“Cậu muốn cái gì, tôi cũng có thể cho cậu…” Người phụ nữ đói khát vừa thì thào vừa liếʍ lấy cổ cậu, phía dưới cảm giác rất hư không khó chịu, rất ướt, hi vọng cậu ta có thể ngay lập tức tiến vào, hung hăng nhồi vào, tràn đầy trong cô.
Hàn Triệt đột nhiên mở mắt ra, thô bạo đem người phụ nữ đẩy ngã xuống giường, kéo qυầи ɭóŧ ren xuống bên chân, mở rộng hai đùi cô ra, con ngươi đen tối nhìn chằm chằm vào cánh hoa u mật phiếm hồng ướt át kia, ngón tay thon dài dùng sức cắm vào.
“A ── tốt… nhẹ, nhẹ chút…” bị đau đến nhăn chặt mày nhưng chân cô lại càng mở rộng hơn, huyệt thịt dâm mỹ giống như cái miệng nhỏ đang rất đói khát hé ra hợp vào, ngậm lấy ngón tay cậu, không ngừng mυ"ŧ lấy.
“Cắm, cắm vào đi! Người ta rất khó chịu!” Người phụ nữ không nhịn được nữa mυ"ŧ lấy ngón tay chính mình, đôi môi đỏ mọng bắt chước động tác vừa mới khẩu giao cho cậu, ánh mắt quyến rũ đầy xuân ý, “Rất ngứa, thật trống rỗng… xin cậu, cho tôi…”
“A a a!” Người phụ nữ thét lên chói tai, mái tóc dài xõa tung, “Quá thô! Thật lớn! Cậu bé, người ta bị cậu làm trướng đến chết mất!”
Một tay bắt lấy thắt lưng cô, Hàn Triệt bay nhanh rút ra chọc vào, cái cảm giác ướt át mềm mại này làm cho hắn muốn ngừng mà không ngừng được, trong đầu bây giờ chỉ có một mong muốn duy nhất là không ngừng xâm nhập, lại xâm nhập.
“Thần Phong học trưởng quả thật là siêu cấp, ở trên ban công ‘ làm’ cho con nhỏ kia khóc rên kêu trời kêu đất , tiếng kêu kia , chậc chậc, giống như mèo con, ô.. ô.. làm cho đầu tao đều run lên!”
“Ha ha ha ha!”
“Không cần!” thời điểm Thư Liên từ phía sau người đàn ông kia lao ra rất giống một con mèo mẹ đang bảo hộ cho con mình, ánh mắt cô nhìn hắn đầy vẻ xa lạ, giống như đang nhìn thấy một người bị bệnh thần kinh.
“A, a… Ân… A!” liên tục bị công kích mãnh liệt , người phụ nữ rốt cuộc cũng không thể tiếp tục phát ra được từ ngữ da^ʍ đãиɠ nào nữa, trừ bỏ hai gò má ửng hồng rêи ɾỉ, kỹ xảo gì cô cũng chẳng nghĩ ra nữa, chỉ biết vô lực mở ra hai chân cho cậu mãnh liệt ở thịt huyệt trừu cắm, nước bọt không kipj nuốt xuống tràn ra khóe miệng, làm cho ga giường thấm ướt một mảng lớn.
Thư Liên, những năm gần đây cậu sống ra sao? Hay là… là, chính cậu tự mình lựa chọn cuộc sống hắc ám như địa ngục nhưng lại hấp dẫn trí mạng làm cho cậu trở nên sa đọa đó?