Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 180 - Trái Cây Giữa Hè (6)

Trước Sau

break
Thẩm Vân Bằng bệnh nặng qua đời trong bệnh viện.

Ngày tiếp theo, hai chị em nhà họ Thẩm tuyên bố nhà họ Thẩm phá sản. Tất cả các sản nghiệp nhỏ của nhà họ Thẩm toàn bộ bị sụp đổ. Tài sản trên danh nghĩa của Thẩm Vân Bằng bao gồm cả bất động sản biệt thự theo lệ thường sẽ do nhân viên tư pháp ghi chép lại những việc liên quan, đợi đến khi giao lại tòa án sẽ bán đấu giá nộp một khoản trả lại cho công ty Hoàn Mỹ, cũng chính là tập đoàn Thịnh Thế chi nhánh công ty Hoa Hạ lúc này.

Tang lễ của Thẩm Vân Bằng hết sức vắng lạnh đơn giản, cơ bản không có ai đến.

Đồng nghiệp trên thương trường cũng không cần phải nói, dĩ nhiên là họ sẽ không tới nhưng thậm chí người thân trong nhà cũng không thấy lộ mặt.

Tai vạ đến nơi từng người bay, đây là câu ngạn ngữ muôn đời không thay đổi.

Nhà chính diễn ra tang lễ, Thẩm Kiều vẫn còn gào khóc, toàn thân áo trắng quỳ lạy trước quan tài Thẩm Vân Bằng.

Bên kia, Thẩm Du An không nói một lời, trầm mặc nhìn di ảnh Thẩm Vân Bằng. Từ sau khi Thẩm Vân Bằng ra đi, cậu chưa từng mở miệng nói gì, toàn thân trở nên rất u ám. Ánh đèn màu trắng soi vào gương mặt cậu, gò má hiện lên mấy phần lạnh lẽo cố chấp, cậu trầm muộn dọa người, cũng không ai biết cậu đang nghĩ gì.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc có người bước vào.

Cô gái mặc áo đen, đội mũ màu đen làm nổi bật da thịt trắng noãn gần như trong suốt của cô. Cô từ từ đi vào nhà chính, lấy mũ xuống hướng về phía Thẩm Vân Bằng cúi đầu vái lạy ba cái. Vừa đi tới trước mặt Thẩm Kiều, cô nhẹ giọng trấn an nói, Thẩm tiểu thư, chị đừng quá đau khổ, người đã đi mong chị cũng bớt đau buồn, bảo vệ thân thể mình mới tốt.

Thẩm Kiều đã sớm khóc đến hai mắt đỏ ngầu, nhìn thấy người đến là Lộ Yên cũng không muốn nói thêm gì, gật đầu trả lễ.

Lộ Yên từ từ nghiêng đầu, nhìn về phía Thẩm Du An .

Lộ Yên cứ lặng yên như vậy một hồi lâu, mới hướng tới đi về phía anh, cô lầm bầm gọi anh, Du An .

Thẩm Du An chỉ Ừm một tiếng.

Du An , em có chút chuyện muốn nói với anh. Lộ Yên nói.

Thẩm Du An do dự một lát, trầm ổn đứng dậy, theo cô ra khỏi nhà chính.

Lối vào nhà chính có gió lạnh thổi đến, hai người đứng đối lập như vậy. Lộ Yên đứng ở nơi có ánh sáng, Thẩm Du An lại ở chỗ tối. Lộ Yên nắm lấy túi xách, trên chân mày lại nhu nhược hiện lên một tia sầu bi càng lộ vẻ vừa thấy đã thương, mấy lần cô muốn mở miệng nhưng cũng không biết nên nói thế nào.

Không đợi cô nói trước, ngược lại Thẩm Du An trầm giọng nói, Em về đi.

Lộ Yên không tự chủ được vươn tay ra, tóm chặt lấy cánh tay của anh, rồi sau đó lại vội vã buông lỏng tay.

Thẩm Du An quay đầu lại, cứ như vậy nhìn cô.

Mà cô cũng nhìn anh, không biết là ai đang đợi ai, lại chờ ai đó nói câu đầu tiên là nên ra về.

Lộ Yên và Thẩm Du An đã thật

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc