã nói, ŧıểυ tế điểm nào cũng tốt, chính là cái đám quả phụ kia thích sầu người, Dương gia quả phụ thật là nhẹ không được, nặng không xong, muốn mắng các nàng, lại cảm thấy có lỗi với Dương Soái…Ai, nếu ŧıểυ tế không có đám thân thích kia càng hoàn mỹ.
- Phụ thân.
Khương Lộ Dao đánh gãy lời Khương nhị gia, có một số việc nói nhiều cùng Khương nhị gia cũng vô dụng, huống chi bản thân Khương Lộ Dao cũng không biết nội tình trong đó rốt cuộc là cái gì, chỉ là bản năng cảm giác Triệu Đạc Trạch không ổn, nàng thật sự lo lắng Triệu Đạc Trạch đã phát hiện cái gì, sau đó…
Sau đó bởi vì tính tình cực đoan mà ra tay tàn nhẫn.
- Người tạm thời đừng đi ra ngoài chơi nữa, giúp nữ nhi nhìn ŧıểυ tế của người nhiều một chút.
- Chỉ việc này?
- Đây là chuyện rất quan trọng, phụ thân cũng biết rõ tính tình của thế tử, nữ nhi lo lắng hắn nhất thời xúc động.
- Rốt cuộc chuyện gì khiến hắn xúc động? Ta thấy gần đây hắn biểu hiện không tồi?
- Chính vì không biết, cho nên mới nhờ phụ thân hỗ trợ nhìn hắn.
- Chuyện này ngươi không biết?
Khương nhị gia vẫn luôn xem khuê nữ của mình như toàn tài, thấy vẻ mặt Khương Lộ Dao thận trọng, liền ngồi ngay ngắn.
- Rốt cuộc là tình huống gì? ŧıểυ tế không nói cho ngươi biết?
Vẻ mặt nhị phu nhân đầy lo lắng, lôi kéo Khương Lộ Dao ngồi xuống.
- Nữ nhi a, rốt cuộc có chuyện gì? Ta đầu óc không nhạy, bất quá người xưa không phải đã nói, ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng? Tẩu tử của ngươi thông tuệ hơn ta, để nàng giúp ngươi suy nghĩ.
- Nhi tức...Mẫu thân yên tâm, nhi tức sẽ giúp ŧıểυ cô.
Tiêu Chước Hoa vội vàng tỏ thái độ, Tiêu Chước Hoa rất quý trọng nhị phòng, phu thê Khương nhị gia cùng Khương Mân Cẩn đối xử với nàng quá tốt, tốt đến nổi nàng chỉ muốn báo đáp bọn họ, Khương Lộ Dao không chỉ là khuê mật của Tiêu Chước Hoa, còn là ŧıểυ cô của nàng, sao Tiêu Chước Hoa có thể trơ mắt nhìn?
Trong lòng Khương Lộ Dao ấm áp, nói:
- Cũng không có gì đại sự, chỉ là gần đây ta cảm thấy có lẽ thế tử đang che giấu ta chuyện gì.
Trước khi Khương nhị gia trừng mắt há mồm, Khương Lộ Dao liền nói:
- Không phải là về nữ tử, hoặc là hắn dưỡng nɠɵạı thất. Ta suy đoán thân mẫu thế tử tự sát có ẩn tình khác, ta hy vọng mình đoán sai, nhưng ta không thể không đề phòng.
- Lại là Dương gia nữ nhân!
Khương nhị gia bĩu môi, đen đủi! Nữ nhân vào Dương gia đầu óc đều không rõ ràng.
- Phụ thân, người gần đây…
- Được rồi, ta sẽ thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm ŧıểυ tế.
Khương nhị gia gật đầu đáp ứng Khương Lộ Dao:
- Ngươi không ra mặt cũng tốt, Dao Dao a, nữ nhân lúc nên hồ đồ phải hồ đồ, mọi việc ngươi đều nghĩ trước hắn, sẽ khiến lòng hắn hụt hẫng, ta thấy tâm tình ŧıểυ tế tuy cực đoan cố chấp một chút, nhưng tính tình không xấu, cũng không phải người không có thiếp thất sẽ không được, ngươi đừng quá lo lắng.
Khương Lộ Dao bất đắc dĩ cường điệu:
- Không phải vì nữ nhân, phụ thân, rốt cuộc mũ nhi phải nói mấy lần thì người mới có thể hiểu rõ?
- Dương phi không phải nữ nhân?
Khương nhị gia kinh hoảng:
- Chỉ cần nhìn chằm chằm ŧıểυ tế là được? Không cần ta hỏi thăm?
- Không cần!
Khương Lộ Dao nghiêm túc nói:
- Phụ thân, người ngàn vạn lần đừng nhắc chuyện gì liên quan đến Dương phi, gặp hắn, người cái gì cũng có thể nói, Dương phi, Dương gia là cấm kỵ, người không thể nói. Nếu ta có thể hỏi, cũng không đến mức cần người hỗ trợ.
Khương nhị gia có chút hồ đồ, hắn nghe cái gì cũng không hiểu, cho nên chỉ cần giám thị ŧıểυ tế là được.
Xác định rõ phương hướng, Khương nhị gia liền ngã đầu xuống giường, buồn rầu, về sau không thể tiêu dao uống rượu, phải giám thị ŧıểυ tế…
Nhị phu nhân mạnh miệng mềm lòng, hung hăng đá Khương nhị gia đang ngủ say hai cái, rồi giúp Khương nhị gia rửa mặt chải đầu, thay đổi y phục cho Khương nhị gia có thể ngủ thoải mái.