Chương 473: Lịch sử Mặc tổng.
Editor: Nhan Như Song
"Xin hỏi Lâm tiểu thư, cô có thể tiếp nhận sao?"
Lúc câu hỏi được nói ra, người phóng viên kia, trực tiếp ném vấn đề cho Lâm Tử Lam.
Cùng lúc ký giả hỏi ra, bốn phía yên tĩnh hoàn toàn, không ngờ người phóng viên này vậy mà to gan lớn mật hỏi Mặc Thiếu Thiên cái vấn đề này.
Phải biết, một câu nói của Mặc Thiếu Thiên, đủ có thể khiến cô ta thất nghiệp!
Quả nhiên, lúc ký giả kia hỏi ra những lời này, chân mày Mặc Thiếu Thiên không vui nhíu lại, ánh mắt nhìn người phóng viên kia, thiếu chút nữa giết chết cô ta.
Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, không thể phủ nhận, đây là lần đầu tiên cô nghe được chuyện này, mặc dù người phóng viên kia ném vấn đề cho cô, cô lại tuyệt không tức giận, mà là mỉm cười đứng ở nơi đó.
Mặc Thiếu Thiên mới muốn phát uy, Lâm Tử Lam lại lên tiếng trước hắn.
“Vị tiểu thư này, cô muốn nói rõ cái gì đây?” Lâm Tử Lam trực tiếp nhìn người phóng viên kia hỏi.
“Là muốn nói rõ, Mặc Thiếu Thiên vượt quá giới hạn? Hay là tôi có thể tiếp nhận anh ở bên ngoài sao?”
Lâm Tử Lam mỉm cười nhìn người phóng viên kia hỏi, mặc dù là mang theo ý cười hỏi, nhưng giọng nói kia, lại tuyệt không kém hơn.
Lâm Tử Lam hỏi lại như vậy, bốn phía yên tĩnh hoàn toàn, mọi người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, hình như càng muốn nghe Lâm Tử Lam sẽ nói gì tiếp.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Người phóng viên kia hỏi.
Nghe thế, Lâm Tử Lam nhếch miệng lên cười khẽ một cái, “Tôi muốn hỏi thử, có phải tất cả người xuất hiện đồng thời ở quán rượu, đều là đi thuê phòng hay không?”
“Hoặc là, chỉ cần gặp mặt ở khách sạn, đều là như thế?” Lâm Tử Lam nhìn cô ta hỏi ngược lại.
Người phóng viên kia sững sờ, lời này của Lâm Tử Lam không có vấn đề, nhưng nghe có cái gì không đúng.
“Vị tiểu thư này, cô không có ở khách sạn cùng người đã gặp mặt sao? Dù gì nguyên nhân, chuyện công cũng tốt, chuyện riêng cũng tốt, coi như cô theo dõi nghệ sĩ cũng tốt, có hay không?” Lâm Tử Lam nhìn cô hỏi.
Ký giả giật mình đứng tại chỗ, nghề như bọn họ, đến khách sạn là bình thường nhất, cái này phủ nhận không được.
“Nhưng, thân phận Mặc tổng như vậy, cùng một người mẫu nhỏ ở chung một chỗ, Lâm tiểu thư, cô cảm thấy không thành vấn đề sao?” Người phóng viên kia vẫn không chịu bỏ qua như cũ hỏi.
“Hơn nữa, lúc ấy có rất nhiều ký giả chúng ta cũng chụp được một màn như thế!” Người phóng viên kia vẫn tiếp tục truy hỏi như cũ, hình như không tìm ra đáp án, thề không bỏ qua.
Nghe được ký giả lần nữa nhắc tới chuyện này, Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Cho nên? Cô tin tưởng là ép được tôi thừa nhận chuyện Mặc tổng ở bên ngoài sao?” Lâm Tử Lam nhìn cô hỏi ngược lại.
“Đã như vậy, cô không cần hỏi tôi nữa, nếu tôi nói không có vấn đề, cô cũng sẽ không tin tưởng!” Lâm Tử Lam nhìn người kia nhàn nhạt nói.
Vì vậy, người phóng viên kia 囧, nhưng không biết nên nói thêm gì nữa.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn ống kính, nhếch miệng lên cười một cái, “Nếu tất cả mọi người đi tới nơi này, như vậy có một số việc, công khai một lần sẽ tốt hơn!”
“Về chuyện riêng, tôi không muốn bị phơi bày ra, nhưng bây giờ, tôi muốn một lần nói rõ ràng, cũng tránh cho mọi người suy đoán.”
Lâm Tử Lam nói tới chỗ này, tất cả mọi người yên tĩnh lại.
Cũng bao gồm cả Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên.
Bọn họ cũng nhìn Lâm Tử Lam, không biết cô sẽ nói gì tiếp.
“Sau khi cùng Mặc tổng đính hôn, tôi xảy ra một số chuyện, từng mất trí nhớ, cũng cùng Mặc tổng mất đi liên lạc, cho nên trong ba tháng này, về chuyện của Mặc tổng, tôi không rõ lắm, nhưng có một điều tôi rất khẳng định, lúc chúng tôi mất đi liên lạc trong ba tháng này, anh ấy chưa bao giờ buông tha việc tìm tôi, cũng là gần đây, chúng tôi mới liên lạc được với nhau, anh ngàn dặm xa xôi chạy đến nước Pháp tìm tôi, cho nên, về chuyện Mặc tổng cùng người mẫu gì đó, còn có tin tức nghệ sĩ, mọi người có thể không cần tới hỏi tôi, bởi vì tôi tin tưởng anh ấy!” Lâm Tử Lam nhìn ống kính nói từng chữ.
Giọng điệu Lâm Tử Lam cứng rắn nói xong, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Lâm Tử Lam nói chuyện, vừa cẩu huyết, vừa hấp dẫn người, về chuyện hào môn xưa, mọi người hận không thể khiến cho Lâm Tử Lam nói lại một lần từ đầu tới đuôi.
Đây tuyệt đối là điểm bán lớn nhất!
“Lâm tiểu thư, xin hỏi lời cô nói là thật sao?”
“Lâm tiểu thư, có thể nói cặn kẽ quá trình một chút hay không?”
“Lâm tiểu thư, xin hỏi Mặc tổng làm sao tìm được cô?”
Ký giả lại bắt đầu ùa lên.
Lúc này, tay Mặc Thiếu Thiên nhanh nhẹn chắn cho Lâm Tử Lam.
“Mặc tổng, anh có thể nói chuyện gì đã xảy ra không?” Lúc này, một ký giả nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Mặc Thiếu Thiên vốn không muốn giải thích, nhưng sau khi nghe được Lâm Tử Lam nói tuyệt hảo như vậy, cũng không nhịn được muốn nói tuyệt hảo một phen.
“Đúng là chuyện đã xảy ra, ngày đó tôi đuổi theo đến khách sạn, là bởi vì tôi nhận được tin tức vị hôn thê của tôi sẽ ở khách sạn đó, cho nên tôi mới đi, về chuyện người mẫu đó, tôi chỉ có thể nói, cô ta không bằng một phần mười vị hôn thê của tôi!” Mặc Thiếu Thiên cười nói.
Một câu nói này, tất cả mọi người đều hiểu.
“Mặc tổng, ý của anh là đã nhìn lầm người sao?” Một ký giả cười hỏi.
Mặc Thiếu Thiên lười biếng chau chau mày, nhưng không tiếp tục trả lời, lời này, vốn là nói cách khác cho Lâm Tử Lam nghe, chỉ cần cô nghe hiểu là được rồi, người khác, anh không quan tâm.
Lâm Tử Lam đứng bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, sau khi nghe được anh nói thì mím môi cười, mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng tâm tình Lâm Tử Lam bất ngờ tốt.
“Mặc tổng, có thể nói chuyện đã xảy ra một chút không?” Hứng thú của ký giả hình như bị khơi dậy, vây quanh Mặc Thiếu Thiên hưng phấn hỏi.
Chuyện hào môn luôn luôn là điểm bán lớn nhất!
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên còn chưa kịp mở miệng, Hi Hi đã lên tiếng trước, “Mọi người trước an tĩnh một chút, nơi này không phải là chỗ để phỏng vấn, huống chi, cha cháu và mẹ cháu còn phải tới công ty, cứ như vậy cũng không được, đến lúc đó kết hôn, mời mọi người tới uống rượu mừng thì thế nào?” Hi Hi hỏi.
Đứa bé nhỏ như Hi Hi vậy, thế nhưng có thể nói ra lời này, tự nhiên ở trong mắt người ngoài xem ra, cha nào con nấy, quả nhiên là người của xã hội thượng lưu, đối mặt nhiều người như vậy, nhiều ký giả như vậy mà không sợ hãi chút nào, thậm chí, xem ra rất có phong độ lãnh đạo.
Lời Hi Hi nói, lập tức khiến cho không ít ký giả thích, mọi người gật đầu dồn dập, cũng đồng ý chuyện này, dù sao có thể tham gia hôn lễ Mặc Thiếu Thiên, là một chuyện rất có mặt mũi, đây là tin tức bao nhiêu người đều cầu không được!
Sau khi thương lượng một phen, tất cả mọi người từ từ giải tán.
“Cha, mẹ, như thế nào?” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam hỏi.
Chuyện này bọn họ không giải quyết được, bé nói câu đầu tiên là xong.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, “Người nào cho con quyền lợi, cho phép bọn họ tham gia hôn lễ của cha hả?”
Suy nghĩ một chút, Hi Hi nhàn nhạt mở miệng, “Mẹ!”
Mặc Thiếu Thiên, “. . . . . .”
Mặc Thiếu Thiên còn có thể nói gì, dựa vào mức độ Mặc Thiếu Thiên thương vợ, anh tuyệt đối sẽ không quản chuyện Lâm Tử Lam làm.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, vẻ mặt tiểu tử con cứ chờ xem, Hi Hi lại cười hắc hắc, “Dù sao đến lúc đó cũng không thiếu người chụp lén, không bằng quang minh chính đại mời họ đi vào chụp, cha, nếu như hôn lễ của cha và mẹ bị dồn ép sẽ có thể mở tiệc to!”
Lâm Tử Lam, “. . . . . .”
Lâm Tử Lam không muốn tiệc lớn, chỉ muốn khiêm tốn.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên, “Con yên tâm, cha nhất định sẽ cử hành một hôn lễ lớn nhất trên đời!” Mặc Thiếu Thiên bá đạo nói.
“Cha, thật tốt!” Hi Hi lập tức đưa ra ngón tay cái, khen một cái.
Nhìn cha con bọn họ thương lượng tốt lành, Lâm Tử Lam ở một bên trầm mặc.
Lúc này, phía sau truyền tới âm thanh xe phanh lại, là Lý Thuận tới đón Hi Hi.
Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, mẹ, con đi trước, hai người cũng đi đi!” Hi Hi nói.
Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên gật đầu một cái, “Đi đường cẩn thận!”
“Vâng!”
Vì vậy Hi Hi mở cửa ra, nhìn cửa xe được mở ra, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên lên xe đi.
Thông qua chuyện ký giả mới vừa rồi, không khí trên xe có chút quái dị.
Lâm Tử Lam ngồi một bên, thủy chung không mở miệng, Mặc Thiếu Thiên lái xe, nhíu nhíu mày, cuối cùng không thể chịu đựng nữa, mở miệng, “Tại sao không nói chuyện?”
“Nói gì?”
“Em đang tức giận?” Mặc Thiếu Thiên suy đoán, nghiêng mặt sang một bên nhìn Lâm Tử Lam, nhưng lại không nhìn ra cái gì.
“Không có!” Lâm Tử Lam nhàn nhạt nói.
“Em đang tức giận lời người phóng viên kia nói?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Không có!” Lâm Tử Lam trực tiếp phủ nhận, quay mặt qua, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, khóe miệng lại không nhịn được giơ lên một nụ cười.
Dĩ nhiên, Mặc Thiếu Thiên không thấy Lâm Tử Lam cười, còn tưởng rằng cô đang tức giận.
“Em tuyệt đối có!” Mặc Thiếu Thiên hết sức chắc chắn mà nói.
Nghe thế, Lâm Tử Lam mở miệng, “Em chỉ cảm thấy, lịch sử của Mặc tổng vẫn phong phú như cũ vậy!”
“Em không tin tưởng anh?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi ngược lại.
Lâm Tử Lam lắc đầu, “Không có, lịch sử phong phú cùng tin tưởng là hai việc khác nhau mà!” Lâm Tử Lam nói.
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên có cảm giác không vững vàng, mới vừa rồi rõ ràng nói tin tưởng anh, còn để cho anh cảm động như vậy.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên không chịu được bắt đầu giải thích,
“Anh và cô ta thật không có gì!”
“Ừ!” Lâm Tử Lam gật đầu liên tục.
“Đoạn thời gian không có em, mỗi ngày anh đều nổi điên tìm em, chỉ cần thấy được người tương tự em, anh đều sẽ không cần để ý đuổi theo, anh thề, anh và người mẫu nhỏ đó thật không có gì!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Ừm!” Lâm Tử Lam vẫn gật đầu như cũ, mặc dù trên mặt không có nhiều biểu cảm, nhưng trong lòng, đã tràn đầy cảm động.
Nhìn Lâm Tử Lam không ngừng gật đầu, Mặc Thiếu Thiên không nhịn nổi, trực tiếp lái xe đến phía trước, “Chi ——” một tiếng, xe ngừng lại.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Lâm Tử Lam, chân mày nhíu lên, “Em tin tưởng anh?”
Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên nghiêm chỉnh, Lâm Tử Lam cũng nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn anh, sau đó rất nghiêm túc gật đầu một cái, “Tin tưởng!”
Giọng nói, hết sức thành khẩn.
Nhìn bộ dáng này của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên không biết nên làm gì!
Bởi vì anh hiểu biết rõ, Lâm Tử Lam tin tưởng anh!
Ở trong lòng, Mặc Thiếu Thiên vẫn không nói ra được cảm động, mặc dù biết thời gian dài như vậy, nhưng mà đối với sự kích động trong lòng của Lâm Tử Lam, vẫn như cũ không giảm.
Nếu như chuyện này, đổi thành lúc bọn họ mới quen, có lẽ Lâm Tử Lam không tin, nhưng hiện tại, cô đã không có biện pháp không tin.
Đối với Mặc Thiếu Thiên tin tưởng, Lâm Tử Lam đã không thể dùng ngôn ngữ mà hình dung được rồi.
Giống như, đó là một dạng khác của cô!
Nhìn Lâm Tử Lam rất nghiêm túc gật đầu, Mặc Thiếu Thiên chợt động kinh nói một câu, “Nếu như mà anh thật sự cùng người mẫu đó có quan hệ gì, thì thế nào?”