Cố Ninh Tinh rời đi cùng với Kháp Kháp và Tô Diệp, cô dù lúc nãy có tức giận, nhưng cô là người sẽ không để tâm những chuyện vặt vãnh ban nãy,
Muốn hại cô vu khống cô sao, không dễ dàng như vậy, mặc dù Cố Ninh Tinh thật sự được dạy dỗ rất tốt, thế nhưng cô không thể sống theo kiểu nhu nhược với cái xã hội này,
"Em thật là tức quá mà, em muốn đánh cho cô ta một trận ghê "
"Kháp Kháp, chúng ta phận người dưới, em không được hành động như vậy đâu, với lại Thiếu Phu nhân cũng đã giải quyết chuyện này ổn thỏa rồi mà "
Tô Diệp tay cầm quần Áo để chuẩn bị cho Cố Ninh Tinh một lúc sẽ ra ngoài một chuyến, nghe Kháp Kháp nói vậy liền chạm vai em ấy khuyên bảo,
Kháp Kháp liền nhớ đến cách xử lý của Cố Ninh Tinh, lúc này trở thành tươi cười, còn đưa ra hai ngón tay cái lên nữa, "ŧıểυ Thư lúc nãy cô rất là đỉnh luôn "
"Thôi nào đừng ồn nữa "
Cố Ninh ngồi trên bàn trang điểm, tìm kiếm hồ sơ đề điền thông tin vào, vì một lúc sẽ đến công ty xin việc, và ghé qua thăm anh hai của cô,
Tô Diệp chuẩn bị quần Áo cho cô chỉnh tề, bộ đồ Áo sơ mi trắng và chân váy ôm bó sát chiếc eo nhỏ nhắn của cô, trang phục rất phù hợp cho đi xin việc,
Nhưng cô đột nhiên gương mặt lại đeo kính, tóc thì bới lên cao làm cho vẻ đẹp của mình được dấu đi, thứ nhất là vì không muốn khoe nhan sắc mình, thứ hai là để dấu đi thân phận mình là con của nhà họ Cố, vừa mới phá sản cách đây không lâu, để dễ dàng có thể tự mình điều tra sự việc,
Từ lúc Cố Ninh Tinh vừa đi khỏi, thì anh ta không quan tâm đến khi cô rời đi, anh ta lo lắng cho Lâm Bình Chi, ngay lập tức bế cô ta nhanh chóng đi về nhà,
Âu Thành Nghiêm đưa Lâm Bình Chi về đến phòng đặt cô ta ngồi vào trên giường, Noãn Noãn đi lấy quần Áo thay cho cô ta,
Lúc thay xong, cô ta còn giả vờ nằm trên giường run sợ, trong khi đó Âu Thành Nghiêm đang tức giận vì chuyện này, là tức giận chuyện gì, tức giận vì đã lớn tiếng với Cố Ninh Tinh hay là tức giận vì đã làm tổn thương đến Lâm Bình Chi, trong lòng anh ta vẫn không thể biết được,
Âu Thành Nghiêm vẫn là chịu không nổi, nên đã đứng dậy muốn đến chỗ của cố Ninh Tinh, thì lúc này lại bị Lâm Bình Chi nắm lấy tay anh giả vờ mình yếu đuối, mà siết thật chặt để nếu kéo anh ta, "Thành Nghiêm, anh đừng đi, ở cùng em đi, em lạnh lắm và sợ nữa "
Âu Thành Nghiêm nhìn cô với vẻ mặt ân cần, mỉm cười nhẹ nhàng ôm lấy vai cô ta còn xoa nhẹ để cô ta yên tâm lại, "Anh đi một lúc sẽ về với em ngay, ngoan cứ nghỉ ngơi đi "
Cô ta ngoan ngoãn gật đầu nghe lời Âu Thành Nghiêm, mà buông tay anh ta ra, sau đó còn được anh ta xoa đầu nhẹ nhàng,
"Đây là thẻ tín dụng, em cầm lấy đi "
Trước khi rời đi, Âu Thành Nghiêm đưa cho cô ta một chiếc thẻ tín dụng VIP màu vàng lấp lánh, nhưng không nổi bằng và quyền lực như chiếc thẻ của Cố Ninh Tinh, mặc dù chiếc thẻ của Lâm Bình Chi cũng là thẻ không giới hạn,
Lâm Bình Chi nằm trên giường, lúc nhìn thấy chiếc thẻ cô ta mừng thầm vui sướиɠ trong thâm tâm, sau đó giả vờ ho vài tiếng, mà đưa tay ra nhận lấy chiếc thẻ, vẫn không quên mỉm cười với anh ta "Cảm ơn anh "
Nhìn dáng vẻ tươi cười của Lâm Bình Chi, cảm thấy yên tâm nên lập tức rời khỏi,
Anh hối hả bước chân nhanh chóng đi đến Cố Ninh Tinh xem cô như thế nào,
Anh ta đi đến chỗ Cố Ninh Tinh thì ngay lúc này từ xa nhìn thấy dáng vẻ ăn mặc chỉnh tề, phát hiện đó là Cố Ninh Tinh nên nhanh chóng đi đến mạnh tay nắm lấy tay cô, "Cô muốn đi đâu "
Cố Ninh vừa đi đến cổng biệt thự của căn nhà phụ, thì đột nhiên giật mình khi bị Âu Thành Nghiêm nắm lấy cánh tay cô,
"Tôi đi đâu, cần anh quản sao, mau buông ra " Cố Ninh Tinh cau mày muốn giựt tay anh ta ra, dùng tính khí khó chịu với anh ta,
Âu Thành Nghiêm nhìn cô bình tĩnh, lời nói hầu như có chút lạnh lùng đối với cô, "Tôi là chồng của cô, sao có thể không được quản cô chứ "
"Tôi và anh chỉ là vợ chồng trên giấy tờ, theo yêu cầu có lợi cho tôi và anh, cả hai chúng ta không hề có tình cảm gì với đối phương hết, vậy thì làm phiền anh hãy buông tay tôi ra đi chứ tôi còn có việc "
Cố Ninh Tinh cau mày với anh ta, dùng từ ngữ một hơi nói ra hết, hầu như lúc nói với dáng vẻ đắc ý, còn cười mỉa mai,
"Vợ trên giấy tờ, thì cô cũng là vợ chính của tôi, và hình như tôi với cô cũng có thể làm chuyện đó đấy nhỉ "
Âu Thành Nghiêm gương mặt trở cực kỳ khó chịu, lạnh lùng, còn ghé xát vào tai cô, anh ta nở một nụ cười rất kỳ lạ và nói lời bỉ ỏi,
Ngay lúc này Cố Ninh Tinh giữ bình tĩnh mà đối phó tình trạng hiện tại, ánh sáng vừa lúc chiếu rọi vào gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp cùng với đôi mắt lém lỉnh bị che bởi cặp kính của Cố Ninh Tinh, cô liền cười mỉa mai với anh ta,
"Dù tôi có là vợ chính của anh, nhưng tôi sẽ không đời nào giúp anh giải quyết nhu cầu sinh lý đâu thiếu gia à"
"Tôi nào đâu dám thách thức anh, tôi còn có việc không rảnh ở đây nhiều lời với anh đâu " Cố Ninh Tinh đã biết mình nói lời không hay, thế nhưng lời nói, nói ra đã không kịp thu lại được nữa, nên nhanh chí tìm cách thoát khỏi anh ta trước khi chuyện không hay sẽ xảy ra,