Sau khi đoạt quán quân giải mùa xuân, chiến đội GD được mời tham gia giải quý trung.
( quý trung: giải giữa quý này và quý sau, quý = mùa, m sẽ để là giải giao mùa:)))
Đây là giải đấu mà chính phủ mỗi năm đều sẽ tổ chức, 12 khu vực, mỗi khu vực sẽ cử ra quán quân của giải mùa xuân năm nay, tranh đoạt với quán quân của các khi vực khác danh hiệu “tổng quán quân thế giới giải giao mùa“.
Tiến vào giải này tất cả đều là các chiến đội quán quân, cạnh tranh kịch liệt hơn rất nhiều.
Biểu hiện của chiến đội GD từ giai đoạn đấu tổ nhỏ đã cực kỳ cường thế, quét ngang 3 đội ngũ khác ở tổ B, lấy chiến tích toàn thắng thăng cấp vào top 8. Sau đó, một đường thắng liên tiếp đánh tiến trận chung kết, cuối cùng hữu kinh vô hiểm mà bắt lấy quán quân.
Tin GD đoạt được quán quân giải giao mùa rất nhanh đã truyền về trong nước, các fan kích động như ăn tết, sôi nổi tới official weibo để lại lời chúc mừng.
Không ít người cho rằng sau khi Trì Sóc gia nhập chiến đội GD, quả thật mạnh hơn so với mùa giải trước. Năm trước, bọn họ cuối cùng ở trận chung kết thế giới tiếc nuối mà cầm á quân trở về, năm nay có thể đoạt được quán quân hay không?
Đa số mọi người đều rất xem trọng chiến đội GD.
Nhưng cũng có không ít người ngược lại, họ cho rằng chiến đội GD rất có khả năng đi lại con đường năm xưa, thành tích đấu thường quy rất tốt, thời khắc mấu chốt nhất lại đứt dây xích.
Dù gì thì Diệp Thiếu Dương cũng đã cầm cup á quân vài lần, phảng phất như trời sinh bị “Quán quân nguyền rủa“.
Cho dù ngoài kia có nói thế nào, Diệp Thiếu Dương lại tràn đầy tin tưởng. Cậu đã thi đấu nhiều năm như vậy, Trì Sóc là đồng đội phù hợp nhất mà cậu gặp được. Cậu tin, cậu và Trì Sóc có thể tạo nên kỳ tích.
Ngày hôm sau toàn bộ đội viên chiến đội GD bay trở về Thượng Hải, giám đốc mời mọi người tham gia tiệc mừng công, với thành tích nửa đầu năm này, cấp cao của câu lạc bộ cực kỳ vừa lòng, phát cho các đội viên một bút tiền thưởng, còn cho nghỉ phép vài ngày.
Dù sao cách ngày khai mạc giải mùa hạ còn một đoạn thời gian nữa, huấn luyện viên liền để mọi người thả lỏng một chút.
Mọi người cơm nước xong lại đi KTV, một đám người vô cùng náo nhiệt mà chơi trò thật hay thách.
Ở KTV, loại trò chơi thật hay thách này là thường thấy nhất, trên bàn bày một cái đĩa quay, trên đĩa quay có rất nhiều kiểu trừng phạt, đến lượt ai, người đó sẽ chuyển động kim đồng hồ, tiếp nhận trừng phạt hoặc là uống rượu.
Là đội trưởng Diệp Thiếu Dương là người đầu tiên quay, kim đồng hồ dừng lại ở “Uống một chén“.
Diệp Thiếu Dương cực kỳ dứt khoát mà cầm lấy cốc bia trước mặt, uống một hơi cạn sạch.
Đồng đội xung quanh sôi nổi trầm trồ khen ngợi: “Đội trưởng ngầu quá đi!” “Người tiếp theo, đến lượt ai vậy?”
Ngồi bên phải Diệp Thiếu Dương chính là đường trên A Vinh, tùy tiện xoay, kim đồng hồ dừng ở “ngay tại đây thể hiện một màn múa Ương Ca”, A Vinh không nói hai lời, cột áo khoác vào trên eo múa ngay tại chỗ.
( múa Ương Ca:
Các đồng đội ở bên cạnh cười không ngừng.
Một người tiếp một người, mọi người cũng rất hết mình, trong phòng tràn ngập vui vẻ. Trì Sóc bởi vì ngồi ở bên trái Diệp Thiếu Dương, trò chơi này là luân phiên theo chiều ngược kim đồng hồ, hắn là lượt cuối cùng.
Trì Sóc tùy tiện xoay một chút.
Kim đồng hồ nhanh chóng chuyển động hai vòng sau đó dừng lại ở một mục trừng phạt ——
“Cùng người bên cạnh bạn đối diện mặt đối mặt liên tục 30 giây”
Trì Sóc ngồi bên cạnh sô pha, bên tay trái chính bục chọn bài hát, bên tay phải là Diệp Thiếu Dương. Hắn đành phải quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Đội trưởng, phối hợp một chút.”
Diệp Thiếu Dương sảng khoái mà nói: “Không thành vấn đề, cậu đừng có mà cười giữa chừng đó nha!”
Mặt đối mặt với người khác, loại trừng phạt này trước kia cậu đã chơi qua rất nhiều lần, Diệp Thiếu Dương luôn có thể khiến đối thủ phụt cười giữa chừng, nhận phạt uống rượu. Cậu cho rằng hôm nay mình cũng sẽ không thành vấn đề.
Nhưng mà, Trì Sóc đột nhiên đến gần cậu, chóp mũi hai người cách nhau không đến 1cm. Nhìn vào đôi mắt thâm thuý kia, Diệp Thiếu Dương chỉ cảm thấy da đầu như bị sét đánh trúng, trái tim cũng nháy mắt mất đi tần suất.
Xung quanh rất an tĩnh, các đồng đội đều đang xem náo nhiệt.
Trì Sóc vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương cũng ngẩng đầu đối diện với hắn. Khoảng cách gần như vậy, có thể có thể nhìn rõ hàng mi dày của đối phương, chỉ cần tiếp tục tiến về phía trước một chút là bọn họ đã có thể hôn môi.
Hô hấp của hai người giao hòa vào nhau.
Diệp Thiếu Dương nghe thấy âm thanh trái tim mình đang kịch liệt nhảy lên.
Bên cạnh, A Vinh còn đang cầm đồng hồ bấm giây tính giờ. Đếm ngược 30 giây, ai cười trước người đó thua.
Bị Trì Sóc ôn nhu mà nhìn chăm chú, Diệp Thiếu Dương đầu óc trống rỗng, tiếng tim đập dường như sắp mất khống chế, lúc A Vinh đếm ngược còn 15 giây, Diệp Thiếu Dương là người đầu tiên chịu không nổi, nhanh chóng dời tầm mắt.
Gương mặt cậu có chút nóng lên, quay đầu mở một lon bia: “tôi nhận phạt.”
Sau đó, trong tiếng ồn ào của các đồng đội, Diệp Thiếu Dương dứt khoát lưu loát mà uống sạch một lon, không biết vì sao, cậu có chút ngượng ngùng khi nhìn vào mắt Trì Sóc.
A Vinh nghi hoặc nói: “trận này Dương ca vậy mà lại chịu thua? Trước kia lúc chơi loại trừng phạt này anh không phải là tùy tùy tiện tiện cũng kiên trì được 30 giây không chớp mắt sao?”
Diệp Thiếu Dương chột dạ mà tìm cớ: “Hôm nay trạng thái không tốt.”
A Vinh nói: “A Sóc được tính qua ải, tới nào tới nào, tiếp tục, đến lượt đội trưởng!”
Diệp Thiếu Dương hít sâu ổn định nhịp tim, tùy tay khảy khảy kim đồng hồ.
Kim đồng hồ không biết vì sao lại xui xẻo dừng dừng trên một mục trừng phạt: “tỏ tình với người bên tay trái một cách thâm tình.”
Diệp Thiếu Dương điên cuồng kêu con mẹ nó trong đầu!
Cái game này hôm nay là đang đối địch với cậu sao?
Cố tình, các đồng đội không thức thời bên cạnh còn đang ở đó ồn ào: “tỏ tình! Tỏ tình!”
Diệp Thiếu Dương sờ sờ mũi: “Đổi cái khác được không? Tôi quay lại lần nữa.”
Các đồng đội: “Đội trưởng anh chơi xấu sao?” “Đúng thế, quay phải cái gì thì chính là cái đó, tác phong tốt đẹp của chiến đội chúng ta cũng không thể phá hủy.”
Tác phong tốt? Đây mẹ nó là tác phong bất lương thì có!
Diệp Thiếu Dương hít sâu, mặc kệ tất cả nói: “tỏ tình thì tỏ tình! Còn sợ mấy người chắc?”
Dù sao là anh em tốt, chơi thật hay thách thôi mà, Trì Sóc hẳn là sẽ không để ý. Diệp Thiếu Dương nghĩ như vậy, liền ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Trì Sóc, ra vẻ sảng khoái mà nói: “người anh em, tôi thích cậu.”
Xung quanh cười thành một đoàn: “Nào có người nào tỏ tình giống anh chứ?” “Tỏ tình một cách thâm tình, trọng điểm là thâm tình anh có hiểu hay không?” “Đội trưởng, anh thật là độc thân đến tận giờ bằng thực lực.”
Diệp Thiếu Dương mặt đỏ tai hồng, đành phải làm lại một lần. Cậu nghiêm túc mà nhìn Trì Sóc, ra vẻ thâm tình mà nói: “Trì Sóc, cùng cậu thi đấu, cậu luôn có thể hiểu tôi nghĩ gì, luôn xuất hiện bên cạnh lúc tôi cần. Thật sự rất vui khi cậu có thể trở thành đồng đội của tôi, tôi...... tôi thích...thích cậu.”
Phần trước còn tính là lưu loát, đến mấy chữ cuối cùng lại mắc kẹt.
Diệp Thiếu Dương lần đầu tiên lắp bắp thiếu chút nữa là nói không hoàn chỉnh. Tuy rằng đây chỉ là một trò chơi, mọi người đều sẽ không coi là thật, nhưng vì sao lại hoảng hốt như vậy?
Chờ Diệp Thiếu Dương nói xong, xung quanh tức khắc vang lên thét chói tai: “thật là cảm động lòng người! Tui muốn biến thành fan CP!” “Chúc mừng đội trưởng đã thoát ế!”
Mọi người đều đang nói giỡn, không có người coi là thật. Chỉ là, Diệp Thiếu Dương hoảng hốt cảm thấy, dưới ánh đèn tối trong KTV, ánh mắt Trì Sóc nhìn về phía cậu ôn nhu một cách lạ thường, loại ánh mắt này làm cậu tim đập mất khống chế.
Cậu đành phải cả buổi đều không nhìn Trì Sóc, chỉ lo uống rượu với những người khác.
Buổi tối hôm nay, một đám người chơi đến rạng sáng 3 giờ mới trở lại căn cứ. Diệp Thiếu Dương có chút say, được các đồng đội đỡ về. Trì Sóc cả buổi đều không uống rượu, chỉ uống mấy ly nước trái cây.
Mọi người đỡ Diệp Thiếu Dương đến cửa ký túc xá, Trì Sóc tiễn các đồng đội trở về.
Sau khi đỡ Diệp Thiếu Dương vào nhà, Trì Sóc chặn ngang bế cậu lên, một đường ôm đến phòng ngủ, giúp Diệp Thiếu Dương cởi giày và áo khoác, sau đó lại nghiêm túc đắp chăn đàng hoàng.
Trì Sóc ngồi ở mép giường, nhìn gương mặt Diệp Thiếu Dương ửng hồng vì uống rượu, trong lòng mềm nhũn, nhịn không được mà vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa tóc cậu.
Xúc cảm từ mái tóc rất giống với mái tóc vàng ở thế giới ABO, vẫn mềm mại như vậy.
Đúng lúc này, Diệp Thiếu Dương đột nhiên mở to mắt, cậu nhìn Trì Sóc, mơ mơ màng màng mà nói: “Trì Sóc? Sao tôi lại mơ thấy cậu rồi?”
Trì Sóc sửng sốt một chút, thấp giọng hỏi: “em thường xuyên mơ thấy anh sao?”
Diệp Thiếu Dương gật đầu: “ừm, mơ thấy cậu chà lưng, mát xa cho tôi. Còn mơ thấy cậu cắn cổ tôi.”
Trì Sóc cười khẽ thành tiếng: “cắn cổ em?”
Diệp Thiếu Dương: “Rất kỳ quái, giống như quỷ hút máu vậy đó, cắn gáy tôi.”
Trì Sóc: “......”
Xem ra, Dương Dương là đang mơ hồ nhớ tới lúc bị Trì Sóc đánh dấu ở thế giới ABO. Chỉ là, ký ức của cậu còn chưa đủ hoàn chỉnh, nguyên nhân cụ thể Trì Sóc trước mắt cũng không rõ lắm.
Trì Sóc cúi người, chuyển động đầu Diệp Thiếu Dương, lộ ra phần gáy trắng nõn, sau đó, nhắm ngay làn da sau cổ nhẹ nhàng mà cắn một ngụm, hỏi: “Là như vậy sao?”
Như vậy có thể đánh thức trí nhớ của em không?
Hô hấp ấm áp của người con trai phủ lên phía sau cổ mẫn cảm.
Diệp Thiếu Dương cũng không phải say đến bất tỉnh nhân sự, Trì Sóc cắn một ngụm khiến cậu giật mình, sống lưng nổi lên một tầng da gà, cảm giác say cũng nháy mắt bị dọa cho mất tăm, cậu trừng lớn đôi mắt hỏi: “cậu làm gì vậy?”
Trì Sóc nhìn Diệp Thiếu Dương, nghiêm túc nói: “Dương Dương, em thích anh sao?”
Nhìn vào đôi mắt ôn nhu kia, đầu lưỡi Diệp Thiếu Dương như bị buộc lại: “tôi... tôi... vừa rồi là tôi nói bậy, cậu đừng để trong lòng. Trước kia chiến đội của chúng ta thường xuyên chơi loại trò chơi này, năm trước, KK và A Vinh còn uống cả rượu giao bôi, chỉ là trò chơi mà thôi......”
Trì Sóc thấp giọng đánh gãy cậu: “Một chút cũng không thích sao?”
Diệp Thiếu Dương bị hỏi đến sửng sốt.
Thích? Trì Sóc là đồng đội của cậu, là anh em tốt của cậu. Cho dù trong đoạn thời gian cậu què chân được Trì Sóc mỗi ngày chà lưng cho, sau khi phá thạch cao còn giúp cậu mát xa hàng ngày, cậu cũng chưa bao giờ có suy nghĩ khác.
Nam với nam còn có thể nói “Thích” sao?
Trì Sóc nhìn vẻ mặt mê mang của cậu, liền tiến sát hơn chút, dừng lại ở khoảng cách cách chóp mũi Diệp Thiếu Dương 5 cm, giống như lúc chơi thật hay thách vừa rồi ở KTV, hai người mặt đối mặt.
Trái tim Diệp Thiếu Dương nháy mắt rối loạn.
Cậu nằm trên giường, Trì Sóc cúi người tới gần, chóp mũi hai người đều sắp dán lại với nhau, khoảng cách gần như vậy giống như tùy thời đều có thể bị đối phương hôn môi.
Diệp Thiếu Dương hoảng loạn mà dời tầm mắt.
Trì Sóc thấp giọng hỏi: “Vì sao lại không dám nhìn anh?”
Khoảng cách quá gần, thời điểm Trì Sóc nói chuyện, hô hấp ấm áp đều phả lên trên mặt Diệp Thiếu Dương. Khoảng cách thân mật như vậy khiến đại não Diệp Thiếu Dương dường như muốn đình chỉ hoạt động.
Trong phòng chỉ có đèn ngủ đầu giường đang sáng lên.
Ánh sáng ấm áp chiếu lên vành tai đang đỏ bừng của Diệp Thiếu Dương.
Trì Sóc tiếp tục hỏi: “trước kia khi em chơi trò mặt đối mặt này với người khác không phải chưa từng thua sao? Sao vậy, đến lượt anh thì không dám nhìn?”
Diệp Thiếu Dương: “...... tôi...tôi cũng không biết.”
Trì Sóc tiếp tục tiến gần hơn, dường như sắp dán lên môi cậu: “em không nghĩ tới có khả năng em đã thích anh rồi sao?”
Diệp Thiếu Dương theo bản năng mà phủ định: “không... không thể nào? Chúng ta là anh em tốt!”
Trì Sóc có chút buồn cười. Không hổ là chủ toppic【 Người Ngoài Hành Tinh 】, ở thế giới ABO bị ALpha đánh dấu ba lần, còn câu nào câu nấy đều huynh đệ tốt, anh em tốt. Hoá ra trước nay đều không nghĩ tới phương diện này.
Ở thế giới của Diệp Thiếu Dương nam với nam không thể đăng ký kết hôn, thông thường mọi người sẽ gọi những người con trai thích con trai là “gay”, mà Diệp Thiếu Dương là “Thẳng nam”, giữa thẳng nam và thẳng nam chính là quan hệ anh em tốt, cho dù có cử chỉ thân mật gì cũng sẽ không gây ra hiểu lầm.
Cậu mang theo tư duy thẳng nam, ở thế giới ABO coi Trì Sóc thành anh em.
Nhưng Dương Dương à, có lẽ em cũng không thẳng như em nghĩ đâu?
Em chỉ là chưa gặp được người khiến em rung động.
Trì Sóc nhẹ nhàng đem tay đặt ở trên ngực của Diệp Thiếu Dương. Cảm nhận được dưới lồng ngực kia trái tim đang kịch liệt nhảy lên, Trì Sóc rất không khách khí mà vạch trần cậu: “tim em đập nhanh thật đấy.”
Diệp Thiếu Dương cuống quít giải thích: “Khẳng định là do uống rượu.”
Cái lý do này bản thân còn không quá tin, vành tai Diệp Thiếu Dương sắp bị đốt cháy, muốn đuổi Trì Sóc đi ngủ, kết quả ngay sau đó, Trì Sóc bỗng nhiên cúi người, nhẹ nhàng mà hôn lên môi Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương: “!!!”
Cái hôn vừa chạm vào liền tách ra, Trì Sóc nhìn cậu, thấp giọng nói: “người anh em tốt này rất muốn hôn em.”
Diệp Thiếu Dương ngơ ngác mà cứng đờ ở trên giường.
Thẳng đến khi Trì Sóc trực tiếp chế trụ gáy cậu, lại lần nữa hôn sâu.
Môi lưỡi của người con trai kia mang theo vị ngọt của nước trái cây.
Diệp Thiếu Dương bị ấn đầu hôn môi, đại não vốn dĩ đã mơ mơ màng màng hoàn toàn ch·ết máy.
Cậu quên phải phản kháng, bị Trì Sóc nhanh chóng tiến công vây hãm.
Trì Sóc như đã nhịn quá lâu, một lần hôn liền dừng không được, âm thanh phản khánh mỏng manh tràn ra bên môi của Diệp Thiếu Dương đều bị hắn ôn nhu mà lấp kín.
Tiến vào thế giới này gần nửa năm, sớm chiều ở chung với Dương Dương, Trì Sóc quả thật đã nhịn rất vất vả.
Hắn lo lắng nếu bản thân quá gấp gáp sẽ ảnh hưởng đến tâm thái của Dương Dương và thành tích của chiến đội GD, cho nên hắn vẫn luôn ép tình yêu nồng nhiệt và nỗi nhớ nhung xuống dưới đáy lòng.
Hiện giờ cuối cùng cũng đã nói toạc ra, Trì Sóc không muốn tiếp tục nhịn.
Hắn xác định Dương Dương thích hắn, chỉ là chưa ý thức được mà thôi.
Trì Sóc ôm Diệp Thiếu Dương hôn môi thật lâu, tựa như tìm lại được người yêu mà mình đã lạc mất.
Diệp Thiếu Dương bị hôn đến toàn thân nhũn ra.
Thật lâu sau, Trì Sóc mới lui ra.
Hai người mặt đối mặt ở khoảng cách gần, gương mặt Diệp Thiếu Dương nóng như sắp bị thiêu cháy.
Trì Sóc cười khẽ hỏi: “Vẫn là anh em tốt sao?”
Diệp Thiếu Dương: “............”
Trì Sóc nhẹ nhàng sờ sờ tóc Diệp Thiếu Dương, ôn nhu nói: “Dương Dương, anh thích em.”
“Anh nói rồi, cho dù không có ảnh hưởng của tin tức tố, anh vẫn sẽ thích em.”
“Còn em thì sao?”
________________
Tác giả có lời muốn nói: -
Diệp Thiếu Dương: Cong thì cong đi. Một lần lạ, hai lần quen ^_^
________________