“Uy, cha Xán Xán a? Ta đã nói với ngươi, Xán Xán nhà chúng ta rốt cục đã cầm thú một hồi! Đúng đúng đúng! Nhanh đi nói cho Thất thúc công, còn có hai cữu lão gia, còn có lão gia Vương đại bá cách vách nhà chúng ta… Đúng rồi, chớ quên gọi dì ở nông thôn chuẩn bị trứng gà hồng! Còn gọi điện thoại cho biểu thẩm của nàng biết, con gái nhà chúng ta so với nữ nhi nhà bọn hắn đã gả ra ngoài sớm hơn! …”
Xán Xán ở trên giường bệnh còn không biết, lão mụ nhà mình đưa tin tức tốc độ có thể so với hỏa tiễn, không tới một canh giờ ngay cả con chó nhà nhị cữu hàng xóm cách vách ở nông thôn cũng biết nàng muốn kết hôn, huống chi là những người khác?
Đề phòng sự thái lần nữa đột biến dừng lại, hai nhà ba mẹ lúc này cửa cũng không dám đóng nữa, lúc Xán Xán còn chưa có xuất viện, tất cả chuẩn bị cho hôn lễ cũng đã làm xong, ngay cả bia dùng trong hôn lễ là Tây Hồ hay là Yến Kinh cũng đã được chọn, chỉ chờ Xán Xán xuất viện là tổ chức hôn lễ.
Dĩ nhiên, hết thảy chuyện này Xán Xán đều không biết.
Cho nên sau khi Xán Xán xuất viện đã thấy đoàn xe hoa dừng ở cửa bệnh viện, trong nháy mắt nàng kinh hãi.
Chẳng những đoàn xe đón dâu xếp hàng dài, ngay cả Triệu Noãn Noãn cũng một thân cà vạt tây trang, trông thật tiêu sái. Xán Xán thấy vậy ánh mắt cũng thẳng, nuốt một ngụm nước bọt, “Noãn Noãn ca… Ta chỉ ra viện… Không… Không cần long trọng như vậy…”
Triệu Noãn Noãn bất động thanh sắc, “Phải là như vậy.”
“Không đúng! Sao đoàn xe này thật giống như… muốn tổ chức lễ cưới…” Trong lòng Xán Xán nói thầm. Thật ra thì chuyện này rồi cũng đến lúc phải nghĩ tới, chẳng qua là chuyện tới quá đột ngột, nàng căn bản là không nghĩ tới.
“Xe này còn phải đi đón người đến kết hôn, cho nên ngươi đừng làm chậm trễ ngày tốt của người ta.”
Như vậy cũng được? Xán Xán kinh hãi, bây giờ công ty hôn lễ bày ra đủ trò a, đón bệnh nhân khỏi bệnh rồi đón tân nương, cũng không nghĩ đến sẽ có điềm xấu a.
Vào xe, không bao lâu, lần nữa Xán Xán sinh ra nghi ngờ.
“Noãn Noãn ca, đi hướng này dường như không đúng!”
“Có sao?” Triệu Noãn Noãn hướng ra ngoài cửa sổ nhìn một chút, “Có thể bọn họ muốn đi đón tân nương trước.”
Kháo! Có chuyện này sao?
“Không đúng, không là tân nương phải ở trong nhà sao? Làm sao đi khách sạn đón?”
“Chú rể còn không gấp, ngươi gấp cái gì?”
Một câu nói làm cho Xán Xán im lặng. Chính là! Chú rể còn không gấp, nàng gấp cái gì?
Cứ như vậy, xe hoa một đường lái đến khách sạn, cửa khách sạn đã sớm có hoa tươi trước cửa, cờ màu bồng bềnh, khoa trương nhất chính là còn có hai cái đại khí cầu buộc băng rôn đón gió phấp phới.
“Wow! Noãn Noãn ca, nhà này kết hôn thật là lãng phí a! Có cả băng rôn nữa kìa!” Nàng vừa nói, vừa thăm dò nhìn ra ngoài cửa xe, muốn nhìn xem trên băng rôn kia viết cái gì.
“A, Noãn Noãn ca, ngươi nhìn tên chú rể giống tên ngươi nha!”
Nàng trông thật thích thú, Triệu Noãn Noãn ở một bên treo hắc tuyến.
“Wow! Mau nhìn mau nhìn! Tên tân nương giống tên của ta nga!”
Rốt cục, Triệu Noãn Noãn không nhịn được, “Tô Xán Xán, sao ngươi có thể đần như vậy?”
“Đần?” Xán Xán từ cửa sổ xe lùi về đầu, vẻ mặt ủy khuất nhìn Triệu Noãn Noãn, “Noãn Noãn ca, tại sao ngươi lại bảo ta đần? Ta đần như vậy thật sao?”
…
“Có!” Trả lời nàng không phải là Triệu Noãn Noãn, mà là tài xế nghe cũng không vô nữa. ( tài xế: phải lái xe cho người đần như vậy, ta cũng không dễ dàng a! TAT )
Quá trình hôn lễ thường phiền toái, đặc biệt là tân nương, phải trang điểm, phải mặc áo cưới, còn phải làm kiểu tóc… Triệu Noãn Noãn ở bên ngoài chờ đến đi qua đi lại. Hắn luôn làm việc chững chạc, ở hôn lễ này dường như trở nên nôn nóng. Chẳng những Triệu Noãn Noãn nôn nóng, trong nhà trừ bà ngoại nho nhỏ Tô Xán Xán tất cả đều trở nên nôn nóng.
Hôn lễ không theo như tập tục không nói gì, ngay cả tân nương cũng trực tiếp đưa từ bệnh viện tới khách sạn, có thể nói là kết hôn chưa từng có trong lịch sử.
Đợi không biết bao lâu, tạo hình tân nương cuối cùng cũng hoàn thành.
“Xán Xán!” Triệu Noãn Noãn vọt vào, gặp bóng lưng nàng mặc áo cưới màu trắng ngây ngẩn cả người.
Nghe được thanh âm của hắn, Xán Xán cũng là sửng sờ, nàng tiểu tâm dực dực xoay người, từ lúc biết kết hôn đến bây giờ, lần đầu tiên nàng có loại cảm giác khẩn trương của tân nương.
Hai người đối mặt nhau, ánh mắt giao hội, nhất thời không có thanh âm gì.
Hôm nay Xán Xán… Rất đẹp!
Áo cưới màu trắng, vừa khít vòng quanh thân hình mỹ lệ của nàng, đường viền hoa màu trắng làm lộ ra vẻ hoạt bát nhưng không mất đi vẻ ưu nhã, phấn trang điểm hai màu làm cho tân nương tràn đầy hơi thở mùa xuân, đập vào mặt một tư vị thanh tân.
Hắn thấy vậy ngây người, tâm tình nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Hắn đi tới, hướng nàng trang trọng vươn tay.
Xán Xán hơi ngẩn ra, tiểu tâm dực dực vươn tay đặt trên lòng bàn tay của hắn.
Hai tay nắm chặt, bên tai vang lên giai điệu bài ca Hạnh phúc: