Xán Xán nhất thời có loại cảm giác dở khóc dở cười, hôm nay nàng đã chuẩn bị chấp nhận sự đối xử lạnh lùng của mọi người nhưng hồi lâu nhân họa đắc phúc, ngược lại thúc đẩy được một mối làm ăn lớn hơn. Cũng khó trách buổi sáng hôm nay ánh mắt Tử Hà nhìn nàng so với ngày hôm qua còn hung ác hơn, công lao kia vốn là của nàng a!
“Thật ra thì…”
Đang muốn nói điều gì, bỗng nhiên Ngô Hiểu Phi đụng phải nàng hạ giọng, “Mau nhìn! Tổng tài đã tới!”
Xán Xán trì hoãn quá thần, Lạc Thiểu Tuấn đã tới trước mặt bọn họ.
“Tôi có thể ngồi chung không?”
Nàng chưa kịp nói gì, Ngô Hiểu Phi cùng bọn người kia cũng rất chân chó nhượng vị trí, Lạc Thiểu Tuấn bưng cơm ngồi xuống, đúng lúc ngồi ở bên cạnh nàng.
Sáng hôm nay bởi vì quan hệ công việc, Xán Xán đã cùng Lạc Thiểu Tuấn chạm mặt qua nhưng bây giờ vừa thấy mặt, nàng bỗng khẩn trương.
Hôm qua nàng mới đem vị tổng tài đại nhân bên cạnh hung hăng mắng một trận, vừa trước mặt người này ở trong công ty đánh nhau ẩu đả, hắn không tức giận không nói, lại vẫn chọn nàng làm phụ tá tổng tài, rốt cuộc muốn làm gì đây?
“Ăn cái gì vậy?” Lạc Thiểu Tuấn bỗng nhiên tiếu a a mở miệng, thật giống như chuyện ngày hôm qua từ đầu đến cuối hoàn toàn không phát sinh chuyện gì.
“Phòng ăn công ty lúc nào có món ăn này vậy? Nhìn qua rất ngon a!”
“Là tôi mang đi…” Còn không phải là tối qua Triệu Noãn Noãn nấu nhiều, ăn không hết, cho nên hắn thuận tiện bới thêm một chén nữa cho nàng mang đi. Cũng tốt, dù sao nàng cũng ăn không quen thức ăn ở phòng ăn công ty, những thứ Triệu Noãn Noãn nấu so với cái kia quả thực là thức ăn cho heo!
“Xán Xán gần đây thường mang thức ăn tới, mùi vị siêu cấp ngon!” Ôn Nhu ở một bên tiếp lời.
Xán Xán liếc nàng một cái, rõ ràng là Triệu Noãn Noãn mỗi lần đều nấu rất nhiều! Nàng chẳng qua là không muốn lãng phí mà thôi!
“Thật? Tôi muốn nếm thử.”
Sau đó, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lạc Thiểu Tuấn không chút khách khí gắp từ hộp cơm của Xán Xán một miếng thịt vịt, bỏ vào trong miệng.
Đây chính là miếng lớn nhất, nàng giữ lại để ăn cuối cùng nha!
Đôi mắt Xán Xán – trông mong nhìn Lạc Thiểu Tuấn ăn xong một miếng, gật đầu, “Đúng, mùi vị đúng là không tệ!” Sau đó, hắn đưa chiếc đũa ra, hướng một … miếng thịt vịt khác gắp đi…
Một miếng, hai miếng…
“Mọi người làm sao không ăn đi?” Lạc Thiểu Tuấn kỳ quái nhìn mọi người, “Xán Xán, làm sao cô không ăn a?”
Ăn! Ăn cái rắm a! Thịt vịt cũng là ngươi ăn sạch! Xán Xán thương tiếc nhìn một ít chậu duẩn sỉ nhục, thế đạo này không có Thiên Lý ! Tổng tài thậm chí ngay cả món ăn trong chén của nhân viên cũng muốn bóc lột!
Lạc Thiểu Tuấn cơm nước xong, hài lòng gật đầu, “Không tệ! Xán Xán, ngày mai tiếp tục mang đến nhé!”
Bị bóc lột cơm trưa chừng mấy ngày, Xán Xán rốt cục chợt hiểu, thì ra là trước kia hoàn toàn từ đầu đến cuối nàng đều không nhận ra Lạc Thiểu Tuấn, chính là vô lại siêu cấp, hiển nhiên mang theo mắt kiếng tư văn bại hoại, mặc áo sơ mi ô vuông mặt người dạ thú!
Không phải hắn không có mang thù? Ngược lại, hắn chọn nàng chính là vì muốn hoàn toàn bóc lột sức lao động của nàng!
Mới chỉ làm phụ tá mới mấy ngày, dĩ nhiên cũng gặp được vạn ác làm thêm giờ!
“Noãn Noãn ca, ngươi hôm nay không cần tới đón ta.”
Thanh âm Triệu Noãn Noãn ở đầu bên kia điện thoại trầm xuống, “Tại sao?”
“Hôm nay phải làm thêm giờ.”
“Làm thêm giờ? Buổi sáng tại sao không nói?”
“Ta cũng không biết, lúc đó không ai báo ta.” Xán Xán rất bất đắc dĩ.
“Được rồi, lúc nào ngươi xong việc gọi điện thoại cho ta, ta qua đón ngươi.”
“Không cần nữa, ta tự mình trở về…”
“Quyết định như vậy, một mình ngươi cẩn thận một chút, đừng làm mệt quá.”
Ba ! Điện thoại bị ngắt!
Xán Xán cầm lấy điện thoại ngẩn người, hắn thật ra thì… Thật ra không cần ngày ngày đưa đón nàng như vậy…
“Gọi điện thoại cho ai vậy?” Lạc Thiểu Tuấn chẳng biết lúc nào xuất hiện ở bên cạnh nàng.
Xán Xán có chút lúng túng, “Phải làm thêm giờ, cùng nên nói cho người trong nhà một tiếng.”
“Mẹ của cô quản rất chặt nha.”
“Thật ra thì, không phải là mẹ tôi…”
“Đó là người nào?” Lạc Thiểu Tuấn hỏi tới.
“Là…” Chẳng biết tại sao, bỗng nhiên nàng có chút nói không nên lời, Triệu Noãn Noãn là gì của nàng? Bằng hữu? Không giống! Người thân? Cũng không phải là! Chẳng lẽ muốn nói là… Lão công?
Thời điểm nghĩ đến cái này từ, nàng sợ hết hồn, mình gần đây làm sao lại có những suy nghĩ này nha! Có thể vì áp lực công việc quá lớn, mới có suy nghĩ lung tung như vậy?
Lạc Thiểu Tuấn không nói tiếng nào quan sát Xán Xán biến ảo ra vẻ mặt phong phú, “Sẽ không phải, biểu ca của cô chứ?”
“Không đúng không đúng!” Nàng khoát tay, bỗng nhiên lại ý thức được phản ứng của mình giống như có chút kịch liệt quá mức, cho nên bận rộn đổi đề tài, “Tổng tài, làm thêm giờ hôm nay có nhiệm vụ gì?”
Lạc Thiểu Tuấn không có trả lời, làm bộ dạng như có điều cần suy nghĩ.
“Tổng tài?”
Bỗng nhiên, hắn lấy lại tinh thần, ngoắc ngoắc khóe miệng, “Nhiệm vụ làm thêm giờ hôm nay, chính là theo tôi đi ăn cơm!”