"Hôm nay cô cút khỏi đây thì ngày mai đừng quay đầu lại làm chó liếm nữa cho tôi nữa."
Tôi cứ thế xoay người bước đi mà không dừng lại một lần nào.
Tiếng ly rượu bị đập mạnh xuống đất vang lên từ phía sau.
Tang Hằng không còn là người của hai năm trước mà tôi thầm yêu nữa rồi.
Lẽ ra tôi nên biết điều này sớm hơn.
6
Sau khi trở về ký túc xá đêm hôm đó.
Tiểu hồng thư đã tiếp tục đẩy cho tôi thông báo trên mạng về anh chàng đẹp trai kia.
Tôi phải để bản thân đi và nói xin chào trong các khu bình luận khác nhau.
"Chồng ơi, nó nhiều cơ quá, em cũng thích xem."
"Trong khoảng thời gian từ hai mươi tháng năm đến hai mốt tháng năm, ai trực tiếp thú nhận với cô gái độc thân ấy sẽ nhận được phần thưởng cao nhất. Những ai thú nhận bằng tin nhắn với cô ấy sẽ nhận được phần thưởng trung bình hoặc phần thưởng thấp hơn."
"Vẫn tán gẫu với tôi à? Cậu không muốn 520 vào ngày hai mươi tháng năm sao?"
Kết quả là…những lời bốc phét kia đã đi đến phần bình luận của hot boy Trần Nghiễn.
~•~•~•~•~
Nhìn hai mươi cuộc gọi nhỡ hiển thị trên điện thoại.
Lần đầu tiên Tang Hằng gọi cho tôi nhiều đến như vậy.
Chỉ là tôi cảm thấy mình không còn quấy rầy anh ta nhiều như trước nữa.
Nên anh ta không quen.
Tôi nhướng mày rồi nhanh tay chặn tất cả thông tin liên lạc của Tang Hằng.
Nhưng vào cuối tuần, tôi vô tình nhận được một tin nhắn từ hội trưởng.
[Hứa Nguyện, học kỳ này cô không có tới tham gia đội ngũ xây dựng, lần này muốn tới đây làm gì cũng được hết.]
Tôi đã không tham gia một trong năm buổi xây dựng nhóm trong học kỳ này, điều đó có vẻ hơi bất hợp lý về mặt logic.