"Dường như bối cảnh rất phức tạp, lại rất bí ẩn... Tôi lại cảm thấy công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này không có bối cảnh quá sâu, bởi vì năng lực làm thị trường của bọn họ rất mạnh, cũng rất có khả năng chèo chống.”
“Cửa hàng điện gia dụng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ nổi tiếng tỉnh thành chúng ta, điện gia dụng Bất Dương Mai, chính là công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích tạo ra, mấy tháng trước và năm trước đều chỉ làm điều hòa, hiện tại cơ hồ đã làm tất cả các loại điện gia dụng rồi..." Tống Tiểu Xuân bổ sung theo lời Hà Khôn nói.
"Không đơn giản như vậy đâu, ít nhất tôi cũng biết về phó tổng hiện tại đang được phân công quản lý tài vụ và nhân sự ở công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, chính là con gái một của thường vụ phó chủ tịch tỉnh Trần Chí Ôn, mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh đại học La Phù cách đây không lâu, đã bị kéo vào công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích."
Hà Khôn nhíu mày nói: "Con đường tin tức của cậu không đủ linh thông, vẫn cần tăng mạnh các phương diện, chỉ là, cũng không thể trách cậu không tra được, các cậu đã quen làm việc dưới mặt đất và trong đêm tối, không thể hiểu rõ về sức nặng của thường vụ phó chủ tịch tỉnh."
"Giấy phép đài phát thanh, lần này chúng ta nhất định phải nắm giữ trong tay, hiện tại khu vực vùng duyên hải đã có nhiềuxí nghiệp dân doanh dồn vốn liếng vào nghiệp vụ đài phát thanh rồi, chỗ này có lợi nhuận rất lớn, chúng ta không thể buông tha..." Hà Khôn phất phất tay áo nói.
...
Qua bữa ăn khuya, Dương Tử Hiên đưa Thạch Phong Tín trở về khách sạn, điện thoại lại vang lên, bên trong là tiếng khóc của Khả Cũng.
Dương Tử Hiên cảm thấy hoảng sợ, vội vàng hỏi nguyên do.
"Khả Cũng, đã xảy ra chuyện gì, em đừng khóc, cũng đừng gấp, trước tiên cứ nói rõ ràng sự tình, tôi sẽ tới giúp cô..." Dương Tử Hiên vịn tay lái, lái xe vào ven đường rồi nói.
"...Bạn cùng phòng của em xảy ra chuyện rồi...Bây giờ đang ở trong khách sạn Phúc Hải, nhờ em đi qua giúp nàng, đêm khuya như vậy rồi, em lại không tìm thấy xe để đi, cũng không biết làm sao bây giờ, liền gọi điện thoại cho anh..." Khả Cũng nói chuyện có chút nói năng lộn xộn, không có logic gì hết, nhưng Dương Tử Hiên vẫn có thể nắm bắt được đầu mối.
"Như vậy, hiện tại em tới trước cửa trường đại học La Phù chờ tôi, tôi sẽ lái xe qua đón em đi..." Tuy không biết bạn học nàng đã xảy ra chuyện gì, nhưng phát sinh ở trong phòng khách sạn, hơn phân nửa không phải là chuyện gì tốt.
Tuy loại sự tình này mỗi ngày diễn ra rất nhiều, Dương Tử Hiên không quản được, nhưng đã gặp, sẽ không có đạo lý mặc kệ.
Cúp điện thoại xuống, Dương Tử Hiên lắc lắc đầu, vừa rồi uống mấy chén cùng Thạch Phong Tín, đầu óc cũng có chút mơ hồ, lấy bình nước khoáng từ trong xe ra, giội lên tay, vuốt vuốt trên mặt mấy cái, coi như rửa mặt, sau khi tỉnh táo lại, mới lái xe đi đến cửa trường đại học La Phù.
Đại học La Phù nằm ở khu Kiến Giang, khu Kiến Giang là vùng có số lượng trường đại học nhiều nhất trong tỉnh, Tử Kim lý công, đại học La Phù, trường sư phạm đại học La Phù và một loạt trường đại học đại học, tính đến phạm vi cả nước, cũng có được lực ảnh hưởng nhất định.
Khách sạn Phúc Hải, chính là khách sạn Dương Tử Hiên vừa ngồi, là khách sạn hạng hai khu Tử Dương, từ đại lộ Hoàn Thành đi đến đại học La Phù, chỉ cần mười lăm phút đường xe.
Thời điểm đỗ xe tại cửa ra vào, đèn trước xe chiếu xạ, lập tức đánh thức bảo vệ trong phòng bảo vệ, bảo vệ ra ngoài nhìn quanh, cũng không tiến lên quấy rầy Dương Tử Hiên.
Trường đại học chín mươi năm nổi tiếng, quản lý rất nghiêm.
Đại học La Phù bắt đầu từ niên đại tám mươi đã lấy phong cách học tập tự do nổi danh toàn quốc, nhưng sau mười một giờ, ký túc xá đều đóng cửa.
Dương Tử Hiên dừng chiếc xe ở cửa ra vào, một lúc sau mới nhìn thấy một đoàn người Khả Cũng từ bên trong khoan thai đi ra.
Niên đại này vẫn chưa có ký túc xá kiểu hiện đại đời sau, điều kiện tương đối kém, mặc dù là đại học La Phù, loại trường đại học nổi tiếng top 10 ở trong các trường cả nước này, điều kiện ăn ở cũng cực kỳ kém.
Gian ký túc xá Khả Cũng ở có sáu người, đi theo đằng sau nàng thì có bốn, còn có hai người bị bác gái quản ký túc xá quấn quít không ra ngoài đưòa.
Dương Tử Hiên cẩn thận đánh giá một tý, trong này lại có mấy mỹ nữ, cũng không làm mất danh tiếng đại học La Phù, chất lượng mỹ nữ vẫn tương đối cao, nhất là loại học viện kinh tế này.
Bảo vệ nhìn thấy một đám cô gái ăn mặc đơn giản chạy ra, trong long cảm thấy hoảng sợ, nhất thời chạy ra ngăn cản: "Các cháu muốn làm gì, nửa đêm không quay về ngủ, chạy ra ngoài, có phải là muốn bị xử phạt không?"
"Các cháu là người học viện nào, lớp nào, chẳng lẽ một chút ý thức kỷ luật đều không có sao?"
Bảo vệ nghiêm khắc thét to vài tiếng, thật sự khiến một vài cô gái hơi sợ, những cô gái này từ nhỏ đến lớn đều là học trò tốt, đứa con ngoan trong mắt người khác, thật sự bị trường học xử phạt, sẽ mang tiếng xấu, các nàng cũng rất sợ.
"Dương...tiên sinh, ngài tới giúp giúp chúng tôi với, chúng tôi không ra được..." Trong nội tâm Khả Cũng đầy lo lắng, hướng Dương Tử Hiên phất phất tay.
Dương Tử Hiên tiến lên một bước, vỗ vỗ bả vai bảo vệ, bảo vệ lui về phía sau môt bước, có chút cảnh giác nhìn Dương Tử Hiên, lại nhìn cỗ xe Phú Khang của Dương Tử Hiên, liếm liếm bờ môi, nói: "Cậu muốn làm gì ? Nửa đêm đến quấy rầy học trò trường học chúng tôi, làm nhiễu loạn trật tự trị an..."
Mặc dù nói đầu năm nay người có xe đều là đại gia, nhưng với tư cách bảo vệ đại học La Phù, mỗi ngày cũng không hiếm thấy các loại xe tốt, đối với cỗ xe Phú Khang của Dương Tử Hiên, thật sự là không để vào mắt.
Dương Tử Hiên đưa chứng minh công tác cho bảo vệ, mượn đèn đường trước cửa ra vào, bảo vệ để sát vào mắt, chứng kiến một đống danh hiệu trên chứng minh công tác Dương Tử Hiên, cái khác không thấy được, nhưng mấy chữ Tỉnh ủy, ủy ban tỉnh này, xem như đã nhìn rõ ràng rồi, lập tức chuyển biến đến 180°, khom người cúi đầu chín mươi độ về hướng Dương Tử Hiên.
"Những cô gái này đều là bạn cùng phòng của bạn bè tôi, có người bạn bè ở bên ngoài xảy ra việc, cho nên nhờ các nàng tới giúp đỡ chút, đồng chí bảo vệ, anh cứ mở cửa... tôi cam đoan các nàng sẽ bình yên vô sự trở lại trường..." Dương Tử Hiên chắp hai tay sau lung, bình tĩnh nói.
Hắn quen làm lãnh đạo, tự nhiên có một bộ uy nghiêm hơn người, trình độ nhìn mặt mà nói chuyện của bảo vệ không thấp, xem khí thế kia, cũng biết là một lãnh đạo bên trong Tỉnh ủy, có lẽ là lãnh đạo nhỏ thôi, vì mặt quá trẻ.
Nhưng coi như là một người nhân viên công vụ Tỉnh ủy bình thường, cũng không phải hắn, một người bảo vệ nho nhỏ có thể trêu chọc, lúc này liền để Khả Cũng và bạn cùng phòng nàng ra.
Đợi thời điểm Dương Tử Hiên cùng mấy cô gái lái xe đi qua, mấy bảo vệ mới ở phía sau thở dài nói: "Bố mày lúc nào mới có thể tiến vào Tỉnh ủy, làm lãnh đạo nhỏ đã có phong cách rồi...nhiều cô em xinh đẹp như vậy, lại bị hắn cướp mất rồi, thật đúng là con mẹ nó đáng tiếc."
"Cậu đừng mộng tưởng hão huyền nữa."
...
"Vừa rồi tôi đã ở khách sạn Phúc Hải..."
Dương Tử Hiên lái xe, trong xe quá nhiều người, 3 cô gái lách vào phía sau, Khả Cũng cùng một cô gái khác lách lên trên ghế lái phụ, trong xe lập tức xuất hiện đầy mùi thơm ngát trên cơ thể thiếu nữ.
Khả Cũng giới thiệu Dương Tử Hiên cho bạn cùng phòng nàng biết, đương nhiên không biết đề cập đến thân phận chân thật Dương Tử Hiên, cái thân phận kia thật sự quá kinh thế hãi tục, chỉ nói là công tác trong cơ quan Tỉnh ủy.
Mấy cô gái cũng đều chứng kiến vừa rồi bảo vệ cúi đầu đối với Dương Tử Hiên, cũng suy đoán ra được một chút về địa vị thân phận của Dương Tử Hiên bên trong Tỉnh, tăng thêm Dương Tử Hiên trẻ tuổi anh tuấn, đường cong khuôn mặt kiên cường, lại rất dễ dàng làm cho một ít nữ sinh mê muội.