Tháng tư ở Xuân Thành , cũng như tên của thành phố này vậy, xuân về hoa nở.
Ánh mặt trời chiếu rọi vườn hoa của biệt thự Lâm Hồ.
Đây cũng là nhà cũ của nhà họ Úy, nay đã qua bốn đời. Nhà họ Uý vẫn thịnh vượng không suy. Người làm ăn chú ý đến phong thuỷ, nên cũng có chút xíu mê tín, huống chi là nhà họ Uý xem ngôi nhà cũ này như bảo địa. Khi tổ phụ Úy Quang Triệu còn sống, đã bỏ ra số tiền khổng lồ mấy trăm vạn để tu sửa ngôi nhà cũ này thêm một lần nữa.
Khi ấy mấy trăm vạn kia là giá trên trời.
Đến khi rơi vào tay của Úy Hùng Khiêm, kinh doanh ngày càng phát triển, lại tốn thêm ngàn vạn nữa để sửa lại ngôi nhà cũ này. Nhị phu nhân thích phong cách Châu Âu sang trọng, Tam phu nhân lại xem trọng vẻ cổ điển ưu nhã, đại phu nhân thì ngược lại , bà không có bất kỳ ý kiến gì. Vì vậy mà ngôi nhà cũ này được sửa đổi liên tục, sửa đi sửa lại. Cuối cùng, cách bài trí bên trong ngôi nhà dựa theo sở thích của ba vị phu nhân mà tạo thành một biệt viện hệt như cung đình cổ xưa.
Duy chỉ có một ngôi nhà cũ của nhà họ Úy là không bị sửa đổi gì – Cẩn Viên.
Triệu Nhàn là vợ cả của Úy Hùng Khiêm, là đại phu nhân nhà họ Úy.
Mà Úy Hải Lam chính là con gái của phu nhân Triệu Nhàn, nhị tiểu thư nhà họ Úy.
Nhị phu nhân ban đầu sinh được một đứa con gái, sau lại sinh con trai. Song thật đáng tiếc, đứa bé vừa được sinh ra không bao lâu, thì chết yểu. Sau đó vẫn không sinh tiếp, chỉ có một đứa con gái. Tam phu nhân chỉ sinh con gái, sau đó cũng không có tin tức gì. Không có người nối dõi, chính là chuyện khiến Úy Hùng Khiêm tiếc nuối nhất, vì thế mà canh cánh mãi trong lòng.
Vài chục năm nay, nhà họ Úy vẫn phát triển không ngừng, còn chiếm được vị trí nhất định ở Xuân Thành.
Vậy mà cơn sóng thần tài chính chẳng những ảnh hưởng đến vô số công ty xí nghiệp, khiến người người táng gia bại sản, nhảy lầu tự vẫn, cũng khiến nhà họ Úy bị lung lay. Úy Hùng Khiêm vốn muốn kiếm thêm chút đỉnh, nào ngở lại bị đánh úp, nhất thời không tiếp nhận được sự thật, tức giận đến mức chảy máu não phải nằm viện.
Nhà họ Úy nhất thời trở nên hỗn loạn, hai vị phu nhân gấp đến độ không biết nên làm gì vào lúc này.
Chuyện làm ăn của nhà họ Úy tạm thời giao cho trưởng nữ Úy Mặc Doanh thu xếp, nhưng cũng chẳng có ích gì.
Giữa trưa nắng gắt, không khí ngưng đọng, căng thẳng tại đại sảnh của căn biệt thự.
“Phải làm sao bây giờ? Ông ấy sẽ không gặp chuyện gì chứ?” Tam phu nhân nhát gan sợ phiền phức, không nhịn được làm ồn.
Nhị phu nhân lập tức phản bác. “ Chị nói em ba này, em không phải đang rủa lão gia gặp chuyện không may chứ?”
“Em không có ý này! Tình hình hiện tại, em thấy nhà họ Úy đã sụp đổ rồi!” Tam phu nhân càng nghĩ, càng cảm thấy không ổn. “ Đợi đến khi nhà họ Úy sụp đổ, chúng ta đều đi ăn không khí mà sống!”
Nhị phu nhân vừa nghe, trong lòng cũng rối bời.
Tam tiểu thư, Úy Thư Hoạ ngồi ở bên người Tam phu nhân, nhỏ giọng trấn an mẹ.
Úy Mặc doanh từ từ ngước mắt, mắt phượng trợn lên, giọng nữ đanh thép vang lên trong đại sảnh yên tĩnh. “ Không còn cách nào khác, chỉ có thể bán Cẩn Viên.”
Bán Cẩn Viên? Lời này doạ đến mọi người, Cẩn Viên chính là mạng sống của ông chủ!
“Nếu không bán, chúng ta sẽ phá sản.” Úy Mặc Doanh nhíu mày.
“Nghe lời chị cả đi mẹ, con thấy bán nó đi sẽ tốt hơn.” Úy Thư Hoạ vội vàng nói, khuyên bảo mẹ mình.
Hai vị phu nhân không còn cách nào khác, đành phải gật đầu.
Lúc này, cô gái ngồi một bên an tĩnh đọc sách ngẩng đầu lên. Tiếng của cô rất nhẹ nhàng, nhưng vẫn chắc như đinh đóng cột. “ Không ai được phép bán Cẩn Viên.”