Văn Hoài còn muốn hôn cô gái nhỏ lần nữa, nhưng Ninh Nê lại kháng cự quay mặt đi chỗ khác, cắn môi mơ hồ nói: "Anh đừng hôn tôi."
Anh vừa rồi còn hôn phần dưới của cô, còn uống.....
Văn Hoài thiếu chút nữa bị cô gái nhỏ vô tâm này chọc cười, nhéo má như muốn ăn hết cả vào miệng, ŧıểυ cô nương tức giận kêu lên: "Anh... Đáng ghét, thật bẩn."
“Không bẩn.” Anh cười nhéo nhéo đầu nhũ hoa non nớt của cô gái nhỏ, cười nhạt nói: "Cục cưng là sạch sẽ nhất.”
Cô không nghe, dù sao cô cũng chỉ bịt miệng lại không cho anh hôn.
Anh cũng không có buông tay cô xuống, nhưng trên mi mắt lộ ra nụ cười dịu dàng, "Không hôn lên mặt, vậy thì để đại dươиɠ ѵậŧ hôn hôn phía dưới của cục cưng được không?"
Ngay khi Ninh Nê đang định nói điều gì đó tồi tệ, đại dươиɠ ѵậŧ kiêu ngạo tàn nhẫn đã chen vào.
"Ưm.....” Cô run rẩy, theo bản năng đỡ lấy bờ vai của anh để chống đỡ, “Anh, anh ra ngoài đi......”
Ngay khi cây gậy thịt vừa tiến vào, huyệt thịt kiều nhuyễn liền không kịp chờ đợi tiến lên đón, cùng với chủ nhân khẩu thị tâm phi của nó là hai thái cực.
"Cục cưng thật chặt...” Anh vịn vòng eo mềm như không xương của cô gái nhỏ, đều bị anh nhéo đến đỏ bừng, “Đã một tuần anh không được đυ. cục cưng rồi, em có nhớ ông xã không?”
“Không nhớ .... Ha .....” Cô bị va chạm đến mức khó có thể ngồi yên trong lòng anh, chỉ có thể mềm mại ôm lấy cổ anh, nhỏ giọng nức nở, "Một chút .... Đều không nhớ đến anh, tôi ..... a, chơi đến không biết có bao nhiêu vui vẻ......"
Cho nên mới không nhớ tới anh.
Anh sẽ chỉ lừa dối cô, bắt nạt cô.
Rõ ràng là ŧıểυ nộn huyệt giống như đang mυ"ŧ lấy anh, đầu vυ" mềm mại áp vào ngực anh, nhưng cô vẫn cứ rất mạnh miệng.
Văn Hoài cười cười, cũng không nói nữa.
Anh vừa ôm eo cô gái nhỏ vừa nhấc bổng cô lên, nắm lấy hai bên mông trắng nõn nà mà đứng đấy đυ., giống như máy đóng cọc, mỗi cú nắc đều vô cùng nặng nề, cổ tử ©υиɠ nhỏ bị đυ. đến mở toang.
Dâm thủy chảy khắp mặt đất, chỗ giao hợp nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh, cô nhìn xuống ŧıểυ huyệt của mình, huyệt thịt bị đυ. đến đỏ au đều lật ra ngoài, cô gái nhỏ sắp bị người đàn ông chơi hỏng, khóc lóc cầu xin tha thứ, "Không muốn ... Không muốn chơi như vậy..."
"Hu hu hu ... Xin anh, quá mạnh rồi ......"
"Sắp bị ông xã đυ. hỏng, Nê Nê sắp bị đại dươиɠ ѵậŧ đυ. hỏng..."
Anh đυ. cực mạnh, rất sung mãn, không mảy may để ý cô gái nhỏ van xin tha thứ: “Ôm anh, ông xã muốn nghịch vυ" em, nếu em ngã ra thì có thể nằm rạp trên đất chổng mông lên cho ông xã đυ.."
Anh tựa hồ không có chút nào đùa giỡn, ŧıểυ cô nương sợ hãi ôm lấy anh, hai chân gắt gao quấn ở eo anh, cô sắp chết vì uất ức.
Cô không muốn bị đυ. trên mặt đất với cái mông chổng lên, lạnh như băng.
Hai quả cầu sữa được nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau trong tay người đàn ông, anh dùng đầu lưỡi khoan lỗ sữa nhỏ nhắn đáng thương, "A ..... Không được ....."
"Hức hức, không thể hút như vậy, sắp bị hút hỏng ..."
“Không hỏng.” Anh nhéo đầu vυ" cô, tất cả đều là dấu tay và dấu hôn của anh, "ŧıểυ mẫu cẩu của ông xã là lợi hại nhất.”
"Một tuần không hút sữa cho bảo bảo rồi, có ngứa vυ" không? Lúc ra ngoài chơi bảo bảo có hay xoa bóp không? Hửm?"
Làm gì có!
Cô gái nhỏ đỏ mặt, "Nói đi," anh nhéo núm vυ" tinh tế của cô gái nhỏ, buộc cô nói.
"Hức...... Đau quá......" Ninh Nê khóc lên, tại sao anh có thể dùng sức bóp núm vυ" cô như vậy, đều sưng lên cả rồi, "Mới ...... Mới không có xoa bóp đâu ...... Chán ghét anh ......"
Quỷ yếu ớt.
Văn Hoài nhẹ nhàng xoa đầu nhũ hoa của cô gái nhỏ, "Cục cưng đúng là nũng nịu tinh."
"Rõ ràng chính anh là người khi dễ tôi, anh chỉ biết khi dễ tôi.......” Nghe anh trả đũa, cô gái nhỏ càng thêm ủy khuất, nước mắt lưng tròng như không muốn tiền, cắn chặt môi.
Văn Hoài cúi đầu hôn cô, "Cục cưng vậy mà một chút cũng không nhớ ông xã, nhưng ông xã lại ngày ngày đều nhớ cục cưng, trong mộng luôn nghĩ đến cảnh dươиɠ ѵậŧ cᏂị©Ꮒ huyệt nhỏ của cục cưng..."
"Có muốn biết ông xã đυ. em trong mộng như thế nào không? Hửm?"
“Không muốn.” Khẳng định rất biến thái!
Sự thật đã chứng minh, nó thực sự rất biến thái, "Bảo bảo trong giấc mơ rất ngoan, ngồi trên đùi ông xã, ngoan ngoãn bị ông xã xoa bóp, giống như bây giờ, núm vυ" nhỏ đều sưng lên, bên trong hoa huyệt bị nhét gậy mát xa , có muốn biết dươиɠ ѵậŧ của ông xã ở đâu không?"
Ninh Nê hô hấp dồn dập, đỏ mặt nói: "Không ..... Không muốn ......"
Anh cười nhẹ nói, "Trong ŧıểυ cúc hoa của bảo bảo."
"Ưm ....” Cô gái nhỏ đỏ mặt nhắm nghiền hai mắt lại, cô biết Văn Hoài là biến thái nhất!
Hai tay người đàn ông ôm lấy hai cánh mông trắng nõn, vừa xoa vừa chọc chọc vào cúc hoa của cô gái nhỏ, đóa hoa nhỏ xấu hổ co rút lại, cô gái nhỏ giấu mình xuống cầu xin tha thứ: "Không muốn..."
"Cúc hoa của cục cưng thật chặt, cắn ông xã không nhả, nước chảy đầy ra sàn...”
"Thật da^ʍ đãиɠ, cầu ông xã mạnh hơn một chút, nhanh một chút, đυ. cục cưng đến xấu cũng không sao."
"Cục cưng có muốn hai dươиɠ ѵậŧ cùng lúc đυ. em không, hửm? Một cái cho huyệt nhỏ ăn, một cái cho cúc hoa ăn, được chứ?"
"Không muốn..." Cô gái nhỏ vừa khóc vừa ủy khuất ôm lấy anh, "Chỉ cần một cái thôi, huyệt nhỏ ăn là đủ rồi."
Nếu là hai cái, cô sẽ bị chơi đến chết mất.
Ninh Nê bị ép phải nghe rất nhiều giấc mộng của người đàn ông xấu xa, tỉ như mơ thấy cô khi còn đi học, anh ép buộc cô phải ăn đại dươиɠ ѵậŧ trong lớp học, sau đó cô lại nũng nịu vén váy lên cầu xin anh cắm vào, cuối cùng cô suýt bị giáo viên phát hiện.
Còn có ở bên ngoài, anh liếʍ ŧıểυ huyệt cô trước mặt người qua đường, cô gái nhỏ xấu hổ đến mức vừa khóc vừa ŧıểυ vào miệng anh, anh ăn ngon no bụng.
Nằm mơ thấy đêm tân hôn của bọn họ, cô gái nhỏ bị anh trói chặt không giãy dụa được, cặp mông nhỏ bị anh vỗ đến đỏ bừng, sau đó bị anh bắt chổng mông lên đυ. đến cao trào.
Văn Hoài vừa nói vừa hôn vành tai nhuyễn hồng của cô gái nhỏ, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Cục cưng còn không cho ông xã rút ra, cắm vào huyệt của cục cưng cả đêm cũng không sao .... Sáng hôm sau tỉnh dậy, bắn nước ŧıểυ vào hoa huyệt của cục cưng, bụng bà xã thật lớn, giống như có thai..."
"Hu hu, không cho anh nói, biến thái!" Cô gái nhỏ vừa thẹn vừa vội, che miệng anh khóc rống lên, cô mới không có da^ʍ đãиɠ như vậy đâu, anh xấu lắm.
"Cục cưng chính là ŧıểυ tao hoá, ŧıểυ mẫu cẩu của ông xã, ŧıểυ ấm tinh, mỗi ngày đều mở dâm huyệt ra bắt ông xã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào..."
Bất luận là trong mơ hay là ngoài mộng, ŧıểυ cô nương đều bị làm đến đáng thương, không ngừng khóc rống: "Mới không phải, chán ghét anh..."
Văn Hoài là biến thái nhất, lúc cô gái nhỏ bên cạnh đang khóc và mắng anh, anh còn có thể xuất tinh được, anh hôn lên khuôn mặt đẫm nước mắt của Ninh Nê, quả táo Adam của anh nhẹ nhàng lăn qua lăn lại, "Cục cưng, ngay cả ngoài mộng cũng có thể ŧıểυ vào hoa huyệt của em không?"
Ninh Nê kinh ngạc mở to hai mắt, cô còn chưa kịp nắm lấy cánh tay anh nói không cần, một dòng chất lỏng vừa mãnh liệt vừa nhanh chóng xông vào, cô kêu thảm thiết, nước ŧıểυ so với tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn nóng hơn nhiều, nóng đến mức cả người Ninh Nê run lên...
kɧoáı ©ảʍ chưa từng có bao phủ toàn thân cô, cô nói không rõ ràng, "Hức hức, huyệt nhỏ bị nước ŧıểυ ..."
"Không muốn ...... A ........"
"Ông xã, ông xã ......” Cô nắm lấy cánh tay cường tráng của người đàn ông, cả người khóc đến không còn hình dáng.
Cô thất thần xụi lơ trên giường, hai mắt đẫm lệ mông lung, trong bụng đầy nước ŧıểυ, giống như trong giấc mơ của Văn Hoài, giống như đang mang thai.
Một chút nước ŧıểυ phun ra, Văn Hoài thấy thế, đưa tay xoa xoa ŧıểυ âm đế của cô gái nhỏ để kéo dài kɧoáı ©ảʍ cho cô, bạch quang nổ tung trước mắt, cô gái nhỏ cũng run rẩy phun ra.
"Cục cưnh.” Nhìn cô gái nhỏ toàn thân dính đầy mùi hương cùng dấu vết của mình, Văn Hoài gần như vui mừng cả thể xác lẫn tinh thần ôm lấy cô, "Cục cưng có thoải mái không? Nước ŧıểυ của ông xã có làm em sướиɠ không?”
Ninh Nê không có sức nói chuyện, chỉ có thể mặc cho anh xâm lược mình.
"Lần sau ŧıểυ vào ŧıểυ âm đế của cục cưng có được không? Cục cưng vạch huyệt nhỏ ra, ông xã bắn ŧıểυ âm đế đến sưng đỏ..." Anh giống như là biết cô gái nhỏ hiện tại sướиɠ đến mức không còn gì để nói nữa, cố ý giở trò xấu, "Cục cưng chỉ có thể để một mình ông xã bắn nước ŧıểυ thôi, biết chưa?"
“Không cho phép có những dã nam nhân khác.” Văn Hoài cũng biết mình vừa mới đi quá xa, liền vòng tay qua người cô gái nhỏ đang thất thần kia, dịu dàng dỗ dành: "Cục cưng muốn cái gì ông xã đều có thể thoả mãn, huyệt nhỏ muốn phun nước ŧıểυ hay nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ông xã đều cho em, hửm?"
“Không có ..... không có dã nam nhân nào khác.” Ninh Nê khẽ nức nở, mơ màng nói: “Em và Tống Mặc chỉ là bạn bè, em cũng không thích anh ấy, anh đừng trả thù anh ấy....”
Khóe môi Văn Hoài hơi câu lên, anh hôn lên môi cô, "Cục cưng vẫn thích ông xã nhất đúng không?”
Không biết xấu hổ.
Cô mệt mỏi, nhưng vẫn vô cùng ủy khuất, "Không ...... Không thích, anh thích Đường Uyển ....."
Gian phòng yên tĩnh hai giây, "Ai nói với em anh thích Đường Uyển?"
"Đường ..... Đường Uyển, ngày đó ..... Anh nhận được điện thoại của cô ta liền đã cho em leo cây, em thua cược, anh còn tiếp cận em để em không phá hỏng quan hệ của cô ta với Lục Xuyên..."
Cô gái nhỏ không thể mở mí mắt, giọng nói như muỗi kêu, nhưng cô không bao giờ quên cảm xúc từ tràn đầy mong đợi đến thất vọng ngày hôm đó, đến nỗi cô đã ngủ thiếp đi vẫn còn khóc, "Em ghét Văn Hoài nhất...."