Quả nhiên cuộc sống như vậy mới qua không có mấy ngày, Xán Xán cũng bởi vì suốt ngày chỉ ăn không hoạt động, cộng thêm Cao Vũ còn thỉnh thoảng mỗi ngày gọi đồ ăn cho nàng ăn, năm cân thịt giảm lần trước đã có ánh sáng quang vinh trở lại trên người của nàng.
Nhìn khỏe mạnh vậy nhưng thật ra thê thảm không nỡ nhìn, trong đầu Xán Xán bỗng nhiên vang lên lời của Nhan Như Ngọc—— “Người chăn nuôi tại sao muốn nuôi heo bằng thức ăn gia súc a? Còn không phải là vì nuôi cho béo để có thể làm thịt nó!”
Nhất thời, trong lòng Tô Xán Xán sinh ra một ý thức về loại nguy cơ trước nay chưa từng có, nếu còn tiếp tục như vậy nàng có thể thật sẽ biến thành một cái xác.
Vì tương lai của mình nhân sinh phải suy nghĩ, Xán Xán làm ra một quyết định trọng đại—— tìm Cao Vũ đàm phán! ! !
Nói thì dễ dàng làm mới khó khăn, đặc biệt là đối tượng đàm phán của Xán Xán là Cao Vũ, cho nên cả một buổi sáng Xán Xán cũng không thể nắm chặt cơ hội, thế cho nên khi cơm trưa kết thúc, Xán Xán tức gần chết.
Không thể nữa tiếp tục như vậy !
Xán Xán vuốt từ cổ tới bụng, quyết định bất cứ giá nào .
“Xán Xán, nghe nói đầu phố mới mở một cửa hàng bánh ngọt và kem, mùi vị rất tốt nga, có muốn đi ăn thử hay không?” Cơm trưa ăn xong mới không bao lâu, Cao Vũ lại bắt đầu dụ dỗ Xán Xán .
Cơ hội tốt!
Xán Xán lấy lại bình tĩnh, “Ta không đi!”
“Tại sao?” Cao Vũ đem ánh mặt thấu qua, nghi ngờ đánh giá nàng, Xán Xán chỉ cảm thấy có loại áp lực vô hình áp bức nàng, vốn là những lời đã nghĩ kỹ giờ đều đã quên cạn sạch.
Cao Vũ khẽ mỉm cười, “Cần gì phải giảm cân! Ta xem ngươi như vậy rất tốt…” Vừa nói, thừa dịp Xán Xán không chú ý, nắm mặt của nàng, “Ngươi nhìn, mềm a, sờ tới rất thoải mái…”
Xán Xán sửng sốt, mắt liếc một chút, lấy tốc độ nhanh nhất nhảy một bước về phía sau, bày ra tư thế phòng vệ, “Ngươi, ngươi, ngươi… Ngươi làm gì!”
“Chớ khẩn trương nha, ta chỉ là muốn mời ăn kem, chẳng lẽ ngươi muốn cự tuyệt?” Mi mắt Cao Vũ nhất thiêu, hướng phía Xán Xán tiến tới gần một bước.
“Ta… Ta…” Xán Xán nhất thời đông cứng .
Vừa để Cao Vũ sát vào một bước.
Xán Xán đột nhiên cảm giác mình thật giống như một con cừu nhỏ bị đại lang sói bức đến trong góc, ở trong ánh mắt lợi hại của Cao Vũ, nàng rốt cục giơ cờ hàng, “Ta ăn rất nhiều, sợ đem ngươi ăn chết …”
Cao Vũ vẻ mặt trong nháy mắt vừa khôi phục bộ dạng bất cần đời, “Yên tâm, muốn ăn bao nhiêu cũng không có vấn đề gì.”
Xuất sự bất lợi, Xán Xán cự tuyệt kế hoạch còn chưa có thực hành đã bị lôi vào vạn ác ngọt phẩm phòng.
“Cái này, cái này, còn có cái này.”
Xán Xán mắt liếc ngón tay Cao Vũ sợ hết hồn, vội vàng khoát tay, “Không cần nhiều như vậy nữa! Thật! Ta ăn không hết !”
“Ăn không hết thì chầm chậm mà ăn.” Vẻ mặt của Cao Vũ rõ ràng chính là ăn không hết cũng phải ăn xong! Sau lưng Xán Xán một trận lạnh cả người.
“Trước hết là những thứ này, cám ơn nhiều.” Cao Vũ hướng nữ phục vụ kia ưu nhã cười một tiếng, tiểu cô nương hồn cũng đã bay mất, lưu luyến không lỡ rời bước đi.
Ác tâm, Xán Xán trong lòng vạn phần khinh bỉ liếc Cao Vũ, thình lình hắn cũng chống mắt nhìn lại.