Chương 500: Đắc tội ai, đừng đắc tội Hi Hi!
Editor: lãnh lãnh
Beta: thanh huyền
Nghe thấy Hi Hi tỉnh, hơn nữa trạng thái cũng không tệ lắm, Hoa Hồng cũng rất hưng phấn vọt vào.
"Hi Hi, bảo bối tỉnh?" Hoa Hồng đặc biệt hưng phấn xông tới, trực tiếp đến bên giường nhìn Hi Hi hỏi.
Nhìn dáng vẻ Hoa Hồng kích động, Hi Hi mở miệng nói, "Miệng vết thương không đau à?"
"Một chút đả thương nhỏ, đã không có chuyện gì!" Hoa Hồng nói, nhìn dáng vẻ Hi Hi đã khá nhiều, Hoa Hồng cảm thấy thật cao hứng.
Lúc này, Tử Lam nhìn bọn họ, khóe miệng cũng cười cười, "Hai người tán gẫu, tôi đi ra ngoài mua bữa sáng!"
"Mẹ, vất vả mẹ rồi !" Hi Hi ngọt ngào nói.
Tử Lam cười, "Chờ, lập tức quay lại!"
"Ừ!"
Vì thế, Tử Lam xoay người đi ra ngoài, trong phòng còn lại hai người bọn họ.
"Thế nào? Trên người của cậu bị thương còn đau không?" Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
"Đã không có chuyện gì , chỉ là có chỗ ngứa!" Hi Hi nói.
"Đừng đụng, nếu không sẽ lưu lại sẹo !” Hoa Hồng nhìn Hi Hi dặn.
"Lưu liền lưu , chị không biết là đàn ông phải lưu vài cái sẹo mới đủ vị đàn ông sao?" Hi Hi nhìn Hoa Hồng hỏi lại.
Hoa Hồng ". . . . . . Không cảm thấy!"
"Đàn ông không lưu lại sẹo, còn gọi gì là đàn ông!" Hi Hi nhịn không được mở miệng nói, đến bây giờ bé đều thưởng thức sẹo trên người cha, nếu lớn lên sau còn không có lưu, bé liền chính mình lưu một cái!
Chỉ là hiện tại, trước mắt là cơ hội tốt!
Nghe Hi Hi nói,Hoa Hồng nhịn không được khóe mắt giật giật một chút, "Quan niệm cái gì!"
"Ai, chị không hiểu đàn ông!" Hi Hi thở dài nói.
Hoa Hồng, ". . . . . ."
"Tôi không cần phải hiểu đàn ông, tôi hiểu cậu là được rồi.... ....” Nói xong, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, trên mặt lộ ra một chút cười nịnh nọt.
Nhìn Hoa Hồng cười, Hi Hi nhịn không được run run một chút, "Tôi bây giờ còn chưa phải là đàn ông, vẫn còn là trẻ con, buông tha tôi đi!"
Hoa Hồng, ". . . . . ."
Nghe Hi Hi nói những lời này, Hoa Hồng nhịn không được xì một tiếng cười ra.
"Nhìn cậu nói như vậy, tôi cảm thấy rất an tâm, cậu không biết, tối hôm qua dọa chết tôi!” Hoa Hồng nói.
Vừa nói xong câu đó, phòng yên tĩnh trở lại.
Hoa Hồng ngồi ở bên giường, bỗng nhiên ý thức được mình nói sai.
Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi, có chút luống cuống, muốn mở miệng giải thích, "Không phải, ý của tôi là . . . . ."
"Tôi biết!" Hi Hi mở miệng.
Hoa Hồng sửng sốt, biết?
Biết cái gì?
Chẳng lẽ là. . . . . . ?
"Thuốc của Vi An, không có khả năng ăn không có việc gì, cô ấy hận tôi cùng mẹ như vậy, tuyệt đối không có khả năng là thuốc giả, hơn nữa, hai lần phát tác này, tôi cũng có cảm giác !" Hi Hi nhìn Hoa Hồng nói gằn từng chữ.
Nói đến cái này, Hoa Hồng ngây ngẩn cả người.
Thì ra, Hi Hi cũng biết!
Cũng đúng, trúng độc là Hi Hi, bé làm sao có thể không có cảm giác!
Lúc này Hi Hi không nói, bọn họ đều nghĩ rằng Hi Hi không biết mà thôi!
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, đôi mắt lộ ra một chút kiên định, "Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp tốt nhất cứu cậu!"
Nhìn Hoa Hồng như vậy, Hi Hi khóe miệng ngoéo một cái, gật gật đầu.
Lúc này, vừa nghĩ tới Bạch Dạ, Hoa Hồng cảm thấy tức giận!
"Ai, chính là Bạch Dạ chết tiệt, đến bây giờ đều trốn tránh tôi!" Hoa Hồng nói.
"Bạch Da?" Nghe thấy cái tên, Hi Hi mở miệng hỏi.
"Ừ!" Hoa Hồng gật gật đầu, nhìn Hi Hi vô cùng nghiêm túc mở miệng, "Bạch Dạ được mọi người gọi là quái tài (người có thể chữa được những bệnh kì lạ), về mặt y thuật rất có tài năng, chỉ cần được anh ta, bệnh của cậu có thể cứu!" Hoa Hồng nói.
Nghe cái này, Hi Hi gật gật đầu.
"Chính là chết tiệt, anh ta hiện tại vẫn trốn tránh tôi, làm sao cũng không tìm được!" Nói đến cái này, Hoa Hồng thật sự hối hận, sớm biết vậy sẽ không hành hạ anh ta , làm anh ta sợ tới mức đến bây giờ cũng không ra mặt!
"Anh ta hiện tại ở đâu?" Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, "Không biết, anh ta chạy khắp nơi, tôi cũng đi theo anh ta mới chạy tới thành phố A!"
" Lúc nào ?"
"Chính là, lúc cha cậu theo sát Nhược Tình đoạn thời gian đó, tôi ở trong quán bar chụp cô ta cùng người đàn ông khác, khi đó là tôi đang truy đuổi Bạch Dạ, đuổi tới quán bar, sau đó, tôi không thấy anh ta đâu!" Hoa Hồng nói.
Nói đến cái này, Hi Hi bừng tỉnh hiểu ra gật gật đầu, "A a, thì ra là như vậy!"
"Hiện tại anh ta dám tắt máy, không tiếp điện thoại của tôi, tôi nhất định phải nghĩ biện pháp buộc anh ta phải lộ diện, nếu vẫn không được, chúng ta liền trực tiếp chạy thẳng đến nhà anh ta đi!" Hoa Hồng nói.
"Nhà anh ta ở đâu?"
"Chicago!"
"Nơi tốt!" Hi Hi ca ngợi.
Nói lên cái này, Hoa Hồng cũng đồng ý gật đầu, "Ừ, địa phương xác thực không sai. . . . . ." Nói đến cái này , ánh mắt Hoa Hồng đều là ánh sáng.
Hi Hi không biết Hoa Hồng có ý gì, sau đó nghĩ nghĩ, mở miệng hỏi, "Có biện pháp nào có thể buộc anh ta đi ra sao?"
"Tạm thời còn chưa có nghĩ đến!" Nói lên này, Hoa Hồng có chút nổi giận đùng đùng.
Hi Hi cũng tỉnh táo lại nghĩ nghĩ, "Anh ta có thường xuyên lên mạng không?"
" Dĩ nhiên!"
"Chị có hình anh ta không?"
"Không có!"
“ Vậy thì không được!" Hi Hi nói.
Nghe Hi Hi mở miệng, giống như bé có biện pháp, lúc này, Hoa Hồng quay đầu nhìn cậu, "Cậu có biện pháp gì phải không?"
Hi Hi gật gật đầu, "Chỉ là không có ảnh chụp, còn có một chút khó khăn!"
"Tôi biết anh ta lớn lên trông thế nào, có thể làm ghép hình”
Nói lên này, đôi mắt Hi Hi sáng ngời, "Ý kiến hay!"
"Cậu nói cho tôi biết biện pháp gì trước!"Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi nghĩ nghĩ, vô cùng hàm súc cười cười, nhìn vẻ mặt kia, thật sự chọc Hoa Hồng một trận xem thường.
"Nói mau!"
Vì thế, Hi Hi ghé vào bên tai Hoa Hồng, đem ý tưởng của mình nói cho cô.
Nghe xong, Hoa Hồng đầu tiên là ngẩn người, lập tức nhịn không được nở nụ cười, "Ha ha, cậu rất xấu rồi. . . . . . Rất xấu rồi, vậy mà cậu cũng có thể tưởng tượng được!"
Hi Hi cười một tiếng, "Nào có, người ta thực đơn thuần !"
Nghĩ đến cái biện pháp này, tuyệt đối có thể ép Bạch Dạ ra, Hoa Hồng liền cao hứng vô cùng!
Mặc Thiếu Thiên cùng Tử Lam mua xong bữa sáng đi đến, vừa đi vào nhìn cảnh hai người cười . . . . . . Tràn đầy âm mưu!
"Hai người đang cười cái gì! ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn bọn họ hỏi.
"Hi Hi suy nghĩ một cái biện pháp, có thể ép Bạch Dạ ra!" Hoa Hồng nhịn không được mở miệng nói.
Nói đến cái này, Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên cũng vui mừng sửng sốt một chút, ngay sau đó liền hỏi, "Biện pháp gì?"
"Mặc Thiếu Thiên, cái này phải cần hỗ trợ của anh rồi . . . . . ." Hoa Hồng cười mở miệng.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Vì thế, thời gian một ngày, Mặc Thiếu Thiên tìm người ghép hình Bạch Dạ.
Khi nhìn đến hình ảnh đó , mọi người nhịn không được cảm khái, "Đây là Bạch Dạ sao?"
Hoa Hồng gật đầu, "Không sai, tương tự 0.95!"
"Nữ hay nam ?" Lúc này, Lý Thuận nhịn không được mở miệng hỏi.
Hoa Hồng, ". . . . . ."
Nhịn không được liếc Lý Thuận một cái.
Vân Dục sau khi nhìn, cũng nhịn không được ho khan một chút, "Tôi cũng đồng cảm muốn hỏi một chút!"
Hoa Hồng, ". . . . . ."
"Đương nhiên là nam, nếu như là nữ, tôi ép buộc anh ta làm gì!"
Mọi người, ". . . . . ."
Lúc này, Hi Hi cũng nhận lấy hình nhìn một chút, sau đó đánh giá là, "So với cha còn yêu nghiệt hơn, này, này tuyệt đối là chịu!"
Mọi người, ". . . . . ."
Đối với những lời nói kinh người mà Hi Hi nói ra, mọi người cũng đều thói quen !
Mặc dù là không nói gì, nhưng là cũng đều đồng ý gật đầu.
Nghe Hi Hi nói, Hoa Hồng mở miệng, "Chờ các người gặp anh ta thật, biết cái gì gọi là tuyệt sắc !"
Nghe Hoa Hồng hình dung, bọn họ thật đúng là đều muốn thấy phong thái Bạch Dạ.
Về phần là nam hay là nữ, Mặc Thiếu Thiên đều không để ý, anh chỉ chú ý là, "Cô xác định như vậy có thể ép anh ta xuất hiện!"
"Người gặp qua anh ta rất ít, hoặc là biết thân phận của anh ta lại càng ít, anh ta quan tâm nhất chính là khuôn mặt, tuyệt đối có thể!" Hoa Hồng vô cùng chắc chắc nói.
Cho nên nghe đến phương pháp của Hi Hi, cô cũng rất đồng ý, bởi vì cô hiểu rất rõ Bạch Dạ!
"Tiếp theo cô định làm như thế nào?" Tử Lam nhìn bọn họ hỏi.
Nói đến cái này, Hi Hi cùng Hoa Hồng hai người cùng cười cười.
"Như thế nào? Các người còn thừa nước đục thả câu sao?" Tạp Ni hỏi.
Lúc này, vẫn là Hoa Hồng giả bộ ho khan một tiếng, nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Cái này vẫn là cần anh hỗ trợ, hỗ trợ làm đặc hiệu!"
"Đặc hiệu? Cái gì đặc hiệu?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.
"Ảnh đồng tính. . . . . ." Hoa Hồng mở miệng.
Vân Dục vừa bưng cái chén lên uống nước, nghe được Hoa Hồng nói, thật sự nhịn không được, phốc một cái, toàn bộ phun ra ngoài.
Bị sặc, nhịn không được ho khan.
Thật là lại buồn cười, lại thật hận a! ! !
"Ai nghĩ ra biện pháp này?" Lúc này, Vân Dục lại hỏi, thật sự là,thật rất hận , cũng quá tuyệt !
Nghe thế cái, Hoa Hồng đương nhiên không quên đắc chí, không chút do dự mở miệng, "Có thể nghĩ ra biện pháp như vậy, trừ bỏ Hi Hi còn có ai! ?"
Vì thế, ánh mắt của mọi người nhất trí nhìn về phía Hi Hi.
Duy chỉ có Hi Hi ngồi ở trên giường, nhìn nhiều tầm mắt như vậy hướng về đến mình, thật sự rất muốn phất phất khăn tay nhỏ, "Không cần ngưỡng mộ. . . . . ."
"Bảo bối, cháu thật tuyệt !" Vân Dục nhịn không được nói.
Ở trong này, trừ bỏ Tạp Ni cùng Mặc Thiếu Thiên ở ngoài, đều cảm thấy Hi Hi có biện pháp quá tuyệt !
Cũng chỉ có hai người bọn họ biết, đây mới là suy nghĩ bình thường của Hi Hi! ! !
Đây mới là bé!
Lý Thuận cũng nhịn không được ở trong lòng xấu hổ, đắc tội ai đều không cần đắc tội Hi Hi.
Biện pháp như thế. . . . . .
Thật sự. . . . . .
Thật là làm cho người ta hết chỗ nói rồi! ! !
Rất tuyệt ! ! !
Lúc này, Hoa Hồng mở miệng, nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Đừng quên, tìm nhiều hình đàn ông cường tráng......."
May mắn Vân Dục không uống nước, bằng không lại phun ra! ! !
Biện pháp như thế, Bạch Dạ không xuất hiện mới là lạ!
Mặc Thiếu Thiên lại có bộ mặt phớt tỉnh gật đầu, "Được, tôi biết rồi!"
Hiện tại chỉ cần có thể ép Bạch Dạ ra ngoài, đừng nói chịu, cho dù thật sự tìm vài cái hình nam cho anh ta cũng không có vấn đề gì!
Chỉ cần anh ta xuất hiện!
"Ừ, sau khi làm xong, liền giao cho Hi Hi là có thể !" Hoa Hồng nói.
Mặc Thiếu Thiên cũng không hỏi lại nhiều, xem ra bọn họ, đã là có đối sách, hiện tại Mặc Thiếu Thiên chỉ cần làm tốt mọi việc là được!
Dù sao biện pháp hữu hiệu không đến lúc đó sẽ biết!