Họng súng giơ lên, nhắm thẳng vào đầu hắn, sau đó lại buông xuống…
Gã Trung úy cùng với đám quân nhân sĩ quan binh sĩ bên cạnh hắn chung quy cũng không thể nào khu động nổi cò súng được. Bản thân Hứa Nhạc vốn bởi vì sự do dự bất an của bọn họ mà nên cảm thấy an ủi cùng với kiêu ngạo, hiện tại nên càng phải cảm thấy vui mừng hơn nữa mới đúng. Tất cả mọi người lăn lộn bên trong Quân đội tuy rằng đã quen nhìn đến cảnh sinh tử, thế nhưng đối mặt với một nhân vật truyền kỳ giống như là Hứa Nhạc vậy, vẫn là không thể nào dễ dàng quyết định sự sinh tử của hắn như thế…
Đại khái như là cảm giác được bên trong xe tựa hồ như là đã xảy ra chuyện gì rồi, hơn hai mươi mấy chiếc xe thiết giáp đang chậm rãi di chuyển đột nhiên hạ thấp tốc độ rồi dừng lại, ở trên một cái quảng trường nhỏ của một khu buôn bán dân dụng nào đó mà quay lại thành một vòng tròn lớn.
Cửa một chiếc xe thiết giáp nào đó mở ra, một gã quân nhân sĩ quan cao cấp của Sư đoàn Thiết giáp 7 mang theo thần tình lạnh lùng bước xuống, tiến lại chiếc xe ở trung tâm. Sau khi xác nhận tình huống bên trong chiếc xe vừa rồi, hắn khẽ cau mày lại một chút, gắt gao giương mắt nhìn chằm chằm vào gã Trung úy đã được chuyên môn lựa chọn ra chấp hành nhiệm vụ quan trọng này, lạnh giọng hỏi:
- Nếu như không đưa ra được lý do chính đáng, ta nghĩ Sư Đoàn trưởng nhất định sẽ phi thường không hài lòng đối với những hành động lúc trước của cậu.
Nghe được ba chữ Sư Đoàn trưởng, gã Trung úy lâm trận buông súng vừa rồi nhất thời hô hấp dồn dập lên một trận. Bên trong ánh mắt của hắn bởi vì đấu tranh tư tưởng mạnh mẽ mà xuất hiện tơ máu chằng chịt. Hắn có chút tự giễu nở nụ cười nhàn nhạt, thong thả nói:
- Năm đó tại Hoàng Sơn Lĩnh, bản thân tôi chỉ là một Tiểu Đội trưởng. Nếu như không phải nhờ có Thượng tá Hứa Nhạc, điều khiển con Robot MX kia hỗ trợ tiêu diệt kẻ địch, toàn bộ Tiểu đội của tôi khẳng định đã bị những con Robot của đám người Đế Quốc giẫm nát thành bánh thịt cả rồi.
Gã Trung úy lắc lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Thượng cấp, thật sự xin lỗi, tôi không thể nào làm được.
Gã quân nhân sĩ quan cao cấp kia thoáng trầm mặc trong chốc lát, phất phất tay, ý bảo đám quân nhân binh sĩ phía sau lưng đem gã Trung úy này lôi ra ngoài. Hắn thoáng trầm mặc một lát, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hứa Nhạc, ánh mắt lạnh lùng không một tia biểu tình, nói:
- Giáo quan, chúng ta đều là những người tham gia quân ngũ, cuối cùng cũng đều phải phục tùng theo mệnh lệnh của thượng cấp mà thôi. Xin cậu hãy thông cảm cho chúng ta.
Nghe được câu xưng hô Giáo quan này của gã quân nhân sĩ quan, ánh mắt của Hứa Nhạc nheo lại một chút, nhìn sang bên đó. Trong ánh sáng có chút hôn ám, hắn cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng khuôn mặt của gã quân nhân sĩ quan này, cũng không cảm thấy có chút vui vẻ nào. Gã quân nhân này cũng không phải là Chu Ngọc, mà là một trong hai gã quân nhân sĩ quan họ Thường mà năm đó ở trên sân thể dục đã bị chính mình đánh cho gãy đùi phải.
- Cái này cũng chỉ là một sự bất ngờ nho nhỏ ngoài ý muốn mà thôi…
Thường Thiếu tá nở nụ cười trào phúng nhìn chằm chằm hắn, nói:
- Ngài cũng không cần phải quá mức kinh hỉ. Bất luận nói như thế nào, cuối cùng thì cũng sẽ có người nào đó tiễn ngài đi đến cái thế giới hắc ám kia mà thôi, sẽ không ai cho phép ngài còn có thể sống sót đi ra khỏi chiếc xe Thiết giáp này đâu.
Thanh âm của hắn vừa mới nói xong, từ bốn phía xung quanh khu vực quảng trường buôn bán dân cư bên dưới bóng đêm này, chợt truyền đến một trận thanh âm gầm rú cực kỳ trầm thấp mà vô cùng mạnh mẽ. Những thanh âm trầm thấp này tựa hồ như là truyền đến từ những gian kiến trúc âm trầm dày đặc khắp nơi bốn phía xung quanh trong bóng tối, chấn động màng tai của mỗi một người có mặt ở đây, chấn động khiến cho ngay cả mặt đất cũng phải khẽ run rẩy lên một trận, chấn động cho những tấm biển quảng cáo dày đặc khắp nơi xung quanh tựa hồ như bị những cơn gió bão cấp chín thổi quét vậy, cực kỳ bất an.
Thường Thiếu tá thoáng cau mày lại, quay đầu hướng bốn phía xung quanh bên ngoài nhìn lại. Đồng thời, đám quân nhân sĩ quan binh sĩ của Sư đoàn Thiết giáp 7 ở trong hơn hai mươi chiếc xe Thiết giáp xung quanh cũng đều mang theo thần tình cảnh giác hướng bên ngoài mà nhìn lại.
Đối với đám người thân kinh bách chiến trên chiến trường nhiều năm như bọn họ mà nói, loại thanh âm như thế này vô cùng quen thuộc. Mỗi khi khói thuốc súng bốc lên trên chiến trường, khi mà mưa đạn của đám địch nhân Đế Quốc tung bay khắp nơi, chỉ cần nghe đến đoạn thanh âm gầm rú trầm thấp như thế này, bọn họ sẽ cảm thấy tâm tình của chính mình trở nên cực kỳ an định, sự tự tin nhất thời dâng lên mạnh mẽ. Bởi vì đây chính là thanh âm gầm rú đặc biệt phát ra từ hệ thống song động cơ chỉ có trên người loại Robot MX quân dụng tiên tiến nhất của Quân đội Liên Bang.
Nhưng mà đối với đám người bọn họ, tối ngày hôm nay đi chấp hành nhiệm vụ quân sự tuyệt mật mà nói, nghe được những thanh âm gầm rú của Robot vô cùng quen thuộc kia, trong lòng lại sinh ra một sự khẩn trương vô hạn. Bởi vì trong kế hoạch thao diễn quân sự sớm đã được định ra của bọn họ, Sư đoàn Thiết giáp 7 ngay cả một con Robot quân dụng cũng đều không xuất động. Vậy thì nguyên một đám Robot trong bóng đêm đang càng ngày tiến càng gần hơn đến phiến quảng trường nhỏ hẹp này, là từ đâu mà đến đây?
Đám quân nhân sĩ quan đứng trong ngoài xung quanh chiếc xe Thiết giáp đang giam giữ Hứa Nhạc, còn có một số rất ít những quân nhân sĩ quan cao cấp biết được tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ tối ngày hôm nay, vô cùng tự nhiên liền liên tưởng đến một cái nhân tố quan trọng nào đó. Bọn họ nhất thời cảnh giác lên một trận, rất nhanh hạ mệnh lệnh cho toàn bộ đoàn xe tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Tất cả mọi người cũng đều biết rõ ràng rằng, Hứa Nhạc chính là người nghiên cứu thiết kế ra Robot MX. Mà chi bộ đội Sư đoàn Thiết giáp 17 nơi hắn đang lệ thuộc trực tiếp, lại cũng tương đồng với Sư đoàn Thiết giáp 7, là một trong hai Sư đoàn chỉnh biên toàn thể trang bị Robot duy nhất trong toàn thể Quân đội Liên Bang này. Chẳng lẽ là nói, mấy đầu Robot MX đang ẩn nấp trong bóng đêm, dùng tốc độ nhanh tiếp cận về phía này… chính là người của Sư đoàn Thiết giáp 7 sao?
o0o
Hơn mười đầu Robot MX quân dụng toàn thân một màu đen tuyền không phản quang, giống hệt như là một đám u linh bình thường theo màn đêm thâm trầm sâu sắc xung quanh quảng trường đột nhiên xuất hiện. Nguyên một đám u linh từ trong khu phố âm trầm ở bốn phương tám hướng xung quanh xung khu vực quảng trường nhỏ dùng tốc độ cực nhanh phóng vọt về phía khu vực đoàn xe đang dừng lại. Nguyên một đàn Robot MX màu đen sớm chuyển sang hình thái chiến đấu cận chiến phát ra hơi thở trầm mặc túc sát, chỉ trong khoảnh khắc đã chuyển từ một đám u linh biến thành một thiết nhân khổng lồ không gì không thể phá vỡ nổi!
Chi tiểu đột tác chiến bọc thép của Sư đoàn Thiết giáp 7 này có cảm giác cái tầng bóng đen cao hơn hẳn mấy cái đèn đường xung quanh kia giống hệt như là một nỗi sợ hãi gần như thực chất hoàn toàn bao phủ sâu vào trong lòng của bọn họ, bao phủ lên trên đỉnh đầu của bọn họ… Giờ khắc này bọn họ phảng phất như là đã quay trở về trên chiến trường khủng bố ở trên các khỏa Tinh cầu 3320, 5460, 163, Hoàng Ách Tinh… những chiến trường tràn ngập chiến hỏa, đạn dược khói lửa tung bay tán loạn, không, thậm chí là so với chiến trường càng thêm đáng sợ hơn rất nhiều, chính là bởi vì cái mà bọn họ đang đối mặt chính là những đầu Robot MX cường đại nhất của Quân đội Liên Bang!
Điều khiến cho đám quân nhân sĩ quan binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 7 cảm thấy vô cùng rét lạnh chính là, bởi vì yêu cầu đặc thù của nhiệm vụ quân sự tuyệt mật buổi tối ngày hôm nay, tất cả những hệ thống khống chế tầm xa cùng với hệ thống hỏa lực tự động trên các chiếc chiến xa thiết giáp của bọn họ đã hoàn toàn bị gỡ bỏ đi hết rồi. Trong khoảng thời gian đối mặt trực tiếp vô cùng ngắn ngủi như thế này, bọn họ căn bản không thể nào làm ra được những phản ứng gì hữu hiệu được cả.
- Yêu cầu xác nhận thân phận!
- Yêu cầu xác nhận thân phận!
Gã sĩ quan thông tin bên trong đoàn xe Thiết giáp biểu tình cực kỳ ngưng trọng, ở bên trong hệ thống liên lạc tầm xa dân dụng hướng về phía đám Robot MX đang dùng tốc độ cực nhanh phóng vọt tới kia mà kêu gọi liên hệ, đồng thời rất nhanh khởi động hệ thống nhận diện phân biệt địch ta trên chiến trường. Biểu tình của Thường Thiếu tá vô cùng nghiêm túc cùng với ngưng trọng giương mắt nhìn chằm chằm vào đồng hồ thông tin liên lạc chỉ huy đầu cuối trên cổ tay mình. Khoảng vài giây đồng hồ sau đó, vẻ mặt của hắn chẳng biết vì sao chợt trở nên thả lỏng xuống một chút, tựa hồ như vừa mới trút được một gánh nặng ngàn cân nào đó trong lòng vậy.
Đám Robot MX màu đen này vẫn như cũ không hề trì hoãn lại tốc độ phóng tới của chính mình, cũng không hề đáp lại lời kêu gọi kết nối liên lạc từ bên phía Sư đoàn Thiết giáp 7. Nhưng mà đối phương lại hướng về phía hệ thống phân biệt địch ta trên chiến trường dùng tốc độ cực cao truyền đến một đoạn tin tức mã hóa xác nhận cấp bậc nhiệm vụ quân sự của chính mình.
Mỗi một chi bộ đội khác nhau của Quân đội Liên Bang cũng đều có được một loại sóng tin tức chiến trường mã hóa chuyên biệt của riêng chính mình. Dựa theo những thành tựu nghiên cứu tiên tiến của Viện Khoa Học Liên Bang cùng với những hình thức chuyển đổi sóng tín hiệu ngẫu nhiên đặc thù, cho nên loại tần số mã hóa tín hiệu này không ngừng tự động tiến hành thay đổi liên tục suốt 24 giờ mỗi ngày. Loại sóng tin tức mã hóa thuộc loại tuyệt mật này, cũng chỉ có những người trong chính chi bộ đội đó mới có thể tiến hành giải mã cùng với liên hệ được. Cho dù là các ban ngành quyền hạn cao cấp bên trong Bộ Quốc Phòng, dưới tình huống không có mở hệ thống thông tin liên lạc toàn diện chiến trường, căn bản cũng không có cách nào mã hóa được đoạn tín hiệu điện tử tin tức mã hóa này.
Sau khi Thường Thiếu tá xác định một cách cẩn thận cùng với rõ ràng đám Robot MX màu đen đang từ trong bóng đêm phóng xuất ra kia, chính là Robot thuộc sự quản lý của Sư đoàn Thiết giáp 7, trong lúc nhất thời, liền hạ mệnh lệnh cho toàn thể các nhân viên chiến đấu lập tức đình chỉ tiến công, để tránh xuất hiện một màn hình ảnh hoang đường người một nhà lại cùng tấn công lẫn nhau.
Một sự khó hiểu cùng với nghi hoặc vô cùng nồng đậm nhất thời dâng lên trong lòng của hắn. Sư đoàn từ lúc nào lại phái ra một đám Robot MX màu đen đến đây? Đám phi công bên trong kia vì cái gì lại không phản hồi lại yêu cầu kết nối liên lạc của hệ thống liên lạc bên ta? Mà điều quan trọng nhất chính là, bọn họ đến đây làm cái gì?
Khóe mắt của hắn thoáng liếc nhìn về phía Hứa Nhạc đang bị trói buộc vô cùng gắt gao vào trong cái khung hợp kim cường độ cao quẳng vào một góc tối phía sau chiếc xe Thiết giáp đằng kia, trong lòng Thường Thiếu tá mơ hồ đoán được đáp án của những câu hỏi này. Cặp mày của hắn nhịn không được nhăn lên một trận, mặt mày âm trầm. Sư Bộ sử dụng đến cái loại thủ pháp mạnh mẽ như thế này, có thể giấu diếm được ánh mắt của Bộ Quốc Phòng cùng với Sư đoàn Thiết giáp 17 hay sao? Giáo quan Hứa Nhạc rốt cuộc là loại người mạnh mẽ như thế nào, không ngờ lại cần phải xuất động nhiều Robot quân dụng như vậy đến để sát tử hắn?
Ngay sau đó, tình huống liền trong khoảnh khắc xảy ra biến hóa cực lớn, chuyển hoán cực nhanh khiến cho ngay cả ánh mắt của mọi người ở đây cũng không kịp thay đổi theo, tự nhiên càng không kịp để mà tự hỏi nữa. Ngay sau khi bên hệ thống thông tin bên trong chiếc xe Thiết giáp của Sư đoàn Hệ thống 7 thu nhận được thông tin mã hóa về cấp bậc mệnh lệnh không đến ba giây đồng hồ, hơn mười đầu Robot MX màu đen phóng đến từ trong bóng đêm của các con đường xung quanh, đã liền phóng vọt vào khu quảng trường nhỏ nơi mà đám xe Thiết giáp đang đậu ở đó. Hơn nữa đầu Robot MX màu đen phóng vọt tới trước nhất kia lại liền không một chút do dự nâng cánh tay máy móc nặng nề của chính mình lên, hướng về phía một chiếc xe Thiết giáp nào đó hung hăng đập mạnh thẳng xuống.
Oanh một tiếng nổ vang, vòng bánh xích dạng nhuyễn xoay tròn của chiếc xe Thiết giáp nhất thời bị chấn dứt đoạn thành hai khúc. Nguyên một đám bụi mù nhất thời từ dưới đáy xe tung bay mù mịt, giống hệt như là muốn tung bay lên khắp trời cao vậy. Trên thực tế, bị đầu Robot MX màu đen này đập mạnh xuống một kích, cái thùng xe vô cùng chắc chắn của chiếc xe Thiết giáp này nhất thời bị đè ép cho biến hình, sau đó quật cường bắn mạnh lên một cái, mạnh mạnh mẽ mẽ chấn động hất tung lên khỏi mặt đất, thật sự giống hệt như một chiếc phi thuyền dân dụng mini sắp sửa cất cánh bay lên không trung vậy.
Đám quân nhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 7 ngồi bên trong chiếc xe Thiết giáp bị chấn động hất văng ra khỏi thùng xe thân thể không biết bị trầy xước bao nhiêu chỗ. Tuy rằng cũng không bị những thương thế gì trí mạng, nhưng mà vẫn bị một hồi tập kích chấn động vô cùng khủng bố này khiến cho tâm thần thất tao bát loạn một trận.
Nhất là Thường Thiếu tá, hắn đứng ở bên ngoài thùng xe, nhưng cũng bị sóng xung kích trực tiếp đánh bay văng thẳng đến một cái thùng rác lớn nằm bên cạnh con phố gần đó. Hắn vô cùng khiếp sợ quay mặt nhìn lại về phía đầu Robot MX màu đen đứng trước mặt cách mình không xa đằng kia, thầm nghĩ cho dù là vì để giấu diếm sự điều tra về sau mà phải diễn trò, nhưng mà mấy con Robot này cũng không khỏi hành động hơi có chút quá nguy hiểm rồi.
Chiếc xe Thiết giáp vốn vô cùng chắc chắn dưới một kích mạnh mẽ của cánh tay máy móc Robot màu đen nặng nề kia, tuy rằng bị biến hình một cách nghiêm trọng, thế nhưng lại vô cùng thần kỳ cũng không có bị vỡ tan ra. Chỉ có một bộ vị bảo hộ tương đối yếu ớt nhất ở trên đỉnh chóp của chiếc xe thì bị luồng sức mạnh cực đại tác động khiến cho vỡ ra, tạo thành một đường nứt khá lớn. Thế nhưng theo một cú đánh thứ hai cực mạnh cũng rất nhanh ngay tiếp sau đó của đầu Robot MX màu đen kia, khe nứt kia liền trực tiếp bị xé cho rách tung. Phần nóc của chiếc xe Thiết giáp bị biến hình vô cùng thê thảm, bị con Robot MX màu đen chụp lấy, quẳng ném ra cực xa, nặng nề rơi thẳng xuống mặt đường xa xa, phát ra một thanh âm phanh lớn trầm đục.
Hứa Nhạc toàn thân bị trói gắt gao vào trong cái khung cố định hợp kim siêu cường kia, cũng bị mạnh mẽ hất tung lên một chút, sau đó rơi thẳng xuống sàn xe. Một bên má của hắn bị đụng mạnh chấn cho rách ra một đường dài trên mặt, máu tươi chảy ra. Đột nhiên hắn phát hiện ra phần nóc của chiếc xe Thiết giáp trên đỉnh đầu mình đã biến mất đi đâu không thấy nữa, không khỏi phải nheo mắt lại một chút. Bầu trời đêm khuya chỉ điểm tô một vài ngôi sao lóe sáng nhàn nhạt, chỉ có mới mấy tiếng đồng hồ không nhìn thấy thôi, nhưng lại có cảm giác như là đã xa cách nhau đến tận mấy thế kỷ vậy. Hai vầng mặt trăng trên bầu trời hiện tại không biết đã chạy trốn đi đâu mất rồi. Chẳng lẽ bọn mày cũng không đành lòng nhìn thấy trận giết hại hiểm ác này sao?
Đầu Robot MX màu đen kia đứng ở ngay phía trước chiếc xe Thiết giáp, giống hệt như là một gã khổng lồ vô cùng lãnh khốc đang nhìn xuống một đứa bé con đang cưỡi trên một chiếc xe đồ chơi nhỏ bé vậy. Chỉ cần gã khổng lồ này nguyện ý, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể một phen đem chiếc xe hơi đồ chơi nhỏ bé này giẫm nát thành từng mảnh nhỏ.
Soạt!
Một tia quang mang sáng loáng lóe lên kèm với một thanh âm thanh thúy nhàn nhạt. Ngay phía trước đầu nắm tay phải của đầu Robot MX màu đen nháy mắt đã bắn ra thanh đao hợp kim cực kỳ sắc bén. Lưỡi đao vô cùng nhanh chóng chuyển động vèo vèo bốn phía, hàn quang bắn ra vô cùng chói mắt. Sau đó nó liền hướng cánh tay với thanh đao hợp kim hướng về phía bên trong chiếc xe Thiết giáp bên dưới đâm thẳng xuống. Lưới đao hợp kim sáng bóng lạnh lùng mà diện tích so với thân thể con người phảng phất còn to hơn rất nhiều kia, hung hăng mạnh mẽ bổ thẳng về phía thân thể không thể nào nhúc nhích được của Hứa Nhạc nằm bên dưới, giống hệt như là một vị Thần linh của thời đại Viễn Cổ sử dụng thanh vũ khí to lớn trong tay mình, cực kỳ vô tình bổ thẳng xuống đầu một còn mèo hèn mọn nhỏ bé.
Hứa Nhạc phảng phất vốn không hề nhìn thấy cái lưỡi đao hợp kim khổng lồ sáng choang đang mang theo tiếng gió rít gào mạnh mẽ bổ thẳng về phía mình kia, ánh mắt của hắn nương theo hai cái khe hở trên mắt đang càng ngày càng nheo chặt lại của mình, ngắm nhìn ánh sao trời lấp lánh trên bầu trời, có lẽ biết rằng đây chính là một lần ngắm nhìn bầu trời cuối cùng của chính mình, cho nên ánh mắt của hắn đặc biệt vô cùng bình tĩnh, lại có chút tham lam.
Vào ngay cái thời khắc này, trên toàn bộ khu quảng trường buôn bán nhỏ đang bị bao phủ bởi bóng đêm dày đặc kia, phảng phất như là đã lâm vào một sự tĩnh mịch tuyệt đối vậy. Hệ thống động cơ của đám Robot MX màu đen xâm nhập vào trong vòng vây của dám xe Thiết giáp kia vẫn như trước đang không ngừng nổ vang, thế nhưng tựa hồ như là toàn bộ các thanh âm cũng đều đã hoàn toàn biến mất đi vậy. Đám quân nhân sĩ quan cùng với binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 7, ai nấy trên mặt cũng đều mang theo vẻ mặt cùng với thần sắc vô cùng phức tạp, nhìn chằm chằm vào chiếc xe Thiết giáp đã bị tổn hại nghiêm trọng kia, nhìn về phía lưỡi đao hợp kim dưới sự chiếu rọi của ánh sao mà phát ra quang mang sáng lóe lạnh người kia. Bọn họ biết được một người nào đó sẽ lập tức chết đi, đại khái cũng hiểu được truyền kỳ về một vị anh hùng chiến đấu nào đó, vào buổi tối ngày hôm nay sẽ phải chấm dứt.
o0o
Thanh đao hợp kim Robot khổng lồ nặng nề cực kỳ sắc bén rất nhanh lướt qua trước mắt của Hứa Nhạc, lướt nhanh qua chóp mũi của hắn, sau đó hung hăng chém thẳng vào khoảng giữa hai chân của hắn, phát ra một chùm tia lửa dị thường diễm lệ.
Không có bất cứ kẻ nào có thể hình dung nổi sự chuẩn xác của một cú chém này, hoặc nói là sự chính xác tuyệt đối. Sự khó khăn của một kích này giống hệt như là một người nào đó đang cầm trong tay một thanh dao mổ trâu, phải vô cùng chính xác đem một hạt gạo nhỏ bé đặt lên trên cái thớt trước mặt, cắt ra thành hai mẫu vô cùng đều nhau vậy. Nếu tưởng tượng đến chuyện cái loại thao tác như thế lại do một đầu Robot MX vô cùng khổng lồ đi hoàn thành mà nói, càng có thể tưởng tượng ra sự chính xác đáng sợ của một kích này như thế nào. Cho dù là ngay cả bản thân Hứa Nhạc, đều không thể cam đoan được rằng mình bất cứ lúc nào cũng có thể tùy thời tùy chỗ mà hoàn thành một kích hoàn mỹ như thế này được.
Ngay sau đó lại là thêm hai thanh âm thanh thúy nữa vang lên. Đầu Robot MX màu đen cao lớn giống hệt như là một đầu sát thủ vô cùng lãnh khốc, hướng về phía cái thùng xe phía sau của chiếc xe Thiết giáp quơ lên thanh đao hợp kim sáng loáng, vô cùng chuẩn xác mà chém trúng phần tiếp nối cứng rắn giữa cái khung hợp kim cố định với phần sàn xe. Những sợi xiềng xích cho dù có cứng rắn hoặc là chắc chắn đến thế nào đi chăng nữa, thì ở trước mặt thanh đao hợp kim sắc bén của con Robot MX màu đen nặng nề mạnh mẽ điên cuồng chém xuống, cũng chỉ có thể yếu ớt giống hệt như sợi dây đeo tay bằng sợi cỏ của một cô thiếu nữ lãng mạn nào đó mà thôi.
Ánh mắt của Hứa Nhạc lúc này đã nheo chặt lại thành hai đường khe hỡ nhỏ bé. Hắn chợt hít mạnh một hơi, trong lồng ngực nhất thời phập phồng lên một trận. Vô số những sợi dây hợp kim quấn trùng trùng điệp điệp trên thân thể của hắn, liên tiếp vang lên những thanh âm rắc rắc nhàn nhạt, trong khoảnh khắc liền đứt toạt ra, biến thành vô số những mảnh nhỏ dày đặc, ở bên trong thùng xe, ở bên dưới ánh đèn đường cùng với ánh tinh quang ảm đạm chiếu rọi xuống, không ngừng bay múa khắp nơi xung quanh. Còn bản thân Hứa Nhạc, lại giống như là một con bướm vậy, phá kén tung bay ra…