Sáng hôm sau ngay tại nhà Cố Ninh Tinh đang ở tạm nhà Hàn Đình Thâm, Cố Ninh Tinh đang chuẩn bị đồ ăn sáng cho thằng bè, thì ngay lúc này Emma cầm một mớ tài liệu để đưa cô xem và cần phải giải quyết,
Thằng bé nhìn thấy cô bận bịu, mà tự mình ăn cơm, sau đó thằng bé mới lên kế hoạch từ hôm qua,
Ăn no nê xong xuôi, thằng bé mới cầm chiếc balo và mang theo ví tiền tự mình tiết kiệm được, sau đó mới ra khỏi nhà,
Thằng bé thông minh tự mình bắt taxi đi một mình, vì cậu bé muốn đi đến công ty và tìm Âu Thành Nghiêm,
Một đứa trẻ nhỏ bé tự mình đi xe taxi đến công ty Âu thị rất dễ dàng, tuy thằng bé không biết đường hoặc địa chỉ, nhưng chỉ cần nói công ty Âu thị thì không ai không biết,
Đến nơi công ty, cậu bé nhỏ liền nhìn xung quanh quả thật công ty rất to lớn, sau đó nó nhanh chóng đi vào bên trong,
Cậu bé đi vào công ty to và rộng lớn bên trong, cậu bé nhớ ra muốn gặp người thì phải đến phòng tiếp tân của công ty, vừa đi đến thì thấy một chị gái, thằng bé liền đứng kêu gọi,"Chị gái xinh đẹp ơi, cho em hỏi một chuyện với ạ "
Cô tiếp tân đang đứng trên quầy thì nghe có tiếng con nít, nên tìm kiếm xung quanh, sau đó là mới nhón chân lên nhìn xuống dưới quầy, quả nhiên nhìn thấy một đứa bé trai cực ký đáng yêu, cô liền nói giọng dịu dàng mà hỏi nó, "Cậu bé, em muốn tìm ai sao "
Cậu bé lúc này sợ chị không nhìn thấy mình rõ, mà lùi lại để cô tiếp tân nhìn thấy rõ hơn, sau đó còn mỉm cười nói,
"Chị... Chị gái xinh đẹp, em muốn tìm baba em, là chủ tịch Âu đó ạ "
Cô tiếp tân ngỡ ngàng với lời nói của thằng bé, mà có chút nghi ngờ không tin lắm, "Gì... Gì, chủ tịch Âu là ba em, bé con em có nhầm không vậy, chủ tịch Âu chỉ có một đứa con, là con gái thôi mà "
Thằng bé nghe đến đứa con gái, cậu bé không quan tâm, mà vẫn giữ thái độ tươi cười, rồi sau đó thông mình dùng cách khác, "Chị gái xinh đẹp, em nói thật, nếu chị không tin thì chị gọi ông ấy đi "
Cô tiếp tân vì sự đáng yêu của thằng bè và những lời nó nói, mà cô như bị mê hoặc vậy, cô liền cầm máy điện thoại Và gọi lên phòng chủ tịch,
Âu Thành Nghiêm lúc này đang chuẩn bị chỉnh chu lại mà đến nhà Cố Ninh Tinh,
Sở dĩ lúc đầu là sẽ đi sớm một chút, nhưng vì chuyện công ty, phải có sự xuất hiện của anh mới được, nên anh bất đắc dĩ ôm con bé Du Du đến công ty luôn,
Sau đó gần trưa anh ta xong xuôi công việc, thì chuẩn bị đi đến gặp Cố Ninh Tinh, nhưng đột nhiên lúc này điện thoại bàn liền kêu lên,
Anh ta mới nén lại mà bắt lên nghe, thì nghe được cô tiếp tân nói là có một đứa bé trai, tự xưng là con của anh ta,
Âu Thành Nghiêm nghe cô nói, anh ta liền nhìn vào camera thì nhìn thấy sảnh tiếp tân quả nhiên đó là một bé trai,
Sau đó anh ta liền nhận ra thằng chính là con của Cố Ninh Tinh, và cũng là đứa con trai của anh ta,
Anh ta ngay lập tức mừng rỡ, định kêu người đưa thằng bé lên, nhưng đột nhiên lại nghỉ ra một chuyện,
Anh đi đến ghế sofa rồi bế Du Du lên, anh chỉ vào màng hình vi tính, bảo con bé nhìn thấy anh trai nhỏ ở đó,
Còn bảo bé con đó là anh trai của mình, kêu con bé đi xuống dẫn anh trai nhỏ lên đây,
Bé con nhìn thấy anh trai nhỏ liền hớn hở vui mừng, và ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, rồi nghiêm túc đi chấp thành nhiệm vụ,
Trong lúc con bé đi, anh cũng đã cử trợ lý Phong đi theo bé con mà đi xuống dưới,
Âu Nạp Du đi xuống dưới sảnh công ty, còn tìm kiếm anh trai nhỏ của mình, cho đến khi nhìn thấy anh trau nhỏ đang ngồi chờ trên ghế từ xa,
Con bé nhanh chóng chạy đến vui mừng mà nắm tay Cố Thành Nhiên kéo đi, "Anh trai nhỏ đi thôi nào "
Thằng bé vì bị kéo đi đột ngột, nên bất ngờ kéo tay con bé về lại, còn bực mình nói, "Này... Cậu là ai, sao lại kéo tay tôi "
Du Du tay vẫn còn nắm giữ tay của Cố Thành Nhiên, lung lay cả tay thằng bé gương mặt cứ tươi cười hớn hở mà nói, "Anh trai nhỏ, em là em gái của anh nè, em đưa anh lên gặp baba nhé "
Cố Thành Nhiên nhìn đứa bé gái kích cỡ như mình, mà có chút rầu rĩ buồn bã mà thì thầm, "Ông ta còn có thêm con gái nữa sao "
Phong Diệp bên cạnh nhìn thấy thằng bé đứng thẩn thờ im lặng, nên mới thúc giục cậu bé đi theo cả hai,
"Thiếu gia, mau theo chúng tôi lên phòng chủ tịch đi, đừng đứng ở đây nữa ạ "
Thằng bé nghe vậy liền cùng đi với họ, tay thằng bé vẫn được Du Du nắm rất chặt mà dẫn đi,
Cả hai đứa trẻ đi dưới sảnh, với những ánh nhìn của những người trong công ty, họ điều nhìn cả hai đứa còn khen rất đáng yêu,
Người ngoài nhìn vào còn nói cả hai là hai anh em song sinh, vì mức độ rất giống nhau,