Trong nháy mắt, màn đêm buông xuống, cả thành thị bị bao vây bởi ánh sáng mờ tối, chung quanh xe cộ lui tới, đèn điện tỏa sáng, các tòa cao ốc san sát, bóng đêm kéo dài. Xe chạy qua lại, Úy Hải Lam ngồi yên trong xe, cô còn đưa mắt liếc ra ngoài xe, phong cảnh đi xa tựa như không thể nắm bắt được khoảnh khắc đó.
Cuối cùng, xe lái vào quán rượu lớn ngôi sao Trung Hoa.
Phóng tầm mắt ra xa, nơi nơi đều rất tráng lệ, thảm màu đỏ thẳng một hàng, kéo dài đến bên chân. Trước sau hàng xe đều là xe đắt tiền nổi tiếng bắt mắt, khách mời càng thêm đông đảo, dù từ trên xe đang muốn xuống, hoặc là muốn đi vào quán rượu cũng đều ăn mặc long trọng, trang phục Nghê Thường(*), hiển nhiên phải dự buổi tiệc long trọng.
(*) Nghê Thường : quần áo của thần tiên, tương truyền thần tiên lấy vân mây làm áo, ý nói trang phục lộng lẫy nhiều màu sắc.
Xe ngừng lại, Vương San nói: Mời cô xuống xe.
Úy Hải Lam yên tĩnh xuống xe, hoài nghi trong lòng cũng ngày càng sâu.
Vậy đến tột cùng trong tòa cao ốc ngôi sao Trung Hoa sẽ xảy ra chuyện gì, bão táp lớn như thế nào đang đợi cô?
Mọi chuyện cô đều không biết, lại làm lo lắng trong lòng cô vốn chưa chìm xuống lại bộc phát mãnh liệt.
Vương San đi tới bên cạnh nhẹ giọng nói.
Úy Hải Lam ngẩng đầu nhìn về mặt trước khách sạn, đôi mày thanh tú đang nhíu lại trong nháy mắt giãn ra, vẻ mặt cũng khôi phục trấn định tự nhiên. Cô không chút nào sợ hãi, khuôn mặt diễm lệ và lạnh nhạt trước sau như một, bước chân trên đôi giày cao gót trầm ổn dẫm nhẹ trên thảm đỏ, không nhanh không chậm theo Vương San đi vào đại sảnh.
Đêm nay, cả đại sảnh ngôi sao Trung Hoa đã được người bao.
Thực ra thư mời bữa tiệc được phát hôm qua lấy danh nghĩa tập đoàn Thịnh Thế, cho nên hai giới chính thương (chính trị và thương mại) Xuân Thành bao gồm cả các gia tộc danh lưu quyền quý đã nhận được tin tức. Vì thế, buổi họp báo của tập đoàn Thịnh Thế vào buổi sáng hôm nay, mọi người cũng không cảm thấy quá mức giật mình, bởi vì đã sớm biết rõ ngọn nguồn. Chỉ là cùng với chuỗi biến đổi lớn này, trong lòng mọi người cũng còn có nghi vấn.
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra quá mức đột nhiên, quá mức đúng dịp, quá mức phù hợp.
Mà phù hợp ở chỗ vừa đúng lúc Hoàn Mỹ gặp chuyện không may, Hoa Hạ bị thu mua, ngay sau đó Vạn Kinh được thành lập.
Cuối cùng lấy tập đoàn Thịnh Thế làm chủ chốt, Hoàn Mỹ cũng kết thúc.
Không nói đến lúc trước những thứ này bị bỏ qua một bên, mà chỉ riêng sự kiện này cũng đủ làm cho người ta suy đoán.
Mọi người đều biết giám đốc điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ là Nhiếp Văn Thành, mặc dù nhà họ Nhiếp không phải hào môn thế gia (có gia thế giàu có) nhưng cũng là thư hương môn đệ (thuộc dòng dõi những nhà gia giáo), bẩm sinh sinh ra đã rất tốt còn chịu nền giáo dục cao. Thế nhưng, nếu có thể đánh liều trên thương trường để sinh tồn thì đương nhiên cũng nên có những thủ đoạn tàn nhẫn. Mà lần này người hợp tác cùng lại chính là giám đốc công ty Vạn Kinh - Tần Trăn, anh ta chính là người đứng đầu thế lực đen tối thuộc một nửa Xuân Thành, bên ngoài gọi anh ta một tiếng Tần gia . Nghe đồn đầu tiên là anh ta theo chân đại ca mở đường, sau lại lên làm đại ca cả địa bàn, lại vụng trộm mở mấy nơi đánh bạc hung hăng kiếm được vô số tiền của, rộng rãi giao tiếp tạo nhiều mối quan hệ, từng bước lăn lộn đến ngày nay.
Như vậy hai người đàn ông này một đen một trắng, thế nhưng lại tụ họp cùng một chỗ, điều này thật sự là chuyện khiến cho người ta kinh ngạc.
Quay trở lại, không thể không nói tới Lôi Thiệu Hành danh vọng quyền quý lớn nhất Xuân Thành.
Bốn năm trước, Lôi Thiệu Hành lần đầu đến Xuân thành, bốn năm anh đang thuận buồm xuôi