“Anh bớt tự luyến đi!” Cô gái nhỏ giọng nói nhỏ nhẹ, sao có thể thừa nhận anh đã nói trúng sự thật, cong môi, “Vừa rồi mắt tôi có chút ngứa, sau đó dụi dụi đỏ.”
“Thật sao?” Văn Hoài không vạch trần cô, nhìn mặt mày xinh đẹp quyến rũ của Ninh Nê, đôi mắt đen mang theo ý cười nhàn nhạt, Văn Hoài lại dịu dàng mê hoặc, “Vậy cục cưng có thể nói cho anh biết, tại sao vừa rồi lại thở gấp không?”
Ninh Nê: "......."
Chuyện này sẽ rất khó nói phải không nào!
Cô không thể nói rằng cô vô tình nghe được ba mình nói chuyện đó, sau đó xấu hổ và khẩn trương?
Cô gái nhỏ quay đầu lại, chớp chớp mắt, “Vừa rồi tôi chạy.” Ừm, lấy cái cớ này cũng không tệ.
"Anh còn tưởng cục cưng đang tự an ủi cơ"
"......" Hàng mi con quạ của Ninh Nê khẽ run, kiều nhuyễn lẩm bẩm: "Anh cho rằng ai cũng nghĩ đến chuyện đó như anh sao, đồ hạ lưu!"
"Ừm, anh hạ lưu." Người đàn ông xấu xa bị mắng cũng không tức giận, thậm chí còn muốn ôm cô gái nhỏ vào lòng hôn dỗ dành, còn có thể sờ hai núm vυ" nhỏ mềm mại đáng yêu của cô là tốt nhất.
Cô gái nhỏ vô cùng mạnh miệng, nhưng thân thể lại vô cùng mẫn cảm. Lần trước nắm vuốt đầu nhũ hoa của cô và hôn nó hai lần, nó lắc mạnh đến nỗi dòng nước trong hoa huyệt của cô chảy xuống chân anh ...
"Anh ..... Làm sao anh lại nhìn tôi như vậy?" Cô gái nhỏ ngây thơ hiển nhiên không biết người đàn ông xấu xa đang suy nghĩ đến hình ảnh mềm mại sắc tình gì, chỉ cảm thấy ánh mắt của anh tối tăm đáng sợ, nhìn chằm chằm vào cô hơi sợ hãi.
"Cục cưng, ông xã muốn xem nộn huyệt của em." Quả táo Adam của người đàn ông xấu xa khẽ lăn nhẹ, lời nói ra thô tục cùng du͙© vọиɠ trần trụi, rất thẳng thắn, "Cục cưng đã tự an ủi chưa? Vừa rồi không phải ngứa, đặt camera nhắm vào hoa huyệt của em đi nào, ông xã sẽ dạy cho em cách tự an ủi, được chứ?"
Ninh Nê hít sâu một hơi, nhịp tim như sấm: "Nhưng... nhưng mà tôi còn chưa tắm."
Cô gái nhỏ rất thích sạch sẽ, Văn Hoài thấp giọng cười nói: "Vậy cục cưng đi tắm rửa đi, mang điện thoại vào trong đó."
Anh... anh muốn nhìn cô tắm sao?
Ninh Nê có chút xấu hổ, nhưng càng hiếu kì muốn khám phá.
Bởi vì trước đây cô chưa bao giờ tự an ủi, đến quán bar uống say và làʍ t̠ìиɦ với Văn Hoài là một chuyện khác người nhất mà cô từng làm.
Đặt điện thoại lên kệ, đèn trong phòng tắm rất sáng.
Cô gái nhỏ cởi sạch quần áo của mình, bộ ngực thẳng đứng đứng ở đó, trên làn da trắng mịn màng lộ ra màu hồng nhàn nhạt, vô cùng mê người.
"vυ" của cục cưng thật xinh đẹp." Bộ ngực lắc lư, đáng yêu lại gợn sóng.
Giọng nói từ tính gợi cảm của người đàn ông trong phòng tắm càng lúc càng rõ ràng, khiến cho lỗ tai người ta cảm giác như bị giật điện, hai mắt Ninh Nê ngân ngấn nước, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đỏ bừng vì bị hơi nước hun, nghe được lời khen của người đàn ông, hết lần này tới lần khác còn lễ phép đến không thể tin được, "Cám ơn, anh..... anh cũng rất đẹp mắt."
Văn Hoài sững sờ trong chốc lát, sau đó trong lòng tràn đầy vui sướиɠ, người đàn ông khẽ cười, lồng ngực run lên, đầu óc cơ hồ mềm nhũn thành một mảnh hỗn độn.
Tại sao cục cưng của anh lại đáng yêu như vậy?
“Anh cười cái gì?” Ninh Nê bị tiếng cười của anh làm cho bối rối, luôn cảm thấy người đàn ông xấu xa này đang cười nhạo cô, cô có chút ủy khuất.
“Ừm ..... không có gì.” Văn Hoài nhìn cô gái nhỏ trong video, hơi nhướng mày, "Sao cục cưng chỉ rửa mỗi ngực thôi, cũng nên chăm sóc ŧıểυ nộn huyệt chứ, cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia."
“Rửa sạch rồi.” Chỉ là trong điện thoại di động anh không thấy được mà thôi.
“Thật sao?” Người đàn ông hiển nhiên không tin, hơi híp mắt, ra lệnh: “Sao ông xã lại không thấy, đẩy ŧıểυ nộn huyệt ra, thoa sữa tắm rồi rửa lại một lần nữa.”