Hành Trình Huyền Thoại

Chương 26: Thua Trận!

Trước Sau

break
John cùng mọi người lập tức rời khỏi lều chỉ huy, Irelia nhìn một tên lính quát nói: “ lập tức triệu tập quân đội chùng chúng ta đến phía đông Ionia mau.”

Tên lính kia vội đáp: “ tướng quân Hammes vừa đem theo toàn bộ quân binh đến phía nam rồi, ở đây không còn quân đội nào cả.”

Irelia tức giận quát:” thằng khốn Hammes, thế còn quân đội bảo vệ tại phía đông thế nào?”

Tên lính kia đáp: “ sau khi có lệnh của tướng quân, một phần quân đội bảo vệ khu vực phía đông đã di chuyển sang phía nam cả rồi.”

Kennen nhìn John nói: “ đúng như những gì cậu nói, tên Hammes kia đã đem hầu như toàn bộ quân đội về hướng nam để chống lại quân đội Noxus đang hướng đến đó.”

John vội nói: “ đừng chần chừ ở đây nữa chúng ta cứ đến đó trước, nếu như suy đoán của tôi đúng thì chúng ta phải ra tay chặn bọn chúng lại, chặn càng lâu càng tốt, giảm thiểu số lượng thiệt hại.”

Sona gật đầu nói: “ vậy bây giờ chúng ta đi ngay….”

John cùng Irelia, Kennen, và Sona gấp rút đến khu vực bờ biển phía đông, nơi này khá hoang vắng. Irelia lấy từ trong người ra một chiếc tù và thổi lên U U, ngay lập tức một đám binh sĩ mặc giáp chạy ra đến trước mặt cô, nhìn bọn người John có chút bất ngờ cô giải thích: “ đây là chiếc tù và mà anh Zelos đã đưa cho tôi, anh ấy bảo chỉ cần muốn điều động quân đội thì thổi vào đấy, quân binh khi nghe thấy tiếng tù và sẽ lập tức nghe lệnh.”

Irelia

John hiểu ra nhìn vào đám quân binh ít ỏi đếm đi đếm lại cũng hơn một trăm người, nếu quân đội Noxus có đánh vào nhất định không thể chống đỡ nổi. Sona lo lắng nói: “ anh John bây giờ chúng ta làm gì tiếp ?”

John không đáp hắn sử dụng sức mạnh phép thuật có trong người bắt đầu cố gắng nghe tiếng động ở trong biển: “ u….u…..rù….rù…..”- Tiếng động cơ ngày một lớn dần.

John sắc mặt đại biến nói: “ không ổn rồi, quân đội Noxus đang di chuyển đến đây rất nhanh, Irelia cô lập tức cùng những quân đội này hướng vào thành phố bên trong sơ tán mọi người ngay lập tức.”

Irelia gật đầu sau đó nói: “ thế nhưng người dân ở thành phố quá nhiều, mình tôi không thể nào sơ tán hết được.”

“để đó tôi giúp!”- Kennen lên tiếng sau đó cậu ta huýt sáo một tiếng rất nhanh chóng có hơn một trăm Ninja mang mặt nạ kì quái xuất hiện, Kennen lập tức ra lệnh: “ các người cùng ta tiến vào thành phố lập tức sơ tán mọi người càng sớm càng tốt.”

Irelia đột nhiên hỏi: “ John thế cậu thì sao?”

John cười nói: “ tất nhiên là ở lại đây cầm chân bọn chúng rồi….mọi người đi nhanh đi đừng làm mất thời gian vô ích.”

Sona liền nói: “ vậy Sona sẽ ở lại đây hỗ trợ anh John.”

John không chút ngăn cản, hiện tại cũng chỉ có Sona với những giai điệu tấu lên bởi chiếc đàn của mình có thể hỗ trợ hắn tốt nhất mà thôi. John nhìn hai người Kennen và Irelia nói: “ sau khi sơ tán mọi người hãy bắn pháo hiệu lúc đó hãy rút cả đi, đừng ai đến đây nữa, quân đội sẽ không thể đến kịp chúng ta sẽ đành bỏ nơi này mà thôi.”

Kennen và Irelia cũng có chút lo lắng nhưng họ không muốn mất quá nhiều thời gian nên lập tức rời đi, để lại ba chữ: “hãy cẩn thận.”

John ngồi bệt xuống đất, Sona thấy thái độ có vẻ dửng dưng của John kì lạ hỏi: “ anh John không chuẩn bị gì để chống lại quân đội Noxus sao?”

John nhìn Sona cười đáp: “ mọi chuẩn bị bây giờ đã quá muộn rồi, chúng ta chỉ có thể liều chết để cầm chân quân đội Noxus trước khi đám người Kennen và Irelia sơ tán hết tất cả mọi người, Sona có sợ không?”

Sona cũng ngồi xuống bên cạnh hắn cười nói: “ ở bên cạnh anh John Sona có điều gì phải sợ đây.”

John không nói chỉ nắm lấy tay hắn.

“ầm”- (Tiếng sóng biển chấn động mạnh)

Một con tàu được bao bọc trong một luồng ma pháp nhanh chóng trồi lên trên mặt biển.

“ầm” , “ầm” , “ầm” …………….Lại hàng chục rồi đến hàng trăm con tàu khác tiếp tục xuất hiện lên trên mặt biển, con tàu nào cũng được bao bọc bởi một lớp màng ma thuật chống nước….có lẽ chính thứ này đã giúp chúng lặn dưới nước một cách đơn giản mà không gặp quá nhiều khó khăn.

“ầm….ầm…..”- ( hàng loạt tiếng đại bác, pháo đạn bắn vào nổ tung chấn động cả bờ biển)

Những con tàu kia sau loạt bắn pháo khai mào thì ngay lập tức những cánh cửa sắt to lớn bên hông thuyền bắt đầu được mở ra, bước ra đầu tiên chính là Warwick (viết tắt thành Ww cho nhanh) hắn cười ha hả nói: “ đám quân đội Ionia thật là ngu ngốc chúng không hề hay biết việc chúng ta đã lừa bọn chúng một vố sử dụng kế dương đông kích tây này để đánh vào Ionia này….ha…ha….”

“thưa ngài….có hai kẻ cản đường chúng ta….”- Một tên lính lập tức chạy đến báo.

Ww hướng ánh mắt của mình nhìn về phía trước, hắn thấy một chàng trai và một cô gái đang ngồi trên bãi biển đôi mắt họ đang nhìn về phía hắn mà đúng hơn là nhìn về cả quân đội Noxus, điều kì lạ hơn chính là mặc dù xung quanh toàn là hố do boom mìn bởi loạt pháo vừa rồi gây ra nhưng nơi họ ngồi lại không chút bị gì.

Ww nhận ra cô gái kia là ai cười ha hả nói: “ thật là may mắn quá đi đó mà, không nghĩ được mới vừa bước lên đảo đã gặp ngay một mỹ nhân của Demacia- Sona.”

Ww dẫn theo hơn mười vạn quân lính theo sau tiến lại, cách John chừng ba mươi mét hắn cười hà hà nói: “ thằng nhãi kia, nếu muốn sống thêm vài ngày thì mau giao Sona cho ta…”

John đứng dậy, phủi cát trên mông bộ dáng như không có việc gì nói: “ ngươi à, nhìn đẹp trai sáng sủa mà sao đầu óc ngu muội quá đi, đời nào ta lại chịu để một cô gái xinh đẹp như Sona vào tay đám các ngươi được.”

Ww lần đâu tiên bị người ta chửi là ngu hắn tức giận quát: “ con mẹ mày, trước giờ chưa có thằng nào dám chửi ta ngu cả, ta nói cho ngươi biết Ww ta là một bậc thầy về phát minh độc dược và các sáng chế, ngươi phải tự hào khi sẽ là kẻ chết trong tay ta.”

John nghe hắn ta tự nhận là Ww thì đột nhiên kinh ngạc, theo trí nhớ của hắn Ww phải là một người sói chứ không phải là một gã trung niên tướng mạo sáng sủa thế này được.

“đại nhân xin hãy để tôi giáo huấn thằng nhãi này đem Sona tiểu thư về cho ngài.”- Một tên lính mặc giáp tay cầm búa tiến lại lấy lòng.

Ww phất tay ý bảo hắn cứ tự nhiên. Tên lính kia lập tức lao đến búa trên tay đưa cao tuy nhiên chưa kịp làm gì thì đã bị một cước của John văng xa bất tỉnh. Ww cùng đám lính phía sau kinh ngạc đến mức mắt tròn xoe nhìn hắn. John sờ sờ lỗ mũi nói: “ lão già….xấu xí….lão nghĩ việc mấy người sử dụng quân đội tấn công phía Nam Ionia để làm mồi nhử thực hiện kế dương đông kích tây tấn công vào phía đông này sẽ thành công sao?”

Ww nghe hắn nói vậy bỗng nhiên có chút chấn động những gì hắn làm đều là những kế hoạch mà ngày Swain đã vạch sẵn, ai cũng biết ngài ấy là bậc thầy chiến thuật, vẽ đường đi nước bước như thần, vậy mà lại bị tên nhãi ranh trước mặt đoán ra được, Ww hỏi: “ làm cách nào người đoán ra được bọn ta ở đây.?

John chưa vội trả lời hắn chỉ chỉ vào đầu mình sau đó cười ha hả, mục đích của hắn bây giờ là cầm chân quân đội Noxus càng lâu càng tốt, nếu bây giờ mà đánh nhau dù hắn có biết phân thân cũng khó lòng đánh lại hết được.

Ww cười ha hả nói: “ thằng nhãi, ta công nhận là ngươi rất giỏi, ta thực sự không nghĩ ra được tại vùng đất này lại có một người giỏi như ngươi, thế nhưng người biết ngài Swain chứ? Những kế hoạch mà ngài ấy vạch ra điều biến hóa ảo diệu, không thể nào biết được đâu.”

John nghe hắn nói vậy bỗng nhiên trong đầu hắn lóe lên khuôn mặt hắn trở nên thất sắc nói: “ không lẽ các người…………”

Trong lúc đó tại phía nam Ionia, gần như toàn bộ quân đội tinh nhuệ nhất của Ionia lúc này đều tập trung tại đây. Tướng quân Hammes lúc này đứng trên một mỏm đá cao nhìn ra bãi biển trước mặt, sau lưng gã có Master Yi, Ngộ Không cùng Udyr, Ngộ Không đứng ngồi không yên cứ cầm cây thiết bảng của mình quay quay nói: “ quân địch đâu….quân địch đâu…..sao chưa đến….”

“báo!”- Một tên lính thám thính lập tức chạy đến báo: “ Hơn trăm chiến thuyền của quân đội Noxus đang di chuyển về hướng Nam đột nhiên dừng lại, bọn chúng cứ di chuyển lòng vòng nhưng không hề có ý định tấn công vào đây.”

“cái gì?”-Hammes kinh ngạc nói: “ bọn chúng không có ý định tấn công vào đây là sao?”

“báo!”- Một tên lính thám thính khác chạy đến, tên lính này bộ dáng cực độ hốt hoảng, hắn nói: “ hơn….hơn hai trăm tàu chiến xuất hiện ở phía đông Ionia và…và…quân đội Noxus rất đông đã tràn lên bờ biển rồi….”

“hả”- Master Yi, Ngộ Không, cả Udyr kinh ngạc không thôi, Master Yi lên tiếng nói: “ nếu vậy những gì cậu thanh niên John kia nói đều là chính xác…..”

Hammes cảm thấy một sự nhục nhã đang dâng tràn, hắn căm thù Noxus, căm thù cả John khi đã dám vượt mặt hắn, làm mất mặt hắn trước hàng vạn quân sĩ.

Udyr nói: “ bây giờ chúng ta phải trở về, để ngăn chặn lại quân địch….”

Hammes thầm nghĩ trong đầu: “ sau khi quay trở về nhất định bằng mọi cách giết chết thằng nhãi kia.”

Ngay tức khắc hơn mười vạn quân sĩ tinh nhuệ rời đi, hướng phía đông Ionia di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể.”

Tại bờ biển lúc này Ww sau khi nghe những gì John dự đoán hắn tỏ ra kinh ngạc vô cùng sau đó cười ha hả nói: “ thằng nhãi….người giỏi thật….đúng như những gì ngươi nói, sau khi quân đội chủ lực của Ionia nghe tin bọn ta đã tiến vào đất liền bằng bờ biển phía đông nhất định chúng sẽ lập tức kéo quân về đây một cách nhanh nhất, tận dụng sơ hở đó, đám quân lúc đầu làm vai trò mồi nhữ sẽ chuyển thành vai trò tấn công, chiến đóng khu vực phía nam, Đông và Nam đều có quân đội Noxus như vậy sẽ tạo ra thế gọng kiềm, các ngươi sẽ chết chắc…..”

John tức giận hắn đấm thật mạnh vào cát hắn tự trách bản thân lúc đầu sao không nghĩ ra thêm điều này sớm hơn kia chứ, bây giờ đã quá muộn rồi.

Sona nghe vậy cũng xuống tinh thần cô an ủi John: “ anh đừng tự trách mình nữa, có trách là trách Noxus có một chiến thuật gia quá giỏi như Swain mà thôi.”

John đứng dậy hắn nhìn về phía sau lưng mình, ở đó vẫn chưa hề có pháo hiệu bắn lên, chứng tỏ việc sơ tán mọi người vẫn chưa thể thực hiện xong, hắn nhìn Ww trước mặt nói: “ các ngươi lần này tấn công Ionia đã tính toán rất kĩ, ta nghĩ việc bên phía Demacia biết chuyện các ngươi có ý định xâm chiếm Ionia,sau đó ngăn chặn mọi thông tin từ bên ngoài truyền vào cũng là do các ngươi làm cả đúng chứ?”

Ww gật đầu nói: “ thằng nhãi ta phải công nhận một điều là người rất thông, minh ta sẽ cho ngươi một cơ hội, ngươi có muốn gia nhập Noxus chúng ta hay không? Nếu ngươi đồng ý ta sẽ không hại mạng sống của ngươi thậm chí còn để Sona tiểu thư bên cạnh ngươi nữa, thấy sao tốt chứ hả.”

John cười ha hả nói: “ cảm ơn ý tốt của ngài nhưng thật tiếc, tính của tôi không muốn bị gò bó, rất tiếc tôi phải từ chối rồi, con về Sona tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy.”

Ww tức giận nói: “ nếu vậy đừng trách ta vô tâm, giết chết thằng nhãi ấy cho ta, riêng Sona hãy giữ lại mạng cho cô ấy.”

Ww lập tức ra lệnh cho đám lính xông lên tấn công, John cười khổ nhìn Sona nói: “ xem ra chúng ta không tránh được một trận chiến rồi.”

Sona không chút sợ hãi nói: “ Ở bên cạnh anh John, được chiến đấu cùng anh thì sợ gì nữa chứ.”

John mỉm cười nhìn cô sau đó xoay người hai tai lập tức bùng lên sức mạnh phép thuật cổ ngữ cực đại, hắn lao thẳng vào giữa hàng vạn quân địch, tả xung hữu đột đánh chém điên cuồng, máu chảy như suối, Sona đột nhiên đôi chân cách mặt đất một khoảng nhỏ sau đó nói: “ sona sẽ đàn cho anh một khúc nhạc…”

“tinh….tang…..tính….tàng…..”

Những giai điệu khích lệ bắt đầu được tấu lên, John nghe được những điệu nhạc đó cảm thấy cơ thể như khỏe hẳn lên, sức chiến đấu tăng lên vô cùng.

John chiến đấu anh dũng, lửa, điện,phong….cứ xuất hiện liên tục, thế nhưng quân địch là quá đông.

“hự”- Quân địch quá đông mà John chỉ có một người, hắn bị một tên lính dùng cán thương đánh thẳng vào bụng, ngã lăn ra đất.

“bịch…bịch….”- lại thêm vài thứ vũ khí khác đánh vào cơ thể hắn.

“xoạt”- Một mũi kiếm chém ngang, cắt vào ngực hắn một vết thương khá sâu, máu bắt đầu chảy ra, Sona kinh hãi lập tức đánh đàn cực nhanh, bây giờ âm điệu của cô không còn dùng để hỗ trợ cho John nữa mà để tấn công, mỗi âm thanh qua tai một tên lính điều khiến bọn chúng đau đớn vô cùng.

“bùng…bùng….”

Tiếng pháo hiệu nổ trên bầu trời, John nhìn thấy pháo hiện thầm trách một câu: “ làm việc gì mà lâu, khiến ta bị thương rồi.”

Sona tiến đến lại cạnh John nói: “ anh John chúng ta rời khỏi đây thôi.”

John gật đầu nhìn Ww ở bên ngoài đám linh nói: “ tạm biệt nhé, hi vọng lần sau chúng ta sẽ gặp lại.”

John sử dụng sức mạnh hệ lôi và Phong trong cơ thể nhanh chóng hóa thành một dòng điện bay đi, Ww tực giận nhưng hắn không còn cách nào khác để ngăn chặn hai người lại, nên lập tức ra lệnh: “ lập tức tấn công vào thành phố chiếm nó đi.”

Trên đường quay về John thấy quân đội chủ lực đang gấp rút chạy về hướng nam hắn thân mang trọng thương máu vẫn không ngừng chảy, đáp xuống trước mặt tên Hammes kia nói: “ muộn rồi, quân Noxus đã chiếm thành công thành phố cảng, và có thể hiện tại là phân khu phía nam nữa….”

Vừa mới nói xong, tức thì một tên lính thân đầy thương tích, máu chảy khắp người cưỡi ngựa chạy đến, hắn ngã lăn xuống đất, nói những tư cuối cùng trước khi chết: “ phân khu phía nam đã thất thủ….”
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc