Lâm Nhã ngửa cổ hét lên một tiếng chói tai, kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn như muốn xé toạc cơ thể bé nhỏ của cô.
Dòng dịch mật nóng bỏng tuôn trào, như dòng suối mát lành tưới mát lấy ©ôи th!t rắn chắc của người đàn ông, gột rửa đi những dấu vết hoan ái vừa rồi.
Trải qua hai lần cao trào liên tiếp, Lâm Nhã hoàn toàn kiệt sức. Cô nằm im thin thít trên giường, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở gấp gáp, cơ thể chẳng còn chút sức lực nào, như một con búp bê bằng vải rách nát bị người ta vứt bỏ.
Có lẽ là nhận thấy sự thay đổi của cô, người đàn ông rốt cuộc cũng chịu buông tha, dừng lại động tác ra vào mãnh liệt. Anh ta rút ©ôи th!t ra khỏi cơ thể cô, chờ đến khi dòng dịch thể ngừng tuôn chảy mới chậm rãi tiến vào một lần nữa.
Khác với sự thô bạo ban nãy, lần này động tác của anh ta trở nên dịu dàng hơn rất nhiều. Anh ta nâng niu cơ thể cô như nâng niu một báu vật dễ vỡ, bàn tay to lớn vuốt ve tấm lưng trần mảnh mai, cẩn thận cảm nhận từng tấc da thịt mịn màng.
Sự thay đổi đột ngột này khiến Lâm Nhã có chút không quen. Cô khẽ rùng mình, mi mắt run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn không mở mắt ra.
Cảm giác đau đớn ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một loại kɧoáı ©ảʍ tê dại lan toả khắp cơ thể. ©ôи th!t nóng bỏng cọ xát vào những điểm mẫn cảm bên trong hoa huyệt, khiến cô không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng.
"Ưm... ưm..."
Anh ta đâm thẳng vào trong, dừng lại khi chạm tới điểm sâu nhất bên trong cơ thể cô. ©ôи th!t to lớn cọ xát vào tử ©υиɠ mẫn cảm, khiến Lâm Nhã run rẩy, ngón chân co quắp, vô thức kẹp chặt lấy vật nam tính đang chôn sâu bên trong cơ thể mình.
"Ưm... a..."
Cảm giác sung sướиɠ mãnh liệt khiến cô chỉ có thể phát ra những âm thanh rêи ɾỉ đứt quãng.
Anh ta không động đậy, giữ nguyên tư thế ấy, để ©ôи th!t to lớn chôn sâu bên trong cơ thể cô.
Sự tồn tại của nó trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Lâm Nhã có thể cảm nhận được từng đường gân thớ thịt trên ©ôи th!t cứng rắn, cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ nơi giao hợp truyền đến, cảm nhận được từng nhịp đập rộn ràng của du͙© vọиɠ đang cuộn trào bên trong anh ta.
Cô xấu hổ đến mức muốn độn thổ.
©ôи th!t của anh rể... thật lớn... thật nóng...
Nó lấp đầy hoa huyệt của cô, khiến cô có cảm giác như mình sắp bị xé toạc ra thành trăm mảnh.
Cho dù không hề động đậy, chỉ cần duy trì một tư thế như vậy, cũng đủ khiến Lâm Nhã chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ tột cùng. Cô cắn chặt môi, cố gắng kiềm chế tiếng rêи ɾỉ, nhưng lại không thể ngăn cản dòng dịch mật tuôn trào ra khỏi hoa huyệt.
Lâm Nhã cảm nhận được dòng dịch thể ấm nóng chảy dọc theo ©ôи th!t của anh ta, như một dòng suối nhỏ, kéo dài sợi dây liên kết giữa hai người.
"A..."
Cô run rẩy, cảm giác xấu hổ dâng lên đến tột cùng.
Đừng chảy nữa... đừng chảy nữa mà...
Cô sao có thể để ©ôи th!t của anh rể ướt át đến vậy chứ?
Anh ấy... là anh rể của cô mà...
Cổ họng người đàn ông trượt lên xuống vài cái, một lúc lâu sau mới đặt tay lên eo cô, tiếp tục động tác.
Vẫn là những cú thúc đẩy chậm rãi.
Rút ra từng chút một, xoay nhẹ rồi lại tiến vào.
Động tác chậm rãi như vậy khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cảm giác được lấp đầy từng chút một khiến cô thỏa mãn đến mức khẽ nhắm mắt lại.
Hạ mắt xuống, cô có thể nhìn thấy thứ đồ vật khổng lồ ấy đang tách đôi khe nhỏ hồng hào, ra vào giữa hai chân cô.
Lâm Nhã cảm nhận rõ ràng từng nếp gấp non nớt bên trong huyệt nhỏ đang dần được dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của người đàn ông nhẹ nhàng vuốt phẳng. Cảm giác như một bông hoa đang dần hé nở rực rỡ nhất, và người duy nhất có được vinh hạnh chứng kiến khoảnh khắc thiêng liêng ấy lại chính là anh.
Là anh đang tiến vào cô, cũng là cô đang nuốt trọn lấy anh. Sự hòa quyện giữa hai cơ thể, hai linh hồn ấy nóng bỏng và trần trụi đến mức khiến cô đỏ mặt, tim đập dồn dập.
Nhưng con người luôn tham lam, du͙© vọиɠ cũng vậy. Dần dần, cô không còn thỏa mãn với những vuốt ve dịu dàng này nữa. Sự trống rỗng trong lòng và cơ thể cô ngày càng lớn dần, thôi thúc cô phải tìm kiếm điều gì đó mãnh liệt hơn nữa.
Thật khó chịu... Cô muốn nhiều hơn nữa...
"Ưm... a... muốn..." Lâm Nhã hé môi, thốt ra thanh âm rêи ɾỉ đầy mê hoặc, nhưng ngay sau đó, đôi mắt long lanh lại ngập tràn bối rối.
"Muốn gì?" Người đàn ông dừng lại động tác, cúi xuống hôn lên gương mặt ửng hồng của cô, khàn giọng hỏi.
Muốn gì?
Chính Lâm Nhã cũng không thể nói rõ được lòng mình. Cô chỉ biết rằng bản thân đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ, và thứ duy nhất có thể lấp đầy nó chính là người đàn ông đang ở trước mặt cô lúc này.
Cơ thể luôn thành thật hơn lý trí. Trong sự dày vò và trống rỗng tột độ, Lâm Nhã khẽ rêи ɾỉ, hai tay vòng qua cổ anh, hai chân quấn chặt lấy eo anh, như chú gấu koala bám chặt lấy cây bạch đàn, không muốn rời xa.
Cơ thể trần trụi của người đàn ông săn chắc và cân đối, tựa như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ. Cơ thể nhỏ nhắn trắng nõn của cô gái áp sát vào, hai thân thể nóng bỏng quấn quýt lấy nhau, truyền cho nhau du͙© vọиɠ mãnh liệt.
Lâm Nhã vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, tham lam hít lấy hơi ấm nam tính từ anh. Cô siết chặt lấy anh như một đứa trẻ thiếu thốn cảm giác an toàn, phát ra tiếng thở dốc mãn nguyện như chú mèo con đang cuộn tròn trong vòng tay chủ nhân.
"Muốn ôm..." Lâm Nhã thì thào, giọng nói mềm mại như rót mật vào tai.