Hắc Dục

Chương 97 - Đừng mút nữa, anh chịu không nổi (H)

Trước Sau

break
“Ngô...” Thư Liên ngậm của hắn đầy miệng, nói không nên lời, thấy hắn khó nhịn đến co chân, lấy tay đè lại, dùng sức mυ"ŧ vào hai cái, khiến hắn thấp giọng rêи ɾỉ, sau đó buông ra, “Không thích em giúp anh như vậy sao?”

“Thích...” Hàn Triệt cắn răng trả lời vấn đề của cô, tay bị trói trên giường nắm chặt lại buông ra, “Thế nhưng...” Thế nhưng anh muốn nữa.

Hắn không muốn phải thừa nhận rằng kỹ xảo của cô mặc dù trúc trắc nhưng vẫn làm cho hắn không thể đè nén được cảm giác thoải mái cực kỳ, thậm chí khi răng cô không cẩn thận quệt qua vật đó của hắn, thực sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn run rẩy từng trận, vừa nghĩ tới phân thân của mình bị cô ngậm trong miệng, liền cảm thấy máu toàn thân đều tập trung vào bộ phận kia, có thể tùy thời mà bạo phát.

Thế nhưng cô chính là Thư Liên mà hắn yêu thích nhất a, hắn hận không thể đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, đem toàn bộ thế giới hạnh phúc đều dâng cho cô, hắn thế nào lại không thương tiếc cô đã vì hắn mà làm đến mức này.

“Ngô... n...” Thư Liên dùng miệng bao lấy vật lớn của hắn kiên quyết không ngừng hút, bắt chước tính động tác lên xuống, Hàn Triệt chỉ cảm thấy mình sắp điên rồi, miệng của cô rất nhỏ, dường như càng lúc càng khó khăn mà bọc lấy du͙© vọиɠ căng cứng đang cố gắng gượng không hỏa phát của hắn, âm thanh do thân nhục bổng cùng nước bọt từ miệng cô ma sát, ‘chậc chậc’ vang lên, nghe như vậy càng khiến hắn muốn nhịn không được, chỉ muốn tháo gỡ trói buộc trên tay, đem cô hung hăng áp dưới thân mà chà đạp.



Im lặng dùng răng cắn chăn, hơi kéo kéo qua bên cạnh, một bên chịu đựng sự chăm sóc giống như lăng trì hắn của cô, một bên thong thả co hai cẳng chân, Hàn Triệt chỉ nhẹ nhàng nâng đầu, liền thấy Thư Liên chôn ở giữa hai chân hắn, miệng bị nam căn thô to nổi đầy gân xanh làm phồng lên, dươиɠ ѵậŧ tím hồng cùng với đôi môi phấn nộn ướt át, hình thành sự tương phản mãnh liệt, cảnh tượng diễm lệ đến dâm mỹ, cô tốn sức phun ra nuốt vào vật lớn của hắn, lông mày thanh tú cau nhẹ, cực kỳ dụ hoặc.Hàn Triệt cảm giác được cả người như là bị đỉnh kɧoáı ©ảʍ tập kích trong nháy mắt, kêu lên một tiếng đau đớn, vô thức nâng eo lên, hướng về phía cô đón ý nói hùa thúc lên, vật nóng cứng gắt gao run run, rõ ràng là rất muốn bùng phát du͙© vọиɠ rồi, Hàn Triệt vẫn thở gấp gọi cô: “Thư Liên, phun, nhổ ra! Anh... Anh không nhịn được...”

Thư Liên bị thanh âm đột nhiên rõ ràng của hắn làm cho hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện hắn không biết từ lúc nào đã kéo chăn che đầu ra, chính mình đang ngậm nuốt vật của hắn bị hắn thấy rất rõ ràng, cảm giác được cái vật đang ra vào trong cổ họng cô càng lúc càng sưng to, còn không ngừng nhảy lên, cô hạ quyết tâm, cúi đầu ngậm vào thật sâu của hắn, như là phải đem toàn bộ nam căn kia nuốt vào, mỗi một lần ngậm vào đều bị chọc phải ‘ngô’ một tiếng kêu lên đau đớn, mỗi một lần rút ra âm thanh nước bọt ướt sũng, cô tăng nhanh tốc độ ngậm nuốt du͙© vọиɠ của hắn, chỉ muốn cho hắn cảm giác vui sướиɠ nhất.

“Ách... A...” Hàn Triệt triệt để sụp đổ, cũng không khống chế mình được nữa, hung hăng đem phân thân tiến nhập vào trong khoang miệng của cô, gắt gao đứng vững, du͙© vọиɠ sưng to ở trong miệng cô cấp tốc nhảy lên, phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng, tràn đầy trong miệng của cô cũng không đủ, theo khóe miệng chậm rãi chảy xuống.

“Phốc khụ khụ...” Thư Liên rõ ràng không ngờ tới hậu quả như vậy, bị hắn làm cho sặc một trận ho sặc sụa, Hàn Triệt thở phì phò từng ngụm lớn, từ trong kɧoáı ©ảʍ cực kỳ lấy lại tinh thần, liền thấy Thư Liên ho đến khóe mắt ẩm ướt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục theo khóe miệng cô chảy xuống, rơi trúng trên bộ ngực no đủ như ngọc, một khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, mắt lóng lánh như là tùy thời có thể chảy ra nước mắt.

Rất khó hình dung đây là loại cảm xúc gì, hắn rõ ràng cảm thấy rất đau lòng, nhưng lại có một sự xúc động không hiểu được thúc đẩy hắn, phân thân vừa mới phát tiết rất nhanh lại rất đứng lên, Hàn Triệt lúng túng lấy vật đó ra, sợ bị cô phát hiện, con ngươi đen nhánh giống như bị bịt kín một tầng hơi mỏng sương mù, mông lung ầng ậng nước, trong đó đều là tìиɧ ɖu͙©.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc