Hân Cam

Chương 30: “Ngọt tới đáy lòng đàn anh luôn này.”

Trước Sau

break
Editor: L’espoir
*

Nam sinh tuấn tú phía trước nhét hộp thuốc lá vào túi, ngồi xổm trước mặt Hân Cam: “Đàn em Hân Cam à, anh là đàn anh Phương Diệc Dã của em. Nếu Từ Côn bắt nạt em, em cứ tới tìm anh, đàn anh sẽ ra mặt giúp em nha.”

Hân Cam mím môi nhỏ cười, hô một tiếng, “Đàn anh Phương.”

“Ừ…” Ánh mắt Phương Diệc Dã nhìn cô rất dịu dàng, “Ngọt tới đáy lòng đàn anh luôn này.”

Từ Côn nhẹ nhàng đạp cậu ta một cước, “Được rồi, biến nhanh, mẹ nó đừng ở đây quyến rũ vợ tao.”

Phương Diệc Dã cười nhếch mép, đứng lên: “Định làm gì đây? Kéo về tắm chung hả?”

Khi còn bé sức khỏe anh ta không tốt, nhập học muộn, chỉ nhỏ hơn Từ Côn một tuổi, lại là em họ của bạn nối khố của Từ Côn, nên Từ Côn đối xử với anh ta thân thiện hơn người khác.

“Không vội. Trước tiên dẫn tâm can nhi của tao đi trước đã.” Từ Côn tùy ý phất phất tay, dẫn Hân Cam, đi đến căn tin nhỏ ở góc đông bắc.

Các loại món ăn trong căng tin nhỏ đầy đủ hơn căng tin lớn, phong cách và hương vị tinh tế hơn, ít người, cơ bản không cần phải xếp hàng, nhược điểm duy nhất là đắt tiền.

Hân Cam không đi căng tin nhỏ không phải là ngại đắt.

Từ nhỏ cuộc sống của cô đã không túng thiếu, không có khái niệm cụ thể về tiền bạc.

Chỉ vì các đàn anh đàn chị từng nói qua với cô, đi ăn cơm ở căng tin nhỏ, thường là con của của quan chức, con nhà giàu tài trợ nhập học, cùng với học sinh dựa vào điểm số của mình thi đậu vào học sinh trung học số 4, không tính là đối lập đi, nhưng tự nhiên có vách tường mỏng.

Trường trung học vẫn là một nơi tương đối đơn giản, họ đều là thiên chi kiêu tử, đua cha và đua trí tuệ, ai cũng xem thường ai.

Từ Côn là người đều có cả hai.

Năm đó anh thi vào trường trung học số 4 lấy top 10 toàn thành phố.

Tòa nhà thí nghiệm mới nhất, rộng lớn nhất trong trường trung học số 4 được gọi là tòa nhà .

Từ Cạnh Kiêu là cha của Từ Côn.

Ba năm Từ Côn tạm nghỉ học, Từ Cạnh Kiêu đổi mới toàn bộ thiết bị thí nghiệm vật lý của trường trung học số 4.

Hai người đến một cái bàn nhỏ gần cửa sổ trên tầng hai.

Từ Côn hỏi Hân Cam muốn ăn gì.

“Tào phớ đi. Cho nửa thìa nước xốt vào thôi. Nhất định không được cho hành lá. Cảm ơn anh.”

“Chỉ có vậy?”

Hân Cam gật đầu, “Dạ.”

“Cho mèo ăn hả?” Từ Côn vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cũng không hỏi nữa, trực tiếp xuống một tầng lấy đồ ăn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc