“Tổng giám đốc… Tổng giám đốc…” Khả Đồng nhẹ giọng gọi Từ Mộ Ly đang kinh ngạc nhìn mình. Từ Mộ Ly lấy lại tinh thần, thấy Khả Đồng nghiễm nhiên đang đứng trước mặt hắn, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ mặt xấu hổ:
“Có chuyện gì sao?”
“Tôi cảm thấy bộ lễ phục này hơi hở hang, tôi muốn đổi bộ khác thử xem.”
Bởi vì Tử Dương không cho Khả Đồng mặc những loại quần áo hở hang, ở trước mặt người khác lộ ra dáng người, cho nên cô có chút không được tự nhiên lấy tay che trước ngực, ai ngờ hành động như vậy lại càng thêm quyến rũ dụ hoặc.
“Bộ này tốt lắm, cứ mua bộ này đi.”
“Mua nó sao, nhưng mà bộ lễ phục này rất đắt nha!”
Lúc cô thay quần áo có nhìn qua giá cả của bộ lễ phục này.
“Chút tiền ấy tôi vẫn trả được!”
Từ Mộ Ly trừng mắt nhìn cô, liếc mắt một cái, sau đó quay sang nói với người bán hàng,
“Phiền cô giúp cô ấy thay trang phục , trang điểm , làm lại kiểu tóc mới, chúng tôi 8 giờ có một yến hội cần tham dự.”
“Vâng, Từ tổng, xin ngài chờ một lát, chúng tôi rất nhanh rất nhanh sẽ biến cô thành cô gái xinh đẹp giao cho ngài.”
Khả Đồng sau khi trang điểm làm Từ Mộ Ly kinh diễm , mê mẩm cả người , đầu óc trong trạng thái tỉnh tỉnh mê mê, quên luôn mình làm cách nào đưa cô đi ra khỏi cửa hàng thời trang, ngồi trên xe đi đến địa điểm tổ chức yến hội. Mãi cho đến khi Khả Đồng nhẹ nhàng đẩy hắn một chút, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói:
“Tổng giám đốc, chúng ta đến rồi.”
Hô hấp cô phun lên vành tai mẫn cảm của hắn, chọc cho hô hấp hắn đột nhiên nhanh hơn, hai gò má có chút nóng. Giọng nói tươi mát dễ nghe kia, lọt vào trong tai Từ Mộ Ly như trêu chọc tâm hắn.
Hai người xuất hiện lập tức liền hấp dẫn ánh mắt khách quý ở đây, Từ Mộ Ly bộ dạng tuấn tú tuyệt luân, hơi thể lãnh mị, khí chất cao quý, cơ hồ làm khuynh đảo tâm tình của hầu hết các cô gái trong yến hội. Không cần phải nói tới gương mặt Khả Đồng như thiên sứ thuần khiết, dáng người ma quỷ gợi cảm, cũng đưa tới vô số ong bướm. May mắn bị Từ Mộ Ly bên cạnh ngăn cản, làm cho đám đàn ông bị sắc đẹp của cô làm cho thèm nhỏ dãi đành phải than thở tránh xa ra.
Khi Từ Mộ Ly giới thiệu Khả Đồng, chỉ nói cô bạn gái của mình, cũng không nói rõ thân phận thực sự của cô là trợ lý riêng của hắn, làm cho Khả Đồng cảm thấy rất khó hiểu. Khả Đồng khoác tay lên cánh tay Từ Mộ Ly, theo hắn đi quanh khắp yến hội, cho nên không cách nào thoát khỏi ăn uống xã giao, tuy rằng cô mỗi lần chỉ uống một ngụm nhỏ, nhưng mà qua vài lần, người vốn có tửu lượng kém như cô bắt đầu có chút say.
Từ Mộ Ly chỉ lo cùng khách khứa nói chuyện phiếm, hoàn toàn không nhìn Khả Đồng bên cạnh, làm cho cô cảm thấy chính mình quả thực chính là cái bình hoa dùng để làm nền, thân là trợ lý cá nhân cô căn bản là anh hùng không đất dụng võ, chẳng biết hắn vì cái gì còn muốn mang cô tham dự yến hội này?
Khả Đồng nhàm chán nhìn xung quanh, thấy có rất nhiều đôi yêu nhau, nhất thời cảm giác thương tâm, hơn nữa vừa rồi oán khí đầy mình không có chỗ bộc phát, đưa tay chộp lấy ly rượu trên tay người phục vụ, cô ngửa đầu uống cạn. Kết quả, cứ một ly rồi thêm một ly, cô cuối cùng cũng say rượu thật.
Đợi đến khi Từ Mộ Ly phát hiện, đã không kịp ngăn trở. “Khả Đồng… Khả Đồng… sao lại uống nhiều rượu như thế?” Từ Mộ Ly không hờn giận nhăn mặt nhăn mày, may mắn sau khi say rượu cô cũng không có làm gì luống cuống, bằng không mặt mũi hắn không biết để đi nơi nào. Lại nghĩ đến chuyện cô vì sao lại uống say, hôm nay rốt cuộc là vì cái gì cô lại uống nhiều rượu như vậy? Chẳng lẽ là mượn rượu tiêu sầu? Hắn chưa từng chú ý, quan tâm đến trợ lý cá nhân của mình.
“Từ tổng, bạn gái ngài uống rượu , ngài trước hết cứ mang cô ấy rời đi đi.”
“Thật có lỗi, để cho mọi ngươi chê cười, chúng tôi đi trước vậy , ngày mai tôi lại đến quý công ty bàn chuyện.”
Từ Mộ Ly vẻ mặt xấu hổ nói. Yến hội còn chưa chấm dứt, Từ Mộ Ly liền ôm Khả Đồng rời đi.
Đầu óc thật sự choáng váng, không ngừng quay cuồng, Khả Đồng cảm thấy thực không thoải mái. Bình thường nam nhân luôn nói mượn rượu tiêu sầu, cho nên cô nghĩ rượu thật sự có thể giúp cô quên đi phiền não, nào biết say rượu lại làm cho người ta khó chịu như thế.
“Khả Đồng, cô sống ở đâu, tôi bảo lão Lý đưa cô trở về.”
Từ mạc Ly cúi đầu nhìn Khả Đồng đang dựa bên cạnh cánh tay của mình, phát hiện cô đã say đến rối tinh rối mù. Lúc này thân thể mềm mại dựa sát vào hắn, hai luồng vυ" ngay trước mắt hắn , khoảng cách rất gần, tuyết trắng phấn nộn rất tròn dưới lớp sa mong đi theo hô hấp cao thấp phập phồng, mãnh liệt dụ hoặc .
“Tổng giám đốc, chúng ta đi đâu vậy?”
Lúc bàn tay Từ Mộ Ly sắp chạm vào bộ ngực Khả Đồng, lão Lý lái xe cúi đầu hỏi một tiếng, làm cho hắn tỉnh lại thoát khỏi mê hoặc của Khả Đồng .
“Lão Lý, đưa chúng tôi đến biệt thự.”
Lão Lý sửng sốt, tổng giám đốc trước nay đều cùng bạn gái ở bên ngoài,đây lần đầu tiên mang phụ nữ về nhà, phụ nữ trước nay đều gặp dịp thì chơi, đều không có ai có được đãi ngộ đặc biệt như thế.