Gấp Lấy Người Yêu Kiêm Chức Tình Nhân

Chương 29 - Chương 10

Trước Sau

break
Nhìn vé máy bay trên bàn làm việc, Tần Tinh Tinh đã tự hỏi mình vô số lần – làm thế nào? Hai chân vừa trượt, cô kể cả ghế dựa xoay lui về sau một bước, đứng lên, sau đó đi tới đi lui trong phòng làm việc. Có một âm thanh nói cho cô biết, tuyệt đối không thể để Sở Cách Phi rời đi như vậy, nếu không cô nhất định sẽ hối hận, bởi vì cô không muốn buông tay anh, nhưng lại không có biện pháp lập tức quyết định cùng anh đi đến nước Mĩ.

Cô cần thời gian, không phải sáu ngày, mà là thời gian dài hơn.

Nếu như không có Sở Cách Phi, cậu cảm thấy mình có thể sống vui vẻ hơn sao? Âu Dương Hỉ Nhi đã bị bảo bảo trong bụng quấy rầy đến không còn sức lực, thật sự không có tâm tư đi quản chuyện khác, nhưng khi nhìn thấy bạn tốt giống như con ruồi không đầu lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt, cô buồn bực không lên tiếng cũng không được.

Không có Sở Cách Phi, làm sao cô có thể sống vui vẻ hơn chứ? Nếu như đáp án là khẳng định, vậy hãy để một mình anh ta rời đi, nếu như đáp án là phủ định, vậy thì lấy dũng khí cùng anh ta rời đi. Tần Tinh Tinh chán chường trở lại ngồi xuống phía sau bàn làm việc.

Nếu như chuyện gì cũng có hai cách để đưa ra quyết định, con người cũng sẽ không có nhiều phiền não như vậy.

Là cậu tự mình làm mọi chuyện phức tạp, khi đối mặt với một vấn đề, cậu chỉ cần thuận theo con tim của mình, tự nhiên đáp án sẽ hiện lên, sau đó dũng cảm tiến tới là được rồi.

Đúng vậy, dũng cảm tiến tới, rồi lại bị ngã đến bể đầu chảy máu.

Âu Dương Hỉ Nhi lắc đầu một, ra vẻ rất sáng suốt nói. Điểm xuất phát của con người là được sinh ra, điểm cuối là chết đi, từ khi sinh ra đến khi chết là một con đường, thế nhưng trên con đường đó có vô số ngã ba, đối mặt với mỗi ngã ba, cho dù quyết định đi ngã nào, qua được ngã ba đó vẫn phải đối mặt với những ngã ba khác, đang ngụ ý cuộc sống nhất định phải trải qua một lần lại một lần lựa chọn, cho dù lựa chọn cái gì, cuối cùng cũng phải đi tiếp, nói cách khác, thật ra thì con người vốn không có quyền lựa chọn, chỉ có thể dũng cảm tiến tới đi tiếp, trừ ki con đường này dẫn cậu đi đến điểm cuối.

Cuộc sống vốn là như thế, chẳng qua khi đối mặt với ngã ba, khó tránh khỏi do dự.

Không sai, cho nên tới mới nói cậu hãy thuận theo con tim của mình, dù sao đều phải đi tới điểm kết thúc mà.

Lúc này, có người đẩy cửa thủy tinh phòng làm việc ra đi vào, Tần Tinh Tinh cùng Âu Dương Hỉ Nhi đồng thời quay đầu nhìn lên, Tần Tinh Tinh lập tức nhận ra, cô chính là đầu sỏ gây họa hại cô hiểu lầm Sở Cách Phi, cũng chính là em gái của Sở Cách Phi Sở Ngọc Linh.

Các chị khỏe, xin hỏi nơi này có một vị gọi là Tần Tinh Tinh tiểu thư đúng không? Ánh mắt của Sở Ngọc Linh trực tiếp rơi vào trên người Tần Tinh Tinh, hiển nhiên, cô chỉ lễ phép lên tiếng hỏi thăm.

Đúng là tôi, xin hỏi có chuyện gì sao? Tần Tinh Tinh cố ra vẻ bình tĩnh đứng lên, Sở Ngọc Linh đột nhiên chạy đến tìm cô, chẳng lẽ Sở Cách Phi xảy ra chuyện gì?

Sở Ngọc Linh lễ độ khom người thật sâu chào. Thật xin lỗi, đột nhiên quấy rầy chị, em là em gái của Sở Cách Phi, em tên là Sở Ngọc Linh, không biết chúng ta có thể đơn độc trò chuyện một chút hay không?

Âu Dương Hỉ Nhi vượt lên trước gật đầu nói: Các cậu đi đi, Tiểu Điềm đi đến bưu điện cũng sắp trở về rồi.

Có chuyện thì gọi điện thoại cho tớ. Tần Tinh Tinh lấy ví da trong ngăn kéo ra, đi theo Sở Ngọc Linh rời khỏi phòng làm việc.

Họ đi tới quán cà phê ở gần đó, hai người cùng dùng một bình trà lài.

Xin hỏi tìm tôi có chuyện gì? Tần Tinh Tinh không kiềm chế được hỏi, cô rất lo lắng cho Sở Cách Phi, mặc dù biết mấy ngày nay anh cố ý không liên lạc với cô, nhưng không gặp anh, tâm chính là không nỡ.

Em muốn cho chị xem một thứ. Sở Ngọc Linh mở túi vải bố đeo vai giống như túi mua hàng ra, từ bên trong lấy ra một cuốn vở giống như nhật ký, đưa cho Tần Tinh Tinh. Thật ra thì có năm bản, nhưng em lo lắng sẽ quá lộ liễu, chỉ lén lấy một quyển ra ngoài.

Không hiểu sao, nhịp tim đột nhiên thật là loạn, cô run rẩy mở ra trang thứ nhất, đầu tiên rơi vào trong mắt chính là gương mặt lúc ngủ say của cô, dưới tấm ảnh có dòng ghi chú cứng cáp có lực!

Nhật ký ở chung part l

Một ngày trôi qua, nhìn em chìm vào trong mơ, anh nói với em: Anh yêu em, giờ phút này vẻ mặt của em dịu dàng yên tĩnh giống như thiên sứ, anh đột nhiên hiểu được một đạo lý, không phải em cần sự bảo vệ của anh, mà là anh cần sự bảo vệ của em.

Lật xuống chút nữa, cũng là gương mặt lúc ngủ say của cô, dưới tấm ảnh cũng có ghi chú tương tự trước đó, đây là nhật ký ở chung part 2. . . . . . Một tờ tiếp một tờ, mắt sớm đã bị nước mắt thấm ướt, thì ra mỗi ngày sau khi cô ngủ say, anh sẽ chụp gương mặt lúc cô ngủ say, ghi lại lời anh muốn nói với cô, mỗi ngày lại nhiều hơn một câu Anh yêu em , tượng trưng anh càng ngày càng thích cô nhiều hơn.

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc