Anh ta thật sự... đã chiếm lấy cô.
Lâm Nhã mới chỉ đến đây sống được vài ngày, phần lớn những gì cô biết về anh rể đều là từ những lời than thở vu vơ của bố mẹ. Cô chỉ biết anh xuất thân từ một gia tộc quyền quý hiếm có, quyền thế ngập trời, là con trai độc nhất trong nhà. Dù mang vẻ ngoài lạnh lùng, cao quý nhưng anh ta lại nổi loạn từ thuở nhỏ. Anh sớm tách khỏi gia tộc, một lòng theo đuổi con đường kinh doanh đầy chông gai để khẳng định bản thân.
Một người đàn ông như thế... đúng như chị gái cô nói, để kết hôn với anh ta, chị ấy đã gần như đánh đổi tất cả.
Chính vì những lời ấy, trước khi gặp mặt, trong lòng Lâm Nhã dấy lên một nỗi sợ hãi mơ hồ dành cho anh rể. Mỗi lần chạm mặt, cô đều không dám ngẩng đầu, nói gì đến chuyện trò. Vậy mà hai người thậm chí còn chưa từng chính thức nói chuyện với nhau, đã làm chuyện thân mật, vượt quá giới hạn luân thường đến mức này.
Quan trọng hơn là… Anh ta hoàn toàn không hề hay biết gì. Người đàn ông chìm trong men say, sau khi tỉnh giấc chỉ nghĩ rằng người phụ nữ vừa rồi là vợ mình, tuyệt nhiên không biết "©ôи th!t" của mình vừa tiến vào cơ thể của em vợ.
Nghĩ đến đây, Lâm Nhã chỉ cảm thấy hạ thân tê dại, vừa chua xót vừa ấm nóng, vô thức tiết ra một lượng lớn dâm dịch, bao bọc lấy ©ôи th!t của anh rể. Chị gái cô đang ở trong tủ quần áo, không cần nói cũng biết, những hình ảnh dâm mỹ, trái luân thường đa͙σ lý này chắc chắn đã lọt vào tầm mắt chị ấy.
Lâm Nhã gần như phát điên vì xấu hổ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hoa huyệt run rẩy co rút, đường hầm nhỏ càng siết chặt lấy thứ đang tiến vào trong cô. Người đàn ông đang tiến vào bỗng khựng lại, phát ra tiếng rên khe khẽ. Anh cúi đầu, môi lướt qua vành tai mẫn cảm của cô, giọng nói trầm thấp: "Thả lỏng một chút, em kẹp chặt quá."
"Ưm a..." Thật sự không còn gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Toàn thân Lâm Nhã không còn chút sức lực, đầu óc trống rỗng, mọi giác quan như bị kéo căng đến cực hạn. Cô nào còn biết "thả lỏng" là gì nữa.
Điều chết tiệt hơn là… giọng nói lúc say của anh ta trầm ấm, khàn khàn, mang theo du͙© vọиɠ khó tả. Gương mặt tuấn tú, cấm dục ngày thường giờ đây lại ánh lên nét ửng hồng nơi đuôi mắt, tạo nên sức hấp dẫn chết người.
Lâm Nhã bị trêu chọc đến mức toàn thân tê dại, huyệt nhỏ vô thức co rút, mấp máy. Cảm giác căng trướng lan ra khắp cơ thể, nơi hai người kết nối nóng hừng hực, sự hiện diện của ©ôи th!t rõ ràng đến đáng sợ. Vách tường bên trong thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng từng đường gân xanh nổi lên trên ©ôи th!t. Nó nóng đến bỏng rát, như muốn thiêu đốt, hòa tan cả cơ thể cô.
Lâm Nhã khẽ ngước mắt lên, bắt gặp gương mặt người đàn ông. Cơ thể anh ta gần trong gang tấc, hơi thở nồng nặc mùi rượu quyện lẫn hơi thở nóng bỏng phả vào người cô. ©ôи th!t bị lối đi chật hẹp siết chặt, dù di chuyển cũng trở nên khó khăn, hơi thở của người đàn ông càng trở nên dồn dập.
Có lẽ muốn giúp cô thả lỏng, anh ta rút ©ôи th!t ra, một tay luồn vào trong lớp áo ngủ, nắm lấy bầu ngực mềm mại, nhẹ nhàng xoa nắn, không chút kỹ thuật. Bàn tay ấm nóng xuyên qua lớp vải mỏng manh, chạm vào làn da mịn màng. Dòng điện nhỏ bé chạy dọc từ đầu nhũ hoa lan ra khắp cơ thể.
"A..." Lâm Nhã khẽ kêu lên, cơ thể mềm nhũn, hai chân run rẩy, gần như mất hết sức lực.
Chiếc áo ngủ bị cởi bỏ, nơi chưa từng bị ai nhìn thấy sau khi cô trưởng thành giờ đây phơi bày trước không khí, cũng phơi bày trước ánh mắt của người đàn ông. Hai bầu ngực trắng nõn, căng tròn vì không khí lạnh lẽo mà nổi lên một lớp da gà mỏng manh.
Không còn lớp vải ngăn cách, bàn tay anh ta phủ lên bầu ngực cô. Ngón tay thon dài khẽ miết nhẹ qua đầu nhũ hoa.
Cả người Lâm Nhã run lên, xương cụt dâng lên cảm giác tê dại, suýt nữa thì ngã khuỵu. Cô bất giác bám chặt lấy cơ thể người đàn ông, dồn hết trọng lượng lên anh ta.
Động tác trên tay người đàn ông khựng lại, ngay sau đó anh cúi người xuống. Bờ môi mát lạnh lướt nhẹ qua đầu nhũ hoa, khiến nó cứng lại, dựng đứng lên.
Chưa kịp để Lâm Nhã thốt lên tiếng kêu, một cảm giác nóng ẩm bao phủ lấy đầu ngực. Ngẩng đầu lên, cô liền thấy người đàn ông đã ngậm lấy nụ hoa vào trong miệng, đầu lưỡi tinh nghịch liếʍ láp.