Liếc nhìn cái đồng hồ nhỏ trên đầu giường ⊙﹏⊙.... 14h20. Nếu quay về cổ đại chắc cô là hôn quân mất, tất cả là do yêu phi Âu Dương Vũ gây ra, hừ hừ
Không biết cô đã chọc trúng dây thần kinh nào của Âu Dương Vũ mà hắn lại điên cuồng suốt đêm như vậy, làm cô muốn hôn mê
Vừa nghĩ tới đây Hạ Ngưng Tuyết mới phát hiện thân thể đàn ông ấm áp kề sát sau lưng, eo nhỏ bị vòng tay rắn chắc của hắn ôm chặc. Hơn nữa ŧıểυ Dương Vũ còn đang chôn trong người cô, không biết đêm qua hắn bắn vào trong người cô bao nhiêu mà bụng nhỏ của cô đã trướng lên một khối, thân thể vừa dính dấp khó chịu chết người...
Khẽ cựa quậy mông nhỏ liền cảm nhận tên đại gia hỏa trong thân thể càng ngày càng lớn
" Âu Dương Vũ! " giọng nói khàn đặc làm cô hết hồn, tất cả là tại hắn là tại hắn, hại cô hét khàn giọng suốt cả đêm
dương v*t phía sau từ từ rút ra rồi đột nhiên xông vào
" Uhm... Vũ... đừng... "
" Đã cho em chơi đùa thỏa mãn rồi bây giờ tới lượt anh " môi anh đột nhiên hạ xuống bả vai cô cắn một cái, đôi tay cũng dời lên bộ ngực căng đầy của cô ra sức nắn bóp
" Vũ ~~ em khát nước " Thân thể cô khẽ cựa quậy nhằm tránh thoát từng đợt công kích mạnh mẽ từ phía sau
Âu Dương Vũ xoay người cô lại mặt đối mặt dương v*t phía dưới vẫn cứng rắn chôn chặt vào bên trong, xoay tròn một vòng ma sát làm cơ thể Hạ Ngưng Tuyết run rẩy nụ hoa lại phun ra mật dịch nhưng vì bị côn th*t chặn lại nên không chảy ra ngoài, trướng chết cô rồi
" Vũ~... "
Đôi môi Âu Dương Vũ đột nhiên hạ xuống, từng dòng nước bọt ngọt ngào từ môi Âu Dương Vũ truyền sang. Cái lưỡi to khỏe cũng theo đó chen vào ép buộc cô nhận lấy, dòng nước bọt không nuốt kịp theo khóe môi chảy dài xuống cổ tạo thành một vệt óng ánh dâm mĩ
Buông đôi môi sưng đỏ của cô ra lưỡi Âu Dương Vũ liếʍ từ khóe môi xuống cổ rồi ngậm lấy nụ hoa đỏ thấm, khẽ mυ"ŧ. Hương vị ngọt ngào tràn ngập khoang miệng khiến Âu Dương Vũ càng ăn càng nghiện, khi buông ra nụ hoa đỏ thấm đã phủ thêm một tầng nước bọt nhìn vô cùng xinh đẹp. Âu Dương Vũ đói khát tiếp tục bên còn lại
" Nữ vương à em xem, thật to lại thật ngọt ăn vào thật thích "
Âu Dương Vũ bất ngờ nhưng sau đó lại cười thỏa thích " Nữ vương à có phải anh nhặt được bảo bối rồi không? Còn phun cả nước ŧıểυ cơ đấy "
Hạ Ngưng Tuyết xấu hổ chỉ muốn đập đầu vào gối cho chết quách, mất mặt chết cô rồi. Thẹn quá hóa giận Hạ Ngưng Tuyết quên đi cơn đau toàn thân nhất cái gối bên cạnh đập vào người đang cười vô lại trên người mình