Thân hình như yêu tinh chầm chậm bò lên giường, thân thể mịn màng như lụa lại trắng nõn nà, bầu ngực mềm mại vừa lớn vừa mềm hút vào lại vô cùng thoải mái, mông căng đầy khi va chạm đàn hồi vô cùng tốt... tất cả đều khiến Âu Dương Vũ như phát điên
Hạ Ngưng Tuyết dùng rãnh ngực sâu hoắm cùng nhũ hoa mờ nhạt cố tình vờn xung quanh mặt Âu Dương Vũ khiến đôi mắt người nằm trên giường đã ánh lên màu đỏ đói khát
Hạ Ngưng Tuyết vờ như không nhìn thấy, tay khẽ vuốt nhẹ chiếc roi da trên tay cao ngạo mà nhìn chằm chằm vào người phía dưới
Không khí càng lúc càng nóng, Hạ Ngưng Tuyết dùng chiếc mặt nạ che mắt trên đầu giường mặc kệ sự chống đối vô dụng của Âu Dương Vũ bịt kín mắt hắn lại
Trong bóng tối cơ thể Âu Dương Vũ càng lúc càng nhạy cảm, cảm nhận ánh mắt nóng cháy của cô cùng chiếc roi da nhẹ nhàng lướt trên cơ thể hắn. Từng cơn tê dại cứ thế truyền đến làm thân thể Âu Dương Vũ khẽ run rẩy
" Bảo bối, mẫn cảm như thế sao? " tiếng cười thanh thúy như chuông bạc kéo thần trí Âu Dương Vũ trở về, vừa sung sướиɠ vừa quẫn bách làm mặt hắn đỏ ửng chọc cho Hạ Ngưng Tuyết càng vui vẻ
" Ngưng Tuyết, cởi trói cho anh được không? " Âu Dương Vũ giọng run rẩy cầu xin nhưng trong lòng lại gào thét nếu hắn thoát ra thì ba ngày sau cô đừng xuống giường
Hạ Ngưng Tuyết nhìn vẻ mặt kích động của hắn, từng hạt mồ hôi dọc theo thái dương chảy xuống trông vô cùng mị hoặc. Cô cúi người, chiếc lưỡi mềm mại như rắn nước khẽ vờn quanh khóe miệng Âu Dương Vũ nhưng mỗi lần cái lưỡi hắn đưa ra cô lại lãng tránh khiến Âu Dương Vũ như phát điên
Cơ thể Âu Dương Vũ kích động nảy lên một cái, Hạ Ngưng Tuyết cười cười thân thể mềm mại trực tiếp ngồi qua người hắn, cái lưỡi tiếp tục dừng tại một bên ngực cường tráng. Môi đỏ khẽ mở ngậm vào một bên ngực nho nhỏ đáng yêu
Nụ hoa trong miệng trong miệng càng lúc càng cứng, Hạ Ngưng Tuyết dùng răng khẽ day nhẹ liền nghe tiếng rêи ɾỉ phát ra từ cổ họng Âu Dương Vũ, khóe môi cô liền hiện ra tia ranh mãnh cắn mạnh một cái