Tử Lam chạy vào một căn phòng riêng,thời điểm nhìn thấy Hứa Nhược Trung cùng một nhóm người ngồi chung một chổ thật là vui vẻ,trong ngực hắn hai tay ôm nữ nhân(thật là ức chế,thằng khốn tao chà đạp mày),bọn họ cười cười nói nói rất thân mật.
Khốn kiếp,nam nhân của nàng lại đem nàng cho một nam nhân khác,còn hắn ở nơi đây tình chàng ý thiếp cùng nữ nhân khác.Tử Lam tức giận run người..
“Hứa Nhược Trung”.Tử Lam hô lên một tiếng vang vọng khắp phòng.
Nhất thời mọi ánh mắt đồng thời hướng về phía cửa ra vào..nhìn Tử Lam.Hứa Nhược Trung chứng kiến nàng đang nổi điên trên mặt hắn tràn đầy khiếp sợ,sau đó mỉm cười bước về phía nàng nhỏ giọng gọi nàng “Tử Lam..”.
Tử Lam ánh mắt lạnh băng cả căn phòng dường như nhiệt độ hạ xuống mức thấp nhất,nàng tươi cười tiến từng bước về phía hắn.
“Em..em làm sao lại đến chổ này..?”Hứa Nhược Trung lạnh cả sống lưng cố gắng nặn ra nụ cười hắn cho là anh tuấn siêu tái nhất của mình hỏi nàng.
Đáp lại hắn là một cái tát vang dội và một rượu vào mặt “khốn kiếp”.Tử Lam nghiến răng nghiến lợi khẽ buông ra hai tiếng lạnh thấu xương.
Hứa Nhược Trung hóa đá tại chổ,hắn không ngờ một người con gái thanh thuần mềm yếu thế nhưng mới vừa gặp hắn không cần nói nhiều trực tiếp động thủ với hắn.
Lúc này,nữ nhân ngồi phía sau lưng Hứa Nhược Trung bỗng nhiên tiến tới thẳng hướng Tử Lam quát lớn “ Lâm Tử Lam cô bị điên cái gì vậy?Như thế nào lại đánh người?Tôi nói cho cô biết Trung căn bản không có thích qua cô,người anh ấy thích là tôi,Trung chẳng qua là chỉ muốn lợi dụng cô thôi,tự xem mình là gì của anh ấy không biết nhục..”.
Nghe lời của nàng,Tử Lam bổng nhiên ngây dại,thật nực cười, bản thân nàng đúng thật là tự mình đa tình..hai năm qua bị người ta xem như món đồ chơi.Nàng có mắt như mù thật mà..một tên cặn bã vậy mà nàng giờ này mới biết bộ mặt thật của hắn..(nhưng cũng chưa muộn mà phải không tỷ) <(>..<)>
“Vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi..đôi cẩu nam nữ”.Tử Lam cười to nhìn về phía Hứa Nhược Trung khinh bỉ thốt ra một câu “ khốn kiếp..lão nương đây bỏ ngươi..sau này nhớ kỹ nhé thằng tồi”.
Nói xong nàng định bỏ đi nhưng nhớ tới cái gì đó nàng hướng về phía nữ nhân phía sau Hứa Nhược Trung nói tiếp “hôm nay Hứa Nhược Trung có thể đem tôi dâng cho người khác mua vui để đạt được mục đích của hắn,thì sẽ có ngày hắn cũng đưa cô cho người đàn ông khác mà thôi..haha”
Nói xong nàng tiêu sái đi mất..
Nữ nhân bên cạnh Hứa Nhược Trung không cho là đúng vẫn ân cần quan tâm hắn “Như thế nào?còn đau không để em xoa cho anh nha…”.
Ban đêm,Mị Sắc quầy rượu..Hôm sau..
Hai nữ nhân cùng nhau uống rượu,không ai khác chính là Lâm Tử Lam cùng cô bạn Tiểu Tư.
“Cậu nói đi,có phải mình ngốc lắm không,mình đúng thật có mắt như mù lại đi coi trọng tên khốn Hứa Nhược Trung.”.Tử Lam thật hoài nghi ánh mắt mình thật có vấn đề.
“không có gì,cái đồ rác rưỡi ấy cậu cần gì phải suy nghĩ nhiều cho mệt..hôm nào tớ giới thiệu cho cậu mấy anh sinh viên khoa y ' thật hot' nha..mấy anh ấy chuyên về ‘nhãn khoa’ nữa nha,cậu có thể vừa kiểm tra mắt vừa ngắm nhìn trai đep,tiện lợi đôi đường.”
“câụ đi chết đi..bạn bè bao năm với nhau mà cậu lại đối với mình như thế ư..hức”.
“hahaha..tớ không thèm nói nữa tớ đi toilet xíu nha..”.
Còn lại một mình Tử Lam ngồi uống rượu một mình..vừa uống vừa nhìn bốn phía..chợt nàng sửng sốt vì nàng thấy Hứa Nhược Trung,tại sao hắn lại ở nơi này?Lúc nàng nhìn thấy Hứa Nhược Trung thì cùng lúc đó hắn cùng nhìn về phía nàng,hắn từng bước về phía nàng.. “Tử Lam,thật tình cờ..”