Đau đớn như xé rách chính bản thân ra làm hai thật sự khiến Hạ Ngưng Tuyết muốn bỏ của mà chạy lấy người nhưng cô lại không ngồi dậy nổi huhuhu, đau chết cô rồi
Thời gian từng giây từng phút trôi qua từ chỗ hai người kết hợp dần dần tản mất sự đau đớn mà thay vào đó là cảm giác tê dại một cách lạ thườngHạ Ngưng Tuyết từ từ mở mắt ra nhìn vào người nằm phía dưới, khuôn mặt quả là vô cùng đẹp rất tiếc lại.....Khuôn mặt Âu Dương Vũ đã vặn vẹo đến lợi hại, từng hạt mồ hôi như hạt đậu từ trán lần lượt chảy xuốngNhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đang nhìn mình Âu Dương Vũ khẽ lên tiếng " Động..... "Giọng nói khàn khàn như người nghiện rượu lâu năm nhưng lại đầy vẻ quyến rũ
" Cầu xin tôi " tuy khó chịu muốn chết nhưng Hạ Ngưng Tuyết vẫn muốn người phía dưới hoàn toàn đầu hàng
Sau một lúc không nhận được câu trả lời như ý, Hạ Ngưng Tuyết bỗng vươn tay nhéo một cái thật mạnh vào hai nụ hoa nhỏ xinh trước ngực người nào đó
" A.... không được... cầu xin cô! " hắn đầu hàng" Thật ngoan " nở một nụ cười mê hồn, Ngưng Tuyết bỗng dưng cúi xuống đặt lên môi Âu Dương Vũ một nụ hôn nóng bỏng cho đến khi hai người không thể hít thở nổi nữa mới luyến tiếc buông ra
Khẽ vén mái tóc đen nhánh về phía sau, hai tay Ngưng Tuyết chống lên vòm ngực rắn chắc của Âu Dương Vũ lấy sức ngồi thẳng dậy cho đến khi vật to lớn sắp rời khỏi thì lại buông tay để rơi tự do xuống
Hôm nay hắn bị gì vậy nhỉ? Sao trước mặt người phụ nữ này sự tự tin của hắn lại không cánh mà bay mất vậy?
" Từ hôm nay trở đi anh là của tôi! " nói xong cô liền đứng dậy
Chỉ nghe "phốc" cả hai người thế là tách rời
Nhìn bóng lưng quyến rũ đang bước vào phòng tắm, từ chỗ mất hồn đó còn đang liên tục chảy ra chất dịch trắng đục của riêng hắn, trong nháy mắt vật nào đó đã dựng thẳng đến lợi hại
Nuốt một ngụm nước bọt để làm giảm bớt sự khô nóng đang dần lan trong cơ thể.