Gấp Không Thể Chờ (18+)

Chương 24

Trước Sau

break



Hàn Diệu sửng sốt một chút rồi trả lời: “Không.”


“Vậy tại sao cậu lại đối xử tốt với tôi thế?”


Hàn Diệu nghĩ nghĩ rồi nhướng mày: “Không phải chủ trương chăm sóc người già yếu bệnh tật sao?”


Tiêu Văn Ninh đột nhiên không biết tiếp lời kiểu gì nữa, cậu thấy vẻ mặt Hàn Diệu mang tia đắc ý, như cuối cùng cũng tìm được cơ hội làm cậu á khẩu không trả lời được.


Tiêu Văn Ninh nhìn hắn một lúc, đột nhiên kéo cổ Hàn Diệu, ngửa đầu hôn khoé miệng hắn, dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ đôi môi kia, thừa dịp hắn đang ngây ra vài giây mà dễ dàng cạy răng hắn ra, đầu lưỡi đảo loạn trong khoang miệng hắn một lúc lâu mới chậm rãi rời khỏi. Cậu thở ra hơi nóng trong miệng, cười ra tiếng vào bên tai nóng bỏng của Hàn Diệu: “Muốn chặn họng tôi à, cậu còn ngây thơ lắm.”


Tiêu Văn Ninh còn chưa khoe khoang xong, mông đã bị va mạnh lần nữa, Hàn Diệu thảy cậu lên trên giường rồi quay đầu rời đi. Tiêu Văn Ninh xoa mông hai cái, kêu vọng ra cửa: “Đi đâu vậy? Không đi ngủ à.” Nói xong nhìn bóng dáng của hắn cười ‘he he’ thích chí.


Cậu rúc vào chăn chuẩn bị ngủ, nhưng vừa nằm xuống thì điện thoại của Trần Phong đã gọi tới, đầu dây được kết nối thì cậu ta hỏi: “Chân thế nào rồi?”


Tiêu Văn Ninh thử cử động hai cái: “Cũng ổn, sắp khỏi rồi.”


“Khỏi cũng nhanh nhỉ.”


“Vốn cũng có bị thương nặng đâu.”


“Cũng đúng ha, à đúng rồi, gần đây Tiêu Văn Hạo có tìm ông gây phiền phức không?”


Tiêu Văn Ninh liếʍ liếʍ dư vị nơi khóe miệng, chỗ mà đầu lưỡi Hàn Diệu không luồn vào, tùy ý trả lời: “Không, bây giờ nó không có thời gian tìm tui.”


Ở đầu dây kia Trần Phong im lặng vài giây: “Tui nghe nói công ty cậu ta đang bị điều tra.”


Tiêu Văn Ninh không quan tâm mấy ‘ồ’ một tiếng.


Trần Phong dặn cậu: “Thời gian tới ông cẩn thận chút, tui nghĩ đợi chuyện này qua, cậu ta lại tới tìm ông gây chuyện cho coi.”


Tiêu Văn Ninh mỉm cười: “Không sao đâu, tui có vệ sĩ rồi.”


Cúp điện thoại, Hàn Diệu vẫn chưa quay lại. Tiêu Văn Ninh nằm bò ra giường tự trách bản thân da^ʍ đãиɠ, tự nhiên lại hôn lưỡi với xử nam ngây thơ làm chi, doạ người ta chạy mất rồi thấy chưa. Cậu vừa nghĩ vừa cười, không sau sau đã mơ màng ngủ mất.


Sáng sớm hôm sau Tiêu Văn Ninh tỉnh dậy, Hàn Diệu đã đứng canh trước cửa. Cậu mặc quần áo vào sau đó đi đến bên cạnh Hàn Diệu, làm như không có chuyện gì vỗ vai của hắn: “Xuống ăn sáng thôi.”

 

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc