Giao Dịch Nguy Hiểm

Chương 29: .

Trước Sau

break

Vậy thì Thẩm Dục Lâu còn có thể giành được dự án này nữa không?

Thẩm Dục Lâu nghe tin, vẻ mặt vẫn không đổi, đầu ngón tay xoay nhẹ chiếc ly thủy tinh rỗng trong tay.

Anh ta vốn là người không để lộ cảm xúc, Khương Bảo Lê cũng không đoán được anh ta đang nghĩ gì.

Nhưng không thể nghi ngờ, tin tức này đối với bọn họ chẳng hề có lợi.

Trong ánh mắt mong chờ của bố Kiều Mộc Ân, Tư Độ thong thả rót cho mình một ly, rồi nói:

“Tôi với Mộc Ân từng là bạn học, từng làm việc chung trong hội sinh viên. Chú Kiều có thể nuôi dạy được cô con gái xuất sắc như vậy, chắc chắn là người rất tài giỏi.”

“Đâu có đâu có…”

Bố Kiều Mộc Ân còn tưởng mình đã thoát nạn, đang định tiếp lời để lái câu chuyện, thì Tư Độ lại khẽ nâng ly về phía ông ta, giọng điệu bỗng thay đổi:

“Hôm nay ly rượu này, bố vợ tương lai của tôi, chú vẫn phải uống. Một là chúc mối quan hệ thông gia của chúng ta được thuần lợi. Hai là, dự án thành phố giải trí Tây Cảng mà quý công ty chú hợp tác đầu tư với cậu tôi năm ngoái, giờ do tôi phụ trách. Chắc chú cũng mong chúng ta hợp tác vui vẻ, đúng không?”

Ông ta sững người vài giây rồi im bặt.

Ai cũng nghe ra được trong câu nói là lời đe dọa ngầm.

Đây là ngang nhiên ép buộc!

Thường nghe đồn rằng vị tiểu tổng giám đốc Tư này thật sự tàn nhẫn, không ngờ lại tuyệt tình đến mức này - ngay cả “bố vợ tương lai” cũng không nể mặt.

Khương Bảo Lê lại một lần nữa nhìn về phía Thẩm Dục Lâu.

Trong mắt anh ta thoáng hiện lên vài phần nghiền ngẫm, như thể đang tính toán mối quan hệ giữa họ, và cả cuộc hôn nhân này.

“Tiểu tổng giám đốc Tư, tôi kính cậu!”

Bố Kiều Mộc Ân không còn lựa chọn, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, nâng ly, nhưng mới uống chưa được một phần năm thì đã gục ngã, say bất tỉnh.

Ba người còn lại tiếp tục trò chơi.

Phục vụ đã thay một chiếc bình thủy tinh mới tinh.

Sau màn kịch vừa rồi, lúc này hai đối thủ còn lại đều hiểu rất rõ: họ không thể thắng nổi Thẩm Dục Lâu, cũng chẳng cần phải trở mặt.

Chi bằng bán cho anh ta một ân tình, sau này còn có cơ hội hợp tác. Thế là họ chủ động dừng tay sớm.

Thẩm Dục Lâu là người cuối cùng ngừng rót.

Theo quy tắc, Khương Bảo Lê sẽ phải uống.

Nhưng lần này, lượng rượu trong bình chưa đến 200ml.

Cô nhìn về phía Thẩm Dục Lâu, ánh mắt như muốn nói anh ta hãy yên tâm.

Anh ta đã tranh thủ cho cô lượng rượu ít nhất, uống hết chỗ này chắc chắn không không thành vấn đề.

Trong khi đó, hai vị tổng giám đốc còn lại như quả bóng xì hơi, uể oải ngồi trên ghế sofa.

Không cần diễn nữa, ván này Thẩm Dục Lâu chắc chắn thắng.

Ngay lúc Khương Bảo Lê chuẩn bị cầm ly rượu lên uống, đột nhiên, một bàn tay trắng lạnh đè ly rượu lại, khớp ngón tay thon dài mạnh mẽ.

Khương Bảo Lê ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Tư Độ đang thản nhiên dùng một tay mở nắp chai rượu, không chút khách sáo đổ thẳng vào bình thủy tinh.

Hết chai này đến chai khác.

Khương Bảo Lê vội vàng hỏi anh:

“Anh làm gì vậy?”

Tư Độ kéo dài giọng:

“Tôi thấy chán rồi. Phải khiến trò chơi này thú vị hơn chút.”

“Anh làm vậy thì còn thi thố cái gì nữa? Như thế hoàn toàn không công bằng!”

Tư Độ bật cười khó tin:

“Cô thật sự cho rằng đây là một trò chơi công bằng sao?”

“…”

Phải, bàn cờ này do anh bày ra, tất cả mọi người đều phải dựa vào anh.

Luật chơi do anh đặt ra.

Anh muốn chơi thế nào, thì sẽ là thế ấy…

Trong mắt anh, bọn họ chẳng là gì cả.

Khương Bảo Lê siết chặt nắm tay, thân thể nhỏ bé run lên, ánh mắt nhìn anh như muốn phun ra nọc độc.

Sao lại có người đáng ghét đến vậy chứ!

Tư Độ lại còn tỏ ra thích thú khi bị cô nhìn với ánh mắt căm hận như vậy, trong lòng lại dâng lên một loại khoái cảm tự ngước.

Anh vứt chai rượu sang một bên, quay đầu nhìn Thẩm Dục Lâu, khóe miệng nở một nụ cười tà ác:

“Có muốn dùng đống rượu mạnh này tưới lên đóa hồng nhỏ của cậu không? Choose.”

Thẩm Dục Lâu là một người đầy tham vọng, điều này Khương Bảo Lê luôn biết.

Mặc dù anh ta là con trai cả của Thẩm Đình Sơn, nhưng mẹ anh ta lại có xuất thân thấp kém, là một cô gái ăn chơi cao cấp mà Thẩm Đình Sơn gặp ngoài xã hội khi còn trẻ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc