Ngoại truyện 10: Mệnh lệnh
Triển Dĩ Mặc sững sờ, anh bất giác nhìn về hướng của âm thanh, ngoài dự đoán, lại tình lý, anh nhìn thấy trước bàn ăn thứ hai bên tay trái, khuôn mặt khéo cười duyên dáng với anh.
Người lên tiếng gọi anh, là Dịch Nhi. Cô đang gật đầu khẽ vẫy tay với anh, trong chân mày khóe mắt, đều không giấu nổi ý cười.
Anh bất ngờ chính là, vậy mà lại trùng hợp như thế, cô cũng ở đây! Mà chuyện trong dự đoán, chính là hiện tại người duy nhất gọi anh là Tiểu Hắc, cũng chỉ có cô. . . . . .
"Ha ha, trùng hợp như thế, em cũng tới đây dùng cơm!" Triển Dĩ Mặc thở dài, chỉ có thể lúng túng cười, gật đầu một cái đi tới.
Anh lặng lẽ từ vị trí gần Dịch Nhi nhìn về phía Lâm Lâm, bây giờ anh vẫn còn một chút may mắn, có thể Dịch Nhi ngồi ở chỗ này, căn bản không thấy chuyện vừa xảy ra, hoặc là cô cũng vừa tới, vẫn chưa phát hiện Lâm Lâm này, cô vẫn chưa biết chuyện anh mang theo bạn tới.
Thế này, anh cho rằng để lại ấn tượng xấu với Dịch Nhi, trong lòng cô mới có thể không đến nỗi trở nên hỏng bét hơn. . . . . .
Nhưng càng dựa gần Dịch Nhi, lòng của Triển Dĩ Mặc càng trầm xuống, anh phát hiện, bữa ăn trước mặt Dịch Nhi đã còn không nhiều lắm, đây tuyệt đối không phải mới tới, hơn nữa vị trí của cô quả thật quá khéo, cô có thể thấy rõ ràng chỗ ngồi của anh và Lâm Lâm, nhưng anh dù thế nào cũng không phát hiện ra cô!
Cho nên, cảnh tượng Lâm Lâm lớn tiếng ồn ào huyên náo hơn nửa phòng ăn cũng bị quấy rối vừa rồi, anh luống cuống tay chân giúp Lâm Lâm dọn dẹp đống lộn xộn, một chút Dịch Nhi cũng không bỏ sót!
Mà hiện tại ý cười, châm chọc trên mặt cô, cùng vẻ mặt tươi cười, lại càng hoàn toàn nói rõ, cô nhất định là xem đầy đủ màn kịch này. . . . . .
Triển Dĩ Mặc nghĩ tới tới đây, nhất thời cảm thấy hôm nay thật là xui xẻo, thiên thời địa lợi nhân hòa (3 yếu tố quyết định thành bại ở đời), một yếu tố anh cũng không chiếm được!
Mình cũng thật là có ý tốt hẹn Lâm Lâm cùng nhau ăn cơm, ai ngờ Lâm Lâm lại không thể hòa nhập như thế, khiến anh thành trò cười trong nhà hàng; anh vốn tưởng rằng hôm nay Blue Dream không có người quen, thật may cũng không mất thể diện quá mức, nhưng hết thảy lại bị người anh không mong muốn nhất là Dịch Nhi nhìn thấy!
Nhưng khi nghiêm túc nhìn về phía Dịch Nhi, tất cả chán nản trong não Triển Dĩ Mặc đều bị quét sạch, chỉ có thể bị dáng vẻ hấp dẫn xinh đẹp hấp dẫn một phen.
Anh, ước chừng sửng sốt năm giây.
Không giống với lần đầu tiên gặp lúc đó trang phục đặc công đầy soái khí, cũng không phải là quần áo bình thường lần trước gặp lại, hôm nay Dịch Nhi trang điểm, lộ rõ ra thiếu nữ xinh đẹp động lòng người, tản mát ra phong thái danh viện phù hợp nhất.
Mặt cô vốn linh động xinh đẹp chỉ thoa lên một tầng son nước thật mỏng, da thịt trẻ tuổi vốn là mỹ phẩm tốt nhất, ngũ quan của Dịch Nhi vốn gần như hoàn mỹ, son phấn chỉ làm nổi bật nhan sắc, như vậy cũng đã đủ để vô địch tuổi trẻ. Cô mặc âu phục xinh đẹp màu vàng nhạt, kim cài áo khảm nạm bằng hồng ngọc làm nổi bật nét chính, lại cùng khuyên tai kim cương màu hồng bên tai cô hợp nhau lại càng đẹp, tạo hình toàn thân hào phóng ưu nhã, càng tôn lên vẻ đẹp đã của cô hơn.
Cô giống như một thiếu nữ bí ẩn, cũng động cũng tĩnh, tĩnh như nơi, vi dụ như bây giờ đẹp đẽ động lòng người, động như thỏ chạy, ví dụ như lần đầu tiên lúc đấu súng động võ, nhưng bất luận là loại nào, Dịch Nhi đều vô cùng xinh đẹp.
Triển Dĩ Mặc dường như si ngốc nhìn Dịch Nhi, anh rõ ràng cảm nhận được nhịp tim kích động, không phải tim đập nhanh sau khi vận động kịch liệt, cũng không phải là khẩn trương dưới tình huống lo sợ lo lắng, anh biết, loại cảm giác này, chính là động lòng!
Mấy ngày qua, anh đều ở đây thử chung đụng với phụ nữ khác nhau, muốn nhờ vào đó tới nghiệm chứng biết chút cảm giác đặc biệt của mình với Dịch Nhi là chân thật hay là hư ảo. Anh tiếp xúc không dưới mười mấy người, các loại tính tình các loại bối cảnh các loại dung mạo, thậm chí hôm nay, anh thử chung đụng một lần với một cô gái bình thường. Hàn Băng Tâm dien$dan:le^quy;don
Nhưng thí nghiệm của anh chỉ chứng minh, tất cả mọi người đều không được, họ không thể khiến anh sinh ra bất kỳ cảm xúc khác thường, họ đều không phải là Dịch Nhi, hoàn toàn không thể nâng lên bất kỳ tình cảm gì của anh.
Mà sau khi xa cách năm ngày lần nữa thấy Dịch Nhi, anh cuối cùng biết, thí nghiệm có đối lập mới có ý nghĩa, anh gặp rất nhiều phụ nữ, lại chỉ động lòng với một mình Dịch Nhi!
Lần này, anh không cần bình tĩnh cư xử nữa, càng không cần phải trầm tư suy tính nữa. Tim anh cho anh mệnh lệnh duy nhất, không ngại tất cả đi thực hiện!
Vứt bỏ tất cả mọi chuyện hiện tại, sau đó, theo đuổi cô!
"Này này?" Dịch Nhi ngẩng đầu nhìn Triển Dĩ Mặc ngẩn người, gọi anh nói: "Anh nghĩ cái gì đấy, Tiểu Hắc, hồn này trở về! Đứng ngốc ở đó làm gì, tới đây ngồi xuống!"
Triển Dĩ Mặc phục hồi tinh thần lại, thần sắc cứng lại, anh nhanh nhẹn ngồi xuống đối diện ở Dịch Nhi, đôi mắt hoa đào bắt đầu tản mát ra điện lực được trời ưu ái: "Một mình em sao?"
Cuối cùng, hai người thành khách nam đẹp trai nhất cùng khách nữ đẹp nhất ngồi cùng bàn ở Blue ¬Dream hôm nay, hình ảnh xinh đẹp giống như tác phẩm nghệ thuật.
"Anh không nhìn thấy, ở trước mặt anh, còn có bữa ăn và dao nĩa khác sao?" Dịch Nhi nhẹ chỉ thức ăn trước mặt anh, "Em và anh giống nhau, cũng là mang theo bạn đi cùng."
"Vậy hắn đâu?" Con mắt sắc của Triển Dĩ Mặc chuyển sâu, trong giọng nói của anh mang theo chút khí thế bức người của chồng thẩm vấn vợ có ngoại tình hay không gặp, "Hắn là ai, Dịch Nhi, em không phải nên giới thiệu cho anh biết một chút?"
"Hôm nay cũng là lần đầu tiên em gặp được anh ta, làm sao giới thiệu cho anh." Dịch Nhi nhún nhún vai, âm thanh trong trẻo dễ nghe không hề ngăn cách nói, "Hình như là nhà xí nghiệp Tiểu Khai nào đó, em tới đó kêu gọi quyên tiền, anh ta trừ đưa chi phiếu cho em, còn mời em cùng dùng cơm, em thịnh tình khó chối, liền đi cùng anh ta."
"Vậy hiện tại hắn đâu, có chuyện đi trước?" Triển Dĩ Mặc tiếp tục truy vấn, mắt chứa nhiều nguy hiểm hơn. Truyện chỉ edit tại diendanlequydon.com
Anh thoáng nghĩ, liền hoàn toàn hiểu người đan ông kia hẹn Dịch Nhi có ý gì! Nhưng mà là có dụng ý khác, thấy sắc khởi nghĩa, người đàn ông kia ý muốn bữa ăn này, nhưng tất cả trên người Dịch Nhi!
Không biết là người thừa kế công ty nào không có mắt, lại dám đặt chủ ý lên người người phụ nữ của anh! Người đàn ông kia chẳng lẽ cảm thấy Dịch Nhi là người phụ nữ chạy nghiệp vụ tùy tiện, bằng vào mấy trăm vạn quyên tiền, là có thể lừa cô vào giường sao!
Người đàn ông này rốt cuộc ở đâu, Triển Dĩ Mặc tuyệt đối không tha cho hắn!
"Không biết, có thể là thân thể không thoải mái đi, tới phòng rửa tay." Dịch Nhi cúi đầu uống một hớp cà phê, mắt giấu vẻ gian xảo nghịch ngợm kia.