Hắng giọng một cái, cô không tình nguyện thì thầm một tiếng cũng không tệ lắm, liền vội vàng nói sang chuyện khác: Khi nào thì anh mới chịu đi xem xung quanh?
Anh phát hiện tính tình của em rất nóng vội, không thể đi chậm lại sao?
Tôi chính là không thích kéo dài dây dưa, không phải là mỗi ngày nghỉ cuối tuần tôi đều có thể dẫn anh du sơn ngoạn thủy.
Thật sao? Khóe môi anh thoáng hiện một nụ cười sâu xa khó hiểu, khiến người khác nhìn thấy thình lình lạnh rùng mình.
Sau khi ăn cơm no chúng ta có thể ra ngoài.
Mặc dù bên trong nhà chỉ có quạt máy thổi gió mát sảng khoái, cô lại liên tục phát run, cô có một linh cảm xấu, linh cảm đặc biệt xấu!
Thường nói giác quan thứ sáu của phụ nữ rất nhạy, quả nhiên linh cảm của cô ứng nghiệm, sự thật chứng minh, mỗi ngày nghỉ cuối tuần cô đều cực kỳ rảnh rỗi, cùng anh lên núi Dương Minh pha trà ngâm nước nóng hít thở không khí mới mẻ, cùng anh đi sông Đạm Thủy chạy xe đạp, cùng anh đi công viên rừng rậm Đại An phơi nắng, cùng anh đến đập chứa nước Thạch Môn ăn cá sống, cùng anh đi Bích hồ đạp vịt, cùng anh đi công ty bách hóa mua quần áo. . . . . .
Thôi, cô chịu thiệt thòi, bằng lòng xem anh là người yêu kiêm chức tình nhân của cô, cô báo đáp anh thật tốt, nhưng mà, tại sao hôm nay không phải ngày nghỉ cuối tuần, thế nhưng anh lại chạy tới ấn chuông cửa của cô?
Anh tới nơi này làm gì? Tần Tinh Tinh rất muốn bảo chính mình bình tĩnh hoà nhã, nhưng mà thật sự rất khó.
Sở Cách Phi yếu ớt dựa vào vách tường cạnh cửa. Hình như anh ngã bệnh, em dẫn anh đi gặp bác sĩ đi.
Thấy anh yếu ớt, không còn tư thế oai hùng ngang ngược thường ngày, giống như thật sự ngã bệnh, cô không khỏi cảm thấy không đành lòng, nhưng suy nghĩ vừa chuyển, lại cảm thấy rất buồn cười!
Sao anh không tự mình đi gặp bác sĩ? Đã có sức lực tới nơi này của cô, chẳng lẽ không có sức lực đi bệnh viện sao?
Anh không quen với nơi này, anh không biết bác sĩ nào tương đối tốt.
Anh sẽ không ngay cả cảm vặt cũng muốn tìm bác sĩ nổi tiếng chứ?
Không phải anh muốn tìm bác sĩ nổi tiếng, nhưng mà tìm sai bác sĩ, cảm vặt cũng sẽ thành phiền toái lớn.
Nói như vậy cũng đúng, ngẫm lại lúc cô bị cảm mạo cũng thà rằng chạy thêm một đoạn đường tìm bác sĩ mình tin được, mà không phải xem bệnh ở phòng khám bệnh gần đây sao?
Tôi bận công việc, không tiện cùng anh đi gặp bác sĩ, tôi cho anh danh thiếp phòng khám bệnh nội nhi khoa bình thường hay xem bệnh vậy.
Anh cũng đã ngã bệnh, em còn so đo với anh hôm nay không phải là ngày nghỉ cuối tuần sao? Sở Cách Phi không quan tâm đứng thẳng, sau đó dựa vào trên tường ngồi xuống. Nếu như em kiên quyết ngày nghỉ cuối tuần mới có thời gian theo anh, anh có thể ở chỗ này chờ đến rạng sáng lại ấn chuông cửa.
Cô kinh ngạc trợn to hai mắt. Anh đừng làm loạn.
Em đặt công việc ở trên anh, anh chỉ có thể phối hợp với em, anh liền ở chỗ này chờ đến mười hai giờ rạng sáng. Giọng điệu bất đắc dĩ hợp với tinh thần không tốt của anh, khiến người ta nhìn mà sinh lòng áy náy.
Mặc dù rất muốn hạ quyết tâm, nhưng lại không có biện pháp thờ ơ, cô lại chịu thiệt thòi một lần nữa.
Anh muốn cảm vặt biến thành cảm cúm sao? Đã như vậy rồi, tôi đi gặp bác sĩ với anh. Tần Tinh Tinh xoay người vào trong nhà cầm túi đeo vai, vì vậy không có nhìn thấy trong mắt Sở Cách Phi lóe lên sự xảo quyệt.
Sở Cách Phi lười biếng đứng lên, người phụ nữ này bề ngoài lạnh lùng kín kẽ, trong lòng lại yếu ớt ngây thơ, giống như một đứa bé, làm lòng người đau, nhưng cũng là điểm công kích tốt nhất để anh xâm nhập vào thế giới của cô.
Sau đó, Tần Tinh Tinh dẫn anh đi tới phòng khám bệnh thường ngày xem bệnh, sau khi đo nhiệt độ ở tai, y tá nói anh có hơi phát sốt, sau khi bác sĩ khám bệnh nói anh chỉ hơi bị cảm cúm, uống nhiều nước, nghỉ ngơi nhiều là được rồi. Sau khi khám bệnh xong, Tần Tinh Tinh cho rằng mình đã hết lòng quan tâm giúp đỡ Sở Cách Phi, thậm chí cô không cần anh lái xe đưa cô trở về, nhưng Sở Cách Phi cố ý đưa cô về nhà, kế tiếp thuận nước đẩy thuyền lại không chịu đi.
Không phải em lo lắng nửa đêm anh nóng sốt sao?
Được rồi, cô thừa nhận để cho anh một mình ở trong khách sạn quả thật khiến cho người ta lo lắng, cho dù nói thế nào, bây giờ bọn họ là quan hệ người yêu, dưới tình huống này, cô không chăm sóc anh, còn tính toán chi li với anh, xác thực không còn gì để nói.
Nhưng hôm sau sau khi ngủ đến gần buổi trưa mới rời giường, nhiệt độ cơ thể của