Từ Mộ Ly gấp gáp hồn triền miên lên đôi môi hồng nhuận ướt át, đầu lưỡi chui vào trong miệng cô tận tình trêu chọc . Từ Mộ Ly hôn càng ngày càng nóng bỏng bá đa͙σ, như muốn cướp lấy hô hấp của cô, hai người kịch liệt hôn sâu triền miên, không biết từ lúc nào cô đã bị đẩy ngã xuống ghế sô pha.
Thân hình to lớn của Từ Mộ Ly đè lên thân thể nhỏ nhắn yêu kiều, dươиɠ ѵậŧ trong hoa kính Khả Đồng vừa rồi sau khi bắn tinh nhưng chưa được thỏa mãn bây giờ vẫn ở trong trạng thái dâng trào.
Nằm trên thân thể xinh đẹp mềm mại quyến rũ của Khả Đồng g, Từ Mộ Ly lại chậm rãi bắt đầu một vòng luật động tình ái mới. Hạ thân đong đưa, đồng thời miệng hắn cũng không rảnh rỗi cúi xuống ngậm lấy nụ hoa đứng thẳng, tinh tế liếʍ mυ"ŧ, nếm hương thơm ngào ngạt xuân sắc, một tay khác thì đặt trên bên còn lại xoa nắn chà sát làm cho nó cũng đứng lên.
“Ly, ân… Ngô… sướиɠ quá…” Hai luồng trắng nõn bị Từ Mộ Ly vừa xoa vừa mυ"ŧ, cảm giác sảng khoái chạy dọc sống lưng làm cho thân thể Khả Đồng vặn vẹo, miệng phát ra dâm thanh rêи ɾỉ mất hồn.
Nhìn thấy cô động tình, chìm đắm trong khoái lạc hoan ái, Từ Mộ Ly cảm giác được nơi cương cứng của mình bị khóa chặt trong hoa huyệt tươi ngon kia lại trướng thêm vài phần, càng trở nên nóng bỏng.
“Ân… A… anh chậm… em chịu… Không được…” hơi thỏe gấp gáp dần theo động tác điên cuồng mãnh liệt của Từ Mộ Ly, từng tiếng nói đứt quãng từ cánh môi phát ra.
“Khả Đồng, em là của anh… Thuộc về anh …” động tác Từ Mộ Ly mạnh mẽ như dã thú mãnh lực xỏ xuyên qua thân thể cô.
Bị Từ Mộ Ly bá đa͙σ chuyên chế nói ra tuyên ngôn tình yêu làm cho cô vô cùng cảm động, cảm giác đau đớn làm cho cô khóc thét ban đầu chậm rãi biến mất, cuối cùng quân lính tan rã, dần dần chuyển sang âm thanh da^ʍ đãиɠ vui thích