Ngay trong lúc mọi người cảm thấy mờ mịt vì trân bảo của Cứu thế chủ, bàn tán ầm ỉ một thời gian, ký giả cao cấp Rita Skeeter <> lại tuồn ta một tin tức lớn kinh thiên: Harry Potter và Severus Snape hiện đang giữ chức Viện trưởng Slytherin có quan hệ yêu đương!
<> sáng sớm nay có thể nói là vô cùng đặc sắc, tình yêu của Cứu thế chủ và tiền Death Eater chiếm toàn bộ trang nhất, bút lông chim của Rita Skeeter rồng bay phượng múa ghi ra một đoạn tình yêu kỳ dị. Lễ đường Hogwarts, người phun nước cũng có, dụi mắt cũng có, người chết lặng cũng có... Nói chung là biểu tình trên mặt mỗi người đều vô cùng đặc sắc. Mà con số bình tĩnh trên lễ đường chỉ có hai vị đương sự, lão ông mật đang vui tươi hớn hở ăn đồ ngọt, cùng với một ít tiểu xà đã đoán được nội tình.
“... Một là tiền Death Eater, một là Cứu thế chủ, hơn nữa tuổi tác hai người hơn kém hai mươi tuổi, này không khỏi làm chúng ta đối với đoạn tình yêu này vô cùng sinh ra hiếu kỳ. Mọi người đều biết, Severus Snape hiện đang giữ chức vụ Viện trưởng Slytherin cùng với Phó hội trưởng Hiệp hội độc dược, Harry đúng là học trò trong Nhà anh, vả lại từng một lần được anh thưởng thức mà trở thành học đồ duy nhất của vị đại sư độc dược trẻ tuổi nhất này, giáo sư Snape chăm sóc cậu Potter ở Hogwarts ai cũng biết. Chẳng lẽ hai người bọn họ do thường xuyên tiếp xúc mà sinh ra tình yêu?... Mà nhắc đến tình yêu của cậu và giáo sư Snape, Harry Potter, mặt vị tiểu quán quân này đỏ bừng, đôi mắt xanh biếc cũng mơ màng hướng tới mơ ước về tình yêu... ‘Là tôi nói với anh ấy trước’... Cứu thể chủ mười bốn tuổi ngượng ngùng nói, ‘Giáo sư Snape vẫn luôn rất quan tâm tôi, anh ấy là một người rất dịu dàng... A, đúng vậy, mặc dù anh thoạt nhìn cũng không phải vậy... Bình dị, gần gũi, nhưng anh ấy thực sự rất quan tâm tôi! Cho nên... trong thời gian nghỉ hè, lúc tham gia Hội nghị Nghiên cứu và thảo luận của Hiệp hội dộc dược, chúng tôi đã chính thức xác nhận quan hệ, nhưng tôi luôn cảm thấy mình không xứng với anh ấy...’ Cậu Potter đối với đoạn tình cảm này hình như có chút lo được lo mất, nhưng ngọt ngào trong mắt cậu ấy trốn không khỏi ánh mắt của chúng tôi...” Blaise sau khi đọc xong một đoạn tình yêu, đánh giá từ trên xuống dưới Cứu thế chủ cạnh mình.
Cứu thế chủ giới pháp thuật đang ăn điểm tâm, đối với lễ đường nháo nhác mắt điếc tai ngơ. Cậu trừng mắt nhìn hoa hoa công tử đối diện: “Nhìn cái gì?”
“Cậu ta đang nhìn cậu ‘Trên mặt một tầng đỏ ửng, và đôi mắt xanh biếc xinh đẹp mơ màng hương tới tình yêu’!” Draco cười khanh khách, “Ở đâu? Ở đâu? Harry, đỏ ửng của cậu giấu ở đâu? Cho mình xem một chút đi!”
“Đại thiếu gia Malfoy, cậu nói chuyện như thế đối với trưởng bối đó hả?” Harry không chút khách khí cậy già lên mặt.
“Hứ!” Draco hừ lanh, rất không quý tộc trừng trắng mắt, “Dựa vào cậu? Vẫn còn sớm...”
“Phải biết, mặc kệ gia phả nhà Black hay là bên Sev mà nói, mình đều là trưởng bối của cậu.” Harry để dao xuống, “Mình đề nghị các cậu ăn nhanh lên đi! Còn có... Còn có hai mươi phút nữa tiết 1 đã bắt đầu rồi đó!” Cậu nháy mắt với đám rắn nhỏ, cầm túi xách dẫn đầu đi đến phòng học.
“Merlin! Bị muộn rồi!”
“Giết người, luận vân của mình còn chưa viết xong đó! Cho mình mượn với?”
Mà chỗ ngồi của giáo sư, Snape bị đám giáo sư đồng nghiệp dùng ánh mắt để “Rửa tội”, Minerva dùng một loại ánh mắt bất mãn nhìn mình, thật giống như mình ngược đãi cái tên nhóc vô lại kia vậy. Đôi mắt nhỏ của Flitwick đang nháy mắt với mình, giống như muốn nói gì đó. Gương mặt của người bán khổng lồ kia giật mình biểu tình bất an.
Lão ông mật cười híp mắt nào đó lại tuyệt không giật mình, lật xong hết tờ báo, hơi có chút hả hê nói: “Hành văn của Skeeter tiểu thư ngày càng tiến bộ! Cô ta hôm nay còn viết thư cho ta, muốn phỏng vấn thầy với Harry một chút, nói về quá trình yêu đương của các người. Severus, có muốn tiếp nhận phỏng vấn của cô ta không?”
“Tôi nghĩ cô ta sẽ cảm thấy hứng thú với “Quá tình yêu đương” của cụ hơn đấy, Albus.” Snape hừ lạnh, hai viên đá màu đen trong đôi mắt quét qua toàn bộ lễ đường, nơi đường nhìn chạm đến, không người nào là không rùng mình, lễ đường nhất thời yên tĩnh.
Snape nhìn thấy dãy bàn nhóm rắn nhỏ đã ăn cơm xong, anh hài lòng gật đầu, chỉnh sửa áo chùng, đứng dậy: “Thứ cho tôi nhắc nhở các vị... Còn năm phút nữa là chương trình học của các người bắt đầu rồi đó, chẳng lẽ các vị giáo sư định hôm nay giảng bài ở lễ đường sao?” Anh ác ý cười nhạt, nghênh ngang rời đi.
Lễ đường nghiễm nhiên biến thành một mảnh hỗn loạn, còn có năm phút! Giáo sư và đám học trò đều luống cuống tay chân, chỉ có đám rắn nhỏ là đã chuẩn bị xong hết, vui sướng đứng lên, không chút hoang mang đi đến lớp học ở hầm a, viện trưởng nhà mình còn rất bao che khuyết điểm, bầu bạn của viện trưởng cũng vậy.
Mà ngay lúc này, đại cẩu nào đó cầm tờ báo chạy vọt đến lễ đường, hét ầm lên: “Snivellus! Tên Snivellus chết tiệt kia?! Mi làm sao dám... Mi làm sao dám dụ dỗ con đỡ đầu của tao?!...” Lễ đường lại một lần nữa gà bay chó sủa, Hogwarts sáng nay, thật đúng là náo nhiệt!
Hỗn loạn sáng nay, trực tiếp dẫn đến học trò ba Nhà muộn tập thể, tất cả giáo sư (chú: Ngoại trừ giáo sư độc dược) cũng muộn tập thể, có thể dùng từ kế hoạch dạy học hỗn loạn. Ngày này thật “Đáng giá kỷ niệm” nên vinh quang đưa vào <>.
“So... Đây là kinh hỉ ngài Potter cho ta?” Buổi trưa, Snape một tay kéo Cứu thế chủ, đưa cậu về hầm tiến hành thẩm vấn, “Ta còn không biết, ngài và tiểu thư bọ rùa kia thân thiết đến vậy?”
Harry sớm đoán được lửa giận của người yêu, cậu nhún nhún vai: ” Em chỉ tìm một công cụ dư luận có lợi cho chúng ta thôi mà.” Cậu nhìn thấy sắc mặt người yêu của mình vẫn không vui, vội vàng bán đứng đồng minh, “Giật giây là hội trưởng! Là hội trưởng giúp em tìm cô ta!”
“Cagan Grew...” Snape hung hăn nhớ kỹ tên ông ta, tốt, đơn hàng độc dược năm sau tôi sẽ không nhún tay, để lão già kia tự mình giải quyết đi! “Về phần em... Cậu Potter...” Snape cũng sẽ không bỏ qua cho ‘Tên đầu sỏ’ này, “Khóa học ngày mai cần năm ngàn phần đá mặt trăng mài thành bụi phấn toàn bộ cho ta! Lập tức ” dù sao tên nhóc này chiều nay cũng không có lớp, trực tiếp xử lý đến tối, để xem sau này nhóc này còn dám tự chủ trương không!
Mà cùng ngày, đại cẩu tìm kiếm con đỡ đầu nhà mình với tên... kẻ thù khắp nơi, nhưng vẫn không có kết quả. Cuối cùng, đại cẩu đến hầm, sủa trước cửa thật lâu, nhưng không biết là hiệu quả cách âm của hầm quá tốt hay là Xà vương đang bận dạy dỗ là tên nhóc nhà mình, lần tìm kiếm này vẫn không có kết quả. Đại cẩu công cốc cuối cùng bị lang nhân ôn hòa cười híp mắt kéo về nhà.
Mà Harry trong hầm: “... Sev, cứ để Sirius như vậy... Thực sự không có chuyện gì chứ? Hắc! Chờ một chút...”
Xà vương không trả lời, trong hầm chỉ còn lại một ít âm thanh gãy vụn, lập tức nghĩ đến âm thanh ướt át điềm mị nào đó, cùng với tiếng rên rỉ thở dốc của cậu nhóc nào đó.
Sáng ngày thứ hai, tiểu quý tộc bạch kim nhìn thấy hai vành đen quanh mắt của bạn tốt mình, phờ phạt ngồi cạnh, đang cố gắng dùng tay phải xoa hai vai, ngay cả trong lúc ăn cơm cũng là dùng tay trái, không khỏi hiếu kỳ: “Làm sao vậy?”
Harry không chút hơi lực lắc đầu: “Năm ngàn phần đá mặt trăng...” Tay trái cậu không cách nào cắt tảng thịt bò, cậu chỉ còn cách dùng một chú cắt, lúc này mới dễ hơn chút.”
Tiểu quý tộc bạch kim hiểu gì đó, tiếp tục hỏi: “Gì? Nhanh?” Cậu không nhìn thấy Harry dễ dàng dùng một cái pháp thuật không tiếng động không đũa phép nhưng không đại biểu đám rắn nhỏ khác ở đây sẽ bỏ qua.
“Bột phấn...” Harry thở dài, “Quả thực là muốn mạng mình mà!” Cậu đến nửa đêm mới làm xong, còn bị Snape kéo lên giường ăn từ ngoài vào trong, tuyệt không đau lòng mình! Cậu trừng mắt nhìn về phía dãy bàn giáo sư chỗ Xà vương lên án không tiếng động. Thế nhưng Snape không để ý tới lên án của cậu, anh đang nhìn tờ báo trong tay, sắc mặt rất nghiêm trọng.
“Mình đồng tình cậu, đồng học...” Draco định vỗ vai cậu, nhưng nhìn thấy vai bạn tố thảm vậy, nên chỉ có thể bỏ qua.
Hoa hoa công tử có làn da chocolate chen lại, vẫy vẫy tờ báo trong tay: “Hắc đọc << Nhật ký tiên tri>> hôm nay chưa? Có tin tức mới nhất về Harry nha...”
“Hả?” Harry lên tinh thần, “Mình xem một chút...” Cậu vươn tay nhận lấy tờ báo trong tay đối phương.
“Albus Dumbledore...” Xà vương vứt tờ <> xuống trước mặt đối phương, <>
“A... Thầy cũng không phải cự tuyệt Skeeter tiểu thư thu thập tin tức...” Dumbledore đang rất vui vẻ ăn điểm tâm ngọt trong mâm Gần đây Grindelwald bận rộn xử lý một số công việc ở Đức, sắp đặt bài thi thứ ba, mình thực vất vả mới có thể hưởng thụ đồ ngọt đã lâu không gặp, “Cho nên... Tôi cố gắng, giúp cậu cung cấp tin tức, tôi nói không sai chứ?”
” ‘... Severus chăm sóc Harry có thể nói là cẩn thận, từ lúc Harry nhập học, cậu ta giờ giờ phút phút quan tâm cậu nhóc... Không không không! Kỳ thực ta đã sớm phát hiện hai người đó có tình cảm, ta cảm thấy rất tốt! Không phải là ta ủng hộ tình thầy trò, chỉ là Severus độc thân nhiều năm như vậy, có thể để cậu ta tìm được một người làm cậu ta động tâm rất không dễ...’ ” Harry nhìn đoạn đầu tiên, đã chịu không nổi quăng tờ báo xuống, “Cụ ấy ăn nhiều đồ ngọt quá sao? Cũng không sợ ngấy đến hoảng!”
“Xem ra báo ứng đến rất nhanh...” Draco ý bảo mọi người nhìn bàn ăn của giáo sư, Snape nhìn hiệu trưởng châm chọc khiêu khích, sắc mặt âm u, có thể đẹp y như mây đen. Cuối cùng, Snape rút đũa phép, biến bánh ngọt trước mặt Dumbledore thành con chuột trắng, chuột nhỏ chạy loạn xung quanh, rất nhanh trước mặt Dumbledore chỉ còn cái dĩa rỗng.
“Độc dược sâu răng sau này của cụ, cụ tự nghĩ cách đi thôi!” Snape vui vẻ thu hồi đũa phép, nhìn khuôn mặt khổ qua của ngài hiệu trưởng.
“Đúng vậy, đáng đời...” Harry nhìn lửa giận của Snape, nhướng mày, “Còn có báo ứng lớn hơn nữa kia...