Hãn Phi Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Chương 8.4: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi

Trước Sau

break
"Ca ca, làm sao bây giờ?" Hiên Viên Sở Cuồng cực kỳ lo lắng nhìn Hiên Viên Lạc Thần, ca ca so với hắn thông minh hơn, nhất định có biện pháp.

Mày kiếm Hiên Viên Lạc Thần hung hăng nhíu chung một chỗ. Chợt, đôi mắt tà mị đào hoa sáng lên: "Có! Chúng ta đi ra ngoài!"

"À? Đi ra ngoài?" Còn chưa phản ứng kịp, liền nhìn thấy ca ca mình đã đi ra khỏi, vội vàng đuổi theo, cùng nhau đi đến cửa phòng.

Liên Vụ nhìn thấy bọn hắn đi ra rồi, thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng không cần làm khó mình!

"Đại thẩm Đình Vũ, ngươi là đang tìm chúng ta sao? Ngươi có chuyện gì hả?" Giọng nói thanh thúy của Hiên Viên Lạc Thần vang lên.

"Tiểu thế tử, nhanh lên một chút để thuộc hạ đi ra ngoài!" Nghe được âm thanh của Hiên Viên Lạc Thần, Đình Vũ vui mừng đến suýt nữa ngất lịm, tiểu thế tử rốt cuộc đã tới! Nàng được cứu rồi! Nàng tự nhiên biết tiểu thế tử và tiểu công tử khóa cửa, Liên Vụ sẽ không dám cứu nàng, những người khác cũng càng không dám. Nếu tiểu thế tử tới, nàng nhất định có thể bình yên vô sự.

"Thả ngươi ra ngoài? Thả ngươi ra ngoài làm cái gì? Không phải nói chơi trò chơi, suốt đêm hôm nay ngươi đều không thể đi ra sao? Ngươi muốn đổi ý?" Giọng nói rất không vui của Hiên Viên Lạc Thần vang lên.

Đình Vũ lo lắng mở miệng: "Tiểu thế tử, trò chơi đó hôm nào chúng ta chơi nữa, thuộc hạ nhất định sẽ chơi cùng ngài. Hay ngài thả thuộc hạ ra trước, thuộc hạ van xin ngài!"

"Ca ca, dáng vẻ đại thẩm Đình Vũ hình như đang rất gấp gáp đó? Nàng ta làm sao á?" Mặc dù Hiên Viên Sở Cuồng vẫn không quá rõ ca ca muốn làm gì, nhưng sinh đôi thường ngầm hiểu ý nhau không phải là nói chơi, dù không hiểu cũng có thể phối hợp với ca ca.

"Ai biết nàng ta bị gì, có lẽ là muốn đổi ý rồi ! Hừ!" Giọng nói không vui của Hiên Viên Lạc Thần vang lên.

Hiên Viên Sở Cuồng lớn tiếng gào to: "Cái gì? Muốn đổi ý! Nhưng nàng đã ăn cháo lá sen của ta nha! Bây giờ lại có thể muốn đổi ý! Thật là quá đáng mà?"

"Tiểu thế tử, tiểu công tử, thuộc hạ không phải muốn đổi ý, trò chơi này chúng ta thật có thể sau này chơi nữa , các ngươi trước cứ thả thuộc hạ ra ngoài! Thuộc hạ nói là làm, sau này nhất định chơi cùng các ngươi!" Giọng nói của Đình Vũ đã mang theo tiếng khóc nức nở nghiêm trọng.

Liên Vụ càng thêm cảm thấy trượng nhị hòa thượng mạc bất trứ đầu não, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m đây là chuyện gì xảy ra!

Tiểu Lạc Thần dường như do dự một lát, rồi sau đó mở miệng: "Không được, ngươi cần phải nói cho chúng ta biết là vì cái gì mà ngươi nhất định phải đi ra ngoài, nếu không ta không đồng ý!"

Lúc này tuy ở cửa chỉ có mấy người bọn hắn, nhưng trong vương phủ không ít ẩn vệ, ám vệ đều tò mò nhìn sang bên này, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới để cho ẩn chủ bọn hắn thành như vậy.

Đình Vũ cắn môi dưới do dự, cảm giác muốn đi nhà cầu trong lòng càng thêm khó nhịn, hình như một giây kế tiếp sẽ phun tung tóe ra! Bất đắc dĩ cắn răng mở miệng: "Tiểu thế tử, thuộc hạ muốn đi nhà cầu!" Âm thanh phát ra cực kỳ nhỏ, võ công tiểu thế tử cao cường, nên nghe được chứ?

"À? Ngươi nói cái gì?" Hiên Viên Lạc Thần cất cao âm điệu, dường như không nghe thấy.

"Thuộc hạ nói là, thuộc hạ muốn đi nhà cầu!" Âm thanh đề cao một chút.

"Ca ca, đại thẩm Đình Vũ đang nói cái gì, tại sao ta không nghe được!" Giọng nói thanh thúy của Hiên Viên Sở Cuồng vang lên.

Hiên Viên Lạc Thần nhíu lông mày lắc đầu một cái: "Ta cũng không nghe thấy!"

Đình Vũ cắn răng rống to một tiếng: "Thuộc hạ muốn đi nhà cầu!" Chim khiếp sợ bay vô số, ẩn vệ cả Nam Uyển đều nghe được âm thanh này, rồi sau đó toàn bộ nén cười nhìn sang bên này, không có lầm chứ? Hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Ẩn chủ muốn đi nhà cầu, kêu lớn tiếng như vậy làm cái gì!

"Ca ca, nàng gạt người, nếu nàng muốn đi nhà cầu, trực tiếp kéo xí trù ở bên trong đi là được, làm gì nhất định phải ra ngoài chứ, ta không tin!" Chợt Hiên Viên Sở Cuồng lớn tiếng hô.

"Ta cũng không tin, nàng nhất định là muốn gạt chúng ta thả nàng ra! Như vậy trò chơi không thể chơi tiếp!" Hiên Viên Lạc Thần rất là đồng ý mở miệng.

Đình Vũ cảm giác mình rất nhanh muốn điên rồi: "Liên Vụ, ngươi giúp ta nói một chút đi!" Tiểu thế tử và tiểu công tử tuổi quá nhỏ, không hiểu chuyện, nhưng tại sao Liên Vụ không giúp nàng nói chuyện?

Liên Vụ cũng rất buồn bực mở miệng: "Đúng vậy Đình Vũ, ngươi phải đi nhà cầu có thể ở bên trong phòng trực tiếp giải quyết, làm gì nhất định phải ra ngoài đi nhà cầu chứ?" Hắn cũng nghĩ không thông cái vấn đề này, chẳng lẽ nàng giống như vương phi năm đó ở tam vương phủ, có người đi phóng hỏa, vừa đúng xí trù không có cầm vào? Chỉ là Đình Vũ lớn tiếng gào thét nói nàng muốn đi nhà cầu như vậy, thật là -- rất khôi hài đấy!

Trong nháy mắt Đình Vũ cảm giác mình đau cả đầu, Liên Vụ thằng ngu này! Chẳng lẽ muốn buộc mình nói ra lời nói mất thể diện hơn sao?

"Ca ca, nàng nhất định là gạt chúng ta , chúng ta đi về trước đi!" Hiên Viên Sở Cuồng rất khinh thường mở miệng, chỉ là đáy mắt như lưu ly đều không che giấu được ý cười, ha ha ha, thật sự là chơi quá vui rồi!

"Ừm! Chúng ta vẫn là trở về đi!" Hiên Viên Lạc Thần rất hư hỏng nói tiếp.

Tiếp, Đình Vũ mang theo nức nở nồng đậm mở miệng: "Tiểu thế tử, tiểu công tử, xí trù trong phòng thuộc hạ bị bể! Thuộc hạ thật không nhịn nổi, các ngươi mở cửa nhanh một chút đi!"

"Cái gì?" Giọng nói Hiên Viên Lạc Thần mang theo chút nội lực gào to, "Đại thẩm Đình Vũ, ngươi đặt mông ngồi đến nỗi làm bể xí trù luôn sao? Có phải ngươi cần giảm cân rồi không?"

"Ha ha ha. . . . . ." Liên Vụ rốt cuộc không nhịn được cười lên ha hả, cười cười đột nhiên ý thức được bên trong đó là Đình Vũ, vội vàng im lặng, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m kìm nén đến đáy mắt đều là nước mắt. Tiểu thế tử thật sự là quá bình tĩnh rồi!

Chúng ẩn vệ cũng cười đến nghẹn, run thân thể nhìn bên này, thật quá buồn cười rồi! Nếu không phải là sợ ẩn chủ trách phạt bọn họ, bọn họ thật hận không được cười ha ha một phen mới được!

Đình Vũ nghe xong sắc mặt kia lúc đỏ lúc trắng, không biết nói cái gì cho phải.

Hiên Viên Sở Cuồng cũng là mặt đầy ghét bỏ nhảy dựng lên gào to: "Ca ca, ta nhớ rõ ràng xí trù đó bền chắc lắm! Đại thẩm Đình Vũ lại có thể ngồi bể nó, cái mông của nàng thật sự là quá lớn rồi!"

Liên Vụ cắn răng, gắt gao cười đến nghẹn quay đầu đi. Ôi mẹ ơi, thật sự là quá buồn cười rồi! Hắn có thể tìm một chỗ thật tốt để cười rồi quay lại không?

"Đệ đệ, ngươi thực ngốc, cái này làm sao gọi là mông lớn chứ, là cái mông quá nặng á!" Hiên Viên Lạc Thần rất nghiêm túc quay đầu cải chính cho đệ đệ "Nói sai rồi" .

"Ách. . . . . ." Hiên Viên Sở Cuồng gãi gãi đầu mình, "Đúng, là cái mông quá nặng, Cuồng nhi nói sai rồi!"

Chúng ẩn vệ nghe vậy, ở dưới sự hướng dẫn của Liên Vụ cùng nhau cắn môi dưới, xoay người lại, đưa lưng về phía phòng, từng trận run lên cười trộm. (anh Liên Vụ này chắc thường xuyên nín cười kiểu này nên có kinh nghiệm ghê @-@)

Đình Vũ cảm giác sợi dây thần kinh trong đầu mình sắp đứt rồi, hướng về phía ngoài cửa mở miệng: "Tiểu thế tử, người nhanh mở cửa ra đi, thuộc hạ thật không nhịn nổi!" Cười thì cười đi, mình thật sự không nhịn nổi rồi!

"Nhưng chỉ là muốn đi nhà cầu thôi mà, làm sao sẽ nghiêm trọng như vậy chứ?" Hiên Viên Lạc Thần dường như rất khổ não nhìn phòng này, ngay sau đó như nhớ tới cái gì, "Đệ đệ, thuốc lần trước ngươi trộm được ở chỗ thần y có mang theo không?"

Thuốc gì? Có phải thuốc trị đau bụng không? Mặt Đình Vũ đầy mong chờ nhìn cửa, gắt gao che bụng của mình.

Lần này tiểu Sở Cuồng rốt cuộc hiểu rõ ca ca muốn làm gì rồi, dường như rất kinh ngạc mở miệng: "Ai nha, không thấy, chẳng lẽ là lúc ấy ta không cẩn thận làm rơi vào trong chén cháo lá sen rồi hả? Lúc ta lao thẳng đến đó thì thuốc kia còn cầm ở trên tay. Ặc, xong rồi, ca ca, nhất định là ta không cẩn thận làm rơi nó vào trong chén rồi!"

"Là thuốc gì á?" Liên Vụ rất tò mò mở miệng hỏi thăm.

"Ách, là thuốc sau khi ăn sẽ muốn đi cầu, so với bã đậu còn lợi hại hơn rất nhiều!" Hiên Viên Sở Cuồng rất nghiêm túc mở miệng giải thích.

Lần này nghi ngờ của Đình Vũ đã có giải thích! Vốn Đình Vũ hoài nghi là hai đứa bé này cố ý trêu cợt mình, nhưng lập tức nghe được giọng nói của Hiên Viên Lạc Thần: "Ai nha, vậy xong đời rồi, chúng ta lập tức thả đại thẩm Đình Vũ ra, nếu không nàng liền thảm!"

"Ừm! Đúng! Ca ca, nhanh lấy chìa khóa ra!" Hiên Viên Sở Cuồng dường như rất gấp gào to về phía Hiên Viên Lạc Thần.

Hiên Viên Lạc Thần lục lọi trong ngực mình rất lâu, tiếp mặt sững sờ nhớ lại, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn cuối cùng dậm chân một cái: "Ai nha, tiêu rồi, cái chìa khóa, lúc Triệt ca ca tới, ta đặt nó vào trong túi Triệt ca ca mất rồi!"

Đình Vũ nghe vậy thiếu chút nữa nổi điên! Trời mới biết nàng thậm chí cảm giác có cái gì đó muốn thoát khỏi thân thể của nàng, xuất hiện trong quần lót rồi!

"À? Vậy phải làm sao bây giờ? Ca ca, hiện tại chỉ có một biện pháp!" Vẻ mặt Tiểu Sở cuồng nghiêm túc mở miệng.

Hiên Viên Lạc Thần thở dài một hơi, hình như cũng nghĩ đến cái gì, vì vậy mở miệng về phía Đình Vũ trong phòng: "Đại thẩm Đình Vũ, có một biện pháp, lần trước sau khi Cuồng nhi không cẩn thận ăn nhầm thuốc này, đã giải quyết như vậy!"

"À? Biện pháp gì?" Giọng nói lo lắng của Đình Vũ vang lên.

Hiên Viên Sở Cuồng lớn tiếng mở miệng: "Đại thẩm Đình Vũ, ngươi phải nhớ kỹ nghe ta chỉ huy! Có một bước không đúng cũng không được đâu đấy!"

"Được! Tiểu công tử, người nói nhanh một chút đi!" Nàng đã kìm nén đến sắp không chịu được, không có nhiều thần trí suy nghĩ việc này là có thích hợp hay không? Trong lòng chỉ có một ý niệm, vội vàng muốn giải quyết chuyện đi cầu này cho xong!
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc