Thần Phong vùi đầu giữa hai luồng bạch nhũ không ngừng chớp lên, chóp mũi tràn ngập hương vị đặc trưng của phụ nữ, miệng ngậm nhũ thịt thơm ngon, bên tai lại tràn ngập âm thanh Khả Đồng liên tục phát ra dâm ngữ.
Nam căn tráng kiện trướng mãn trong hoa kính, tận tình điên cuồng thẳng tiến rút ra lại chọc vào.
“ŧıểυ yêu tinh, anh rất thích em kêu như vậy, tiếp tục kêu…” Hiếm khi nghe thấy Khả Đồng da^ʍ đãиɠ rêи ɾỉ mất hồn như vậy, Thần Phong dùng sức trừu đưa thật sâu .
Không, không thể tiết sớm như vậy, hắn nhanh chóng rút nhục bổng ra.
‘Chậc’ một tiếng, nam căn dính đầy ái dịch trong suốt của Khả Đồng bị rút ra, hoa huyệt dâm thủy cũng dũng mãnh tuôn ra. Dâm thủy như dòng suối không ngưng cuộn trào chảy ra, chậm rãi theo huyệt khẩu chảy xuống mông, dính ẩm ướt ga giường.
Thần Phong cúi đầu nhìn âʍ ɦộ Khả Đồng sach sẽ bóng loáng, ngoài động là hai phiến hoa môi dày màu hồng nhạt, ngón tay hắn khẽ mở ra hai phiến hoa môi, liền lộ ra huyệt thịt hồng hồng bên trong.
Hoa huyệt Khả Đồng nho nhỏ thật đẹp a, thật khó có thể tưởng tượng nhục bổng của người đàn ông vừa cứng vừa lớn như thế lại có thể xâm nhập vào nó, cũng khó trách người lãnh tình như Từ Mộ Ly cũng vì cô mà muốn ngừng cũng không ngừng được. Hoa huyệt này làm cho mọi đàn ông đều phải dục tiên như muốn bay lên mây, cho dù chết cũng muốn đoạt được.
Sau khi cự long của Thần Phong rời khỏi hoa kính, một cỗ cảm giác trống rỗng khó hiểu dâng lên trong lòng, Khả Đồng còn không kịp phát ra tiếng hừ nhẹ bất mãn. Thì rất nhanh huyệt động kia liền bị ngón tay Thần Phong lấp đầy.
“A…” Thần Phong chậm rãi co rúm ngón tay, đầu ngón tay áp mạnh lên điểm G của Khả Đồng, cũng nhẹ nhàng quấy phá bên trong vách tường, khiến Khả Đồng kìm lòng không đậu cong người lên, “Ngô… A… Thần Phong…”
Khóe môi Thần Phong gợi lên nụ cười tà mị, cúi xuống dầu xuống hạ thân cô dán môi vào huyệt khẩu đầy dâm thủy, dùng sức mυ"ŧ vào, ‘Chậc chậc’ âm thanh liếʍ mυ"ŧ da^ʍ đãиɠ phát ra, cô không kịp hít thở, nghẹn không khí, phì phò cố gắng hít thở.