Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 417: Bi kịch của Mặc nhị thiếu

Trước Sau

break

Editor: thanh huyền

Con ngươi kinh ngạc nhìn Hoa Hồng, vừa rồi, anh không có nghe lầm chứ?

Nhìn phản ứng Mặc Thiếu Quần, Hoa Hồng nhíu mày, “Làm sao vậy?” Nói đến đây, Hoa Hồng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, Mặc nhị thiếu gia là kẻ phá gia chi tử, không có tiền đồ, hơn nữa, thích nhất xe thể thao, cho nên……

“Xe là của anh?” Hoa Hồng nhíu mày thoải mái hỏi, không coi đó là chuyện lớn.

Mặc nhị thiếu gia trợn tròn mắt.

Đây chính là xe thể thao anh thích nhất!

Thích nhất, hơn nữa, là bản số lượng có hạn, toàn cầu chỉ có ba chiếc!!!

Hiện tại thế nhưng Hoa Hồng không phanh kịp, đụng phải?

Thời điểm Mặc nhị thiếu gia kịp phản ứng, chịu đựng đau lòng, gật gật đầu, “Ừ!”

“Này thật sự có lỗi, không phải tôi cố ý!” Hoa Hồng nói, nhưng ngoài mặt không có một chút dáng vẻ có lỗi nào.

Nghe được câu nói kia, Mặc nhị thiếu gia nghĩ là mình nghe nhầm!

“Không, không có việc gi!” Mặc Thiếu Quần lắp bắp nói vài câu, sau đó chợt nhớ tới cái gì nhìn bọn họ, “Cái kia, tôi có chút việc, đi ra ngoài một chút!” Không nói hai lời, trực tiếp chạy xuống lầu.

Hi Hi đứng ở đó, nhìn tốc độ của Mặc nhị thiếu gia, sau đó nhìn Hoa Hồng, nhịn không được bật cười, Hoa Hồng, cô giả bộ ngây thơ cũng giỏi lắm!

Đây chính là vật trong lòng Mặc nhị thiếu gia, Hoa Hồng nói một câu như vậy, không phanh kịp, sẽ đụng phải xe của người ta!?

Hoa Hồng nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn trên mặt Hi Hi cười vui sướng khi người khác gặp nạn, nhíu mày, “Tôi cũng không phải cố ý!”

"Được rồi, đừng giả bộ!" Hi Hi nói. 

Hi Hi tuyệt đối tin tưởng, Hoa Hồng biết cái xe kia là của Mặc Thiếu Quần nên mới làm như vậy!

“Tôi làm sao phải giả bộ!?” Hoa Hồng hỏi lại.

“Kỹ thuật lái xe của chị người khác không biết, tôi còn không biết sao!?” Hi Hi nói, cho nên, Hoa Hồng là cố ý!

Nghe thế cái, Hoa Hồng căm tức liếc mắt một cái, “Nếu biết, thì câm miệng lại!?

"Ha ha ha ha. . . . . ." Hi Hi nhịn không được bật cười.

Mặc Vũ nghe bọn họ nói rất đúng, sau đó ánh mắt lo lắng nhìn ra cửa, “Chiếc xe kia là chiếc xe mà chú hai thích nhất…….”

Va chạm như vậy, Mặc Vũ có điểm đau lòng thay Mặc Thiếu Quần.

Lúc này, nghe được âm thanh của Mặc Vũ, Hoa Hồng cùng Hi Hi liếc mắt nhìn nhau một cái, Hi Hi vẫn nhịn không được bật cười.

Cũng không hỏi lại Hoa Hồng vì sao làm vậy, nhưng mà, bé cũng biết một chút lí do.

Vì thế, Hi Hi tiếp tục nấu cơm, Hoa Hồng ngồi trên sô pha xem ti vi.

Qua không lâu, Mặc Thiếu Quần trở lại, trên mặt có điểm ủ rũ, nhìn ra, anh thật đau lòng vì chiếc xe kia.

Lúc này, Hoa Hồng nghe được âm thanh, quay đầu, nhíu mày, “Thế nào? Bằng không tôi giúp anh tu sửa!” Hoa Hồng nói.

Nghe thế cái, Mặc nhị thiếu gia lập tức lấy lại tinh thần, như thế nào cũng không thể để Hoa Hồng đi sửa, thật mất hết hình tượng của anh.

“Không cần, chỉ là bị hỏng một chút ở phía sau thôi, tự tôi đi sửa là được !” Mặc nhị thiếu gia nói.

Nghe thế cái, Hoa Hồng nhíu mày, vốn tính không giúp anh ta đi sửa, chỉ là lời nói khách khí thôi.

Muốn cho anh ta đi sửa, thì mới đụng vào.

Nghe được Mặc Thiếu Quần nói, Hoa Hồng cười, “Vậy được rồi, thật xấu hổ!”

Hoa Hồng cười như vậy, nháy mắt Mặc Thiếu Quần thần hồn điên đảo, chiếc xe bị hỏng, nháy mắt như mây bay.

Một khắc kia, Hoa Hồng cười, ở trong mắt anh ta, chính là nữ thần!

Mặc Thiếu Quần nhìn có chút ngây dại.

Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần, bất đắc dĩ lắc đầu, thật vì Mặc Thiếu Quần lo lắng.

Anh ta vốn không  phải mẫu người Hoa Hồng thích, sớm hay muốn cũng bị Hoa Hồng xử lí, đến lúc đó tâm can Mặc nhị thiếu gia, cũng không biết có thể chấp nhận không !

Lúc này trong đầu Mặc Thiếu Quần, đã sớm không có cái xe, một lòng đều là Hoa Hồng.

Lúc này, Mặc Vũ nhìn Mặc Thiếu Quần, “Chú hai, xe của người không có việc gì chứ!?”

Nghe được thanh âm của Mặc Vũ, Mặc Thiếu Quần quay đầu, liếc mắt nhìn Mặc Vũ một cái, sau đó mở miệng, “Không có gì, sửa là được !”

Đây là Hoa Hồng làm, nếu đổi thành người khác chỉ sợ Mặc Thiếu Quần sẽ không bỏ qua.

Lúc này, Mặc Thiếu Quần quay đầu nhìn thoáng qua Hoa Hồng, Hoa Hồng vốn không đem Mặc Thiếu Quần để vào tong mắt, tiếp tục nhìn TV, cô xem TV so với nhìn Mặc Thiếu Quần hấp dẫn hơn.

Vì thế, Mặc Thiếu Quần tìm một vị trí, thỉnh thoảng liếc nhìn Hoa Hồng một cái, Hoa Hồng ngồi ở chỗ kia, không phải không phát hiện, ngước mắt nhìn về phía Mặc Thiếu Quần,  Mặc Thiếu Quần cả kinh, sợ tới mức lập tức đứng lên hướng phòng bếp đi tới.

Hoa Hồng nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Quần, nhíu mày.

"Chú tiến vào làm gì!?” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần hỏi.

“A? Tôi…….tiến vào xem có gì cần hỗ trợ không !” Mặc nhị thiếu gia nói, sau đó con ngươi đảo chung quanh.

Hi Hi lườm anh ta một cái, còn cần phải giả bộ sao?

Mặc Thiếu Quần giúp bé nấu cơm?

Chuyện lạ!

Sợ chột dạ nên né tránh cái gì đi!

Hi Hi cũng mặc kệ anh ta, làm việc của mình, Mặc Thiếu Quần đứng ở đó, nhìn nhìn, cũng không dám quay đầu liếc nhìn Hoa Hồng một cái.

Vì thế, Mặc Thiếu Quần đứng nhìn, Hi Hi làm đồ ăn.

Thời điểm Hi Hi chân chính bắt đầu làm, Mặc Thiếu Quần mới kinh ngạc không thôi.

Không nghĩ tới, Hi Hi thật sự biết nấu ăn, hơn nữa, xem tư thế, rất quen thuộc.

Một khắc kia, Mặc Thiếu Quần thật sự cảm thấy có điểm không thể tin được, muốn bổ đầu Hi Hi ra xem, não bé kết cấu như thế nào!

Một đứa nhỏ bảy tám tuổi, thế nhưng biết nấu ăn, nấu cơm!

Cũng quá kinh người !

Bé cũng dùng dao cắt đồ ăn………..

Đương nhiên, Mặc Thiếu Quần cũng không có nói ra, phải biết rằng, Hi Hi nói một câu  chặn lại, cho nên anh mới không tự mình làm mất mặt, chỉ là đứng một bên nhìn Hi Hi.

Hơn một giờ sau, Hi Hi làm xong, một bàn đồ ăn.

......còn nữa......

break
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc