Trên người cô lúc này không có lấy một mảnh vải che thân. Diệp Y Y bước thẳng người, cố che dấu sự ngượng ngùng của mình để mà đến bên ghế của anh, xà xuống. Trong phút chốc, thân thể cô dính chặt lấy chiếc áo sơ mi đen đang phẳng phiu của anh khiến nó nhăn nhúm.
Lăng Dương Thần nhếch môi, vẻ mặt đầy đắc ý, nhanh chóng vươn tay giữ lấy gáy cô, một tay bám lấy eo, giây sau Diệp Y Y đã nằm gọn dưới thân anh. Trên chiếc sofa êm ái, Lăng Dương Thần không ngừng cắn xé đôi môi của cô, cho đến khi lưỡi của anh luồn vào phía trong, cố gắng tách hai hàm răng đang đóng chặt của cô ra nhưng Diệp Y Y lại không hề phối hợp, cả người cô như một cỗ máy cứng đờ. Bao nhiêu cảm xúc trong lòng Lăng Dương Thần như tan biến.
“Em làm tôi không vui rồi đấy! Em nên nhớ, chuyện em nằm dưới thân tôi bây giờ tất cả đều là em tự nguyện. Nếu tôi không đủ thoả mãn, dù là em có mười cái tay cũng không cứu nổi ba em!”
“Dù sao đây cũng là lần đầu của em, em làm sao biết mình phải làm gì chứ!” Diệp Y Y rít qua khẽ răng một câu đầy bất mãn.
Anh bật cười ra thành tiếng, chế giễu cô:”Vậy đêm nay tôi sẽ tận tình chỉ bảo em, được chứ?”
Diệp Y Y cong cong khoé mắt:”Không ngờ thầy còn dạy thêm ngoài giờ lên lớp!”
Lăng Dương Thần thả những nụ hôn lặt vặt lên cơ thể cô, vừa nói:”Chỉ dạy kèm cho em thôi”
Môi lưỡi anh quấn lấy nụ hồng của cô. Đã cố gắng kìm chế bản thân hết mức có thể để không làm cô cảm thấy đau đớn nhưng quả thật nơi này của cô thực sự rất ngon miệng, thậm chí còn rất vừa vặn với lòng bàn tay của anh.
“Nào, làm theo lời tôi nói, đừng căng thẳng, thả lỏng ra”
Lăng Dương Thần hôn càng ngậm lâu thì nơi đó lại càng đỏ ửng lên trông thấy, anh đưa mắt nhìn biểu cảm của Diệp Y Y thì thấy cô đang thở mạnh, nhưng ít ra không còn cứng đờ như lúc mới đầu nữa.
Hơi thở của cô gần như trở nên thở dốc, đứt quãng nói:” mới đêm đầu tiên mà thầy đã muốn ăn sạch em à?”
Lăng Dương Thần cũng không ngừng lại hành động của mình mà đáp lại:"tất nhiên rồi! Ngộ nhỡ mai em lại đổi ý không muốn tiếp tục nữa thì tôi sẽ phí hoài đêm nay sao?"
Anh tiếp tục đưa tay chạm xuống nơi tư mật của cô, chỉ mới đưa một ngón tay vào mà nơi đó đã thít chặt lại…
“A…aa”
Diệp Y Y ngẩng đầu lên, cô đưa tay cầm lấy bàn tay đang lộng hành của Lăng Dương Thần, ánh mắt cô hiện lên vẻ sợ sệt…
“Thầy làm gì vậy…?”
Lăng Dương Thần chỉ cần dùng một tay đã khoá được hai tay của cô lên đỉnh đầu, anh chỉ mới cho một ngón tay vào mà cô đã giật mình như thế…
“Tôi đang giúp em mở rộng, em chịu một lúc thì chốc nữa sẽ không cảm thấy đau…”
Lăng Dương Thần cúi xuống hôn lên cổ Diệp Y Y để đánh lạc hướng chú ý của cô rồi bất chợt đưa thêm một ngón tay khác vào khiến Diệp Y Y cong người lên thở dốc, thuận tiện cho hắn cúi đầu xuống ngậm lấy ngực cô. Thời khắc này nơi đó của anh đã trướng đến phát đau rồi, bây giờ anh chỉ muốn ra vào bên trong cô thật mãnh liệt mà thôi…
Diệp Y Y vừa cảm thấy đau vừa cảm thấy lạ lẫm, cô thở hắt ra nằm lại xuống giường, hai tay vẫn vô thức ôm lấy cổ của Lăng Dương Thần, tầm mắt của cô bỗng chốc trở nên mơ mơ màng màng…
Lăng Dương Thần ngồi thẳng người dậy, anh đặt hai chân của cô lên vai mình, sau đó mở ngăn kéo ra để lấy bao cao su được cất sẵn, anh chuẩn bị thật kỹ rồi mới bắt đầu đưa vật thể của mình vào bên trong cơ thể của cô. Khoảng khắc này khiến anh thở mạnh, dường như xúc cảm đang xâm nhập trực tiếp vào đại não của anh khiến anh trở nên điên cuồng muốn độc chiếm người phụ nữ trước mặt…
“Ưm…anh…”
Diệp Y Y hoảng loạn bấu chặt lên vai của anh. Mặc dù cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ rất đau đớn nhưng khi trải qua rồi mới biết nó còn hơn gấp ngàn lần từ đau đớn. Khi anh cúi cuống hôn lấy xương quai xanh của cô, việc anh luận động mạnh bất ngờ khiến cô sợ hãi rơi nước mắt, cuối cùng không tự chủ được mà cắn lên vai hắn một cái…
Lăng Dương Thần ngẩng đầu lên nhìn gương mặt đã ướt nhẹp như mèo con của Diệp Y Y, anh đưa tay chạm lên vai mình để xem cô có đủ khả năng để cắn cho anh chảy máu hay không, nhưng cùng lúc chỉ để lại dấu răng trong vòng mấy tiếng mà thôi…
Lăng Dương Thần cũng không vừa, anh cũng cúi xuống cắn nhẹ lên vai của Diệp Y Y khiến cô nhăn mày, sau đó là một tiếng cười đột nhiên hắt ra:”không biết sinh viên của thầy, cấp dưới của thầy sẽ nghĩ thế nào nếu như biết thầy đang làm chuyện đồi bại này với học viên của mình đâu nhỉ?”
“Tôi nghĩ em chỉ nên nói những gì cần nói thôi. Bằng không thì ngậm miệng lại.”
“Ha.. thầy xấu hổ à” Diệp Y Y dè bỉu.
Lăng Dương Thần tức giận lại thúc mạnh một cái,khiến cô không kìm được kêu lên một tiếng đau đớn, vẫn là bộ dạng đắc ý đó, anh nói.