Căn phòng ngủ chìm trong thứ ánh sáng vàng nhạt dịu dàng hắt ra từ chiếc đèn ngủ trên bàn, hắt xuống sàn nhà những bóng hình mờ ảo. Không gian tĩnh lặng đến mức Lâm Nhã có thể nghe rõ từng nhịp tim mình đang đập dồn dập trong lồng ngực. Dù đã chuẩn bị tâm lý và thể xác suốt cả tuần qua, nhưng đến đêm nay, khi mọi thứ đã cận kề, cô lại có chút chùn bước.
Nhưng sự đã rồi, không còn đường lui nữa.
Lâm Nhã nằm trên chiếc giường cưới của chị gái và anh rể, khoác trên mình chiếc váy ngủ bằng lụa mềm mại của chị, yên lặng lắng nghe từng động tĩnh mơ hồ bên ngoài. Anh rể về rất muộn. Theo kế hoạch đã định trước, lúc này chị gái đang chuốc rượu anh, ly rượu ấy có pha thêm một chút “gia vị” đặc biệt - đủ để khiến một người đàn ông mạnh mẽ như anh cũng phải gục ngã, thần trí mê man.
Mỗi tiếng động khe khẽ bên ngoài vọng vào càng khiến tâm trí Lâm Nhã thêm rối bời. Cô bất giác nắm chặt tấm chăn, cảm giác hồi hộp, lo sợ, xen lẫn một chút chờ mong khó tả len lỏi trong lòng.
Một lúc sau, cánh cửa bật mở, Lâm Uyển bước vào, khép hờ cửa lại, nhìn cô em gái với ánh mắt phức tạp khó dò.
“Anh ấy vào ngay bây giờ đấy, em cứ làm theo lời chị dặn, ít nói, đừng để lộ sơ hở.” Giọng chị khẽ run, như thể chính bản thân mình mới là người đang lo lắng. Nói xong, Lâm Uyển bình tĩnh bước vào tủ quần áo, khép chặt cánh cửa lại, ẩn mình trong bóng tối.
Gần như ngay khi cánh cửa tủ đóng lại, tiếng "cạch" vang lên, người đàn ông đẩy cửa phòng ngủ bước vào. anh đã tắm rửa sạch sẽ, trên người vẫn còn vương vấn mùi rượu nồng nặc, hòa quyện cùng hương thơm nam tính đặc trưng, tạo nên một sức hút chết người. Đôi mắt đen láy, đẹp đẽ thường ngày nay lại ánh lên vẻ say mơ màng, đuôi mắt hơi ửng đỏ, càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ khó cưỡng.
Nhìn người đàn ông trước mặt, Lâm Nhã cảm giác như có một dòng điện chạy dọc sống lưng, khiến cô sững người trong giây lát. Tiếng tim đập trong lồng ngực ngày càng lớn, như muốn phá vỡ cả lồng ngực mà thoát ra ngoài.
Phải mất một lúc, Lâm Nhã mới bừng tỉnh, vội vàng nhảy xuống giường, cố gắng giữ bình tĩnh để đỡ anh rể. Đến gần, gương mặt tuấn tú ấy càng hiện rõ trong tầm mắt cô. Dưới ánh đèn mờ ảo, trông anh lúc say càng thêm phần tuấn tú, nam tính, từng đường nét trên gương mặt như được chạm khắc một cách tinh xảo.
Cơ thể cao lớn của người đàn ông bất ngờ nghiêng về phía trước, theo quán tính dồn hết trọng lượng lên người Lâm Nhã. Gò má nóng hổi của anh áp vào cổ cô, hơi thở nóng rực phả vào tai khiến toàn thân cô mềm nhũn, tay chân như rụng rời.
“Lên… Lên giường ngủ…” Cô cố gắng lên tiếng, giọng nói run rẩy, nhưng đến chữ cuối cùng thì bị anh bịt kín bằng một nụ hôn nóng bỏng lên cổ.