Tiếng rêи ɾỉ nhuốm màu khóc lóc nức nở, "Cầu... cầu xin anh... chậm... chậm một chút... sắp... sắp ŧıểυ ra quần rồi..."
Cô chẳng biết rằng chính những lời nói ngây thơ pha lẫn chút quyến rũ cùng nét mặt hoảng loạn đầy mê hoặc ấy lại vô tình trở thành liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ chết người đối với một người đàn ông đang chìm trong du͙© vọиɠ.
Ánh mắt anh tối sầm lại, con ngươi nhuốm màu dục hỏa, nhiệt lượng toàn thân như dồn hết xuống hạ thể, khiến ©ôи th!t càng thêm cứng rắn. Cảm giác nơi hoa huyệt siết chặt, cùng những cái liếʍ láp vụng về của đôi môi mềm mại khiến anh đê mê, muốn chiếm đoạt cô nhiều hơn nữa.
Anh cúi đầu giữ chặt gáy cô, gia tăng độ sâu cho nụ hôn cuồng nhiệt, chiếc lưỡi tách đôi môi cô ra, luồn vào trong, cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho mềm mại, mυ"ŧ mát ve vuốt không ngừng nghỉ. Cùng lúc đó, bàn tay rắn chắc giữ chặt lấy eo cô, hung hăng ra vào trong cơ thể cô.
"Ưm... nhẹ... nhẹ thôi..." Lâm Nhã như một chú chim non bị thương, thốt ra lời cầu xin xen lẫn tiếng khóc nức nở, cơ thể run rẩy theo từng cú thúc mạnh mẽ của người đàn ông.
Nhưng tiếng rêи ɾỉ của cô sao mà da^ʍ đãиɠ, khiến du͙© vọиɠ trong anh như muốn bùng nổ, không có chỗ nào để phát tiết. Cơ thể cô thật nhỏ bé, thật mềm mại, khiến anh chỉ muốn hung hăng chà đạp, muốn cô hoàn toàn thuộc về mình.
Lâm Nhã hoàn toàn không nên đánh giá thấp sức mạnh của một người đàn ông say rượu lại bị bỏ thuốc.
Thậm chí có thể nói, nửa tiếng đồng hồ trước, anh đối với cô rõ ràng đã rất dịu dàng. Vậy mà lúc này, có lẽ là do thuốc đã phát huy tác dụng, mọi chuyện dần trở nên mất kiểm soát. anh chẳng còn chút nào dáng vẻ lạnh lùng lý trí ban ngày, mà hung dữ như một con thú hoang, hận không thể nuốt chửng cô vào bụng.
Thậm chí... còn khác với lần anh đột nhập vào phòng cô lúc nửa đêm hôm đó.
Hiệu quả của thuốc kích dục cùng rượu mạnh thật sự đáng sợ...
Lâm Nhã chỉ cảm thấy hạ thân như không còn là của mình, hai chân bị banh ra, theo từng cú thúc của anh mà run rẩy bất lực. Dưới sự ra vào của anh, kɧoáı ©ảʍ dâng trào mãnh liệt, chồng chất lên nhau. Hoa huyệt như tràn ngập điểm mẫn cảm, mỗi lần ©ôи th!t cứng rắn nóng bỏng ra vào đều nghiền ép lên những thớ thịt mềm mại ấy một cách thô bạo.
Bụng dưới và mặt trong đùi cô tràn ngập cảm giác tê dại, huyệt nhỏ càng lúc càng ướt át, dịch mật hòa quyện cùng ©ôи th!t của anh, phát ra những âm thanh dâm mĩ khiến người ta đỏ mặt.
Nhưng lúc này Lâm Nhã nào còn tâm trí đâu mà để ý đến chuyện đỏ mặt tía tai nữa. Cực lạc kɧoáı ©ảʍ dâng đến tột cùng, đầu óc cô trở nên mê man, chẳng còn chút tỉnh táo.
Anh thật sâu... thật nhanh... thật lớn...
"Đừng mà... a... quá nhiều rồi..." Cô bất lực khóc nấc, cảm giác sung sướиɠ đến tuyệt vọng khiến cô chỉ muốn chạy trốn, nhưng thân thể còn chưa kịp động đậy đã bị người đàn ông gắt gao giữ chặt trong lòng.