Toàn minh tinh sẽ khai mạc vào ngày 15/7, từ ngày 1 đến ngày 14 là kỳ bỏ phiếu, cũng kỳ nghỉ của Liên Minh, các đại chiến đội đều được nghỉ, huấn luyện viên Lâm cũng cho mọi người nghỉ 2 tuần phép để mọi người tự do an bài.
Trì Sóc lén hỏi Diệp Thiếu Dương: “2 tuần này em có kế hoạch gì không?”
Cha mẹ đều không có ở đây, Diệp Thiếu Dương cũng không tính trở về Tinh Thành mà rất muốn đi đây đó một chút.
Trước mắt những thành thị mà cậu đã từng đi qua chỉ có Băng Hà, Á An mấy thành thị tổ chức thi đấu eSports này, những nơi khác hoàn toàn không biết chút gì. Dù sao cách quý hậu tái vẫn còn xa, nhân cơ hội này đi du lịch giải sầu cũng không tồi?
Nghĩ đến đây, Diệp Thiếu Dương liền nói: “tui muốn đi du lịch, Trì đội có nơi nào đề cử không?”
“Phương diện du lịch này anh cũng không quá hiểu, để anh hỏi Khúc Giang một chút, cậu ấy thích nhiếp ảnh, trước kia cũng thường xuyên đi du lịch một mình.” Trì Sóc là một trạch nam chỉ biết chơi game, trước nay không thường ra ngoài du lịch, hắn gửi tin nhắn hỏi Khúc Giang: “2 tuần này muốn đi ra ngoài du lịch, có nơi nào đẹp đẹp đề cử hay không?”
Khúc Giang gửi tới một emoji tò mò: “Trì đội đi một mình hay đi hai người?”
Trì Sóc nói: “Hai người.”
Trong lòng Khúc Giang hiểu rõ, nhanh chóng gõ chữ nói: “Du lịch tự túc, đại đường vòng (?). Phong cảnh rất đẹp, bên đường hay trên đường đều là phong cảnh, hơn nữa ở đó tương đối ít du khách, điểm thắng cảnh cũng không cần xếp hàng, rất thích hợp cho cặp tình nhân cùng nhau đi ra ngoài giải sầu.” Hắn nghĩ một chút, đem xoá ba chữ “cặp tình nhân” đi, đổi thành: “Rất thích hợp cho bạn tốt cùng nhau đi giải sầu.”
Trì Sóc đem tin nhắn đã sửa này của Khúc Giang gửi cho Diệp Thiếu Dương xem: “Du lịch tự túc, có hứng thú không?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Tự túc? Tôi không biết lái xe, chưa có bằng lái.”
Trì Sóc nói: “Anh cũng muôn ra đi đâu đó, anh có thể phụ trách lái xe.”
Diệp Thiếu Dương nghĩ một chút, cảm thấy du lịch tự túc đúng là sẽ tự do hơn, nếu đi theo đoàn mà nói mỗi ngày bị hướng dẫn viên du lịch đuổi theo sau thúc giục, còn phải đợi người khác, rất phiền toái. Tự túc sẽ thả lỏng hơn rất nhiều, muốn dừng ở đâu liền dừng ở đó.
Diệp Thiếu Dương trả lời: “Không bằng tất cả chúng ta cùng đi đi?”
Trì Sóc sửng sốt một chút: “tất cả?”
Diệp Thiếu Dương: “ừm, thi đấu thường quy kết thúc rồi, dù sao cách quý hậu tái vẫn còn nhiều thời gian, hai tuần nghỉ này cứ rúc mãi ở chiến đội thì quá nhàm chán, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài một chút.”
Trì Sóc dở khóc dở cười: “em muốn để toàn đội Thiên Hoàn cùng ra ngoài du lịch?”
Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: “Chứ sao?”
Trì Sóc: “......”
Hắn vốn định cùng Thiếu Dương chỉ hai người ra ngoài, kết quả Diệp Thiếu Dương lại đại công vô tư muốn cùng tất cả đồng đội cùng nhau ra ngoài chơi. Trì Sóc bất đắc dĩ mà sờ sờ mũi, gõ chữ: “được, nếu em thích thì kêu mọi người cùng đi đi.”
Hai người bọn họ đơn độc ra ngoài du lịch quả thật không quá thích hợp. Dù sao thì vẫn chưa xác định quan hệ yêu đương, ngộ nhỡ bị người khác chụp được, quý hậu tái còn chưa bắt đầu, đội trưởng Thiên Hoàn lại mang theo đồng đội Omega ra ngoài du lịch? Đây căn bản là sẽ giải thích không nổi, còn sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của chiến đội Thiên Hoàn.
Chờ sau này khi đã kết hôn sẽ có rất nhiều thời gian đơn độc đi hưởng tuần trăng mật, cũng không cần nhất thời vội vàng.
Trì Sóc nghĩ đến đây liền nói: “Hỏi mọi người một chút xem sao.”
Diệp Thiếu Dương gửi tin nhắn vào nhóm 【 Một Nhà Thiên Hoàn 】 hỏi: “được nghỉ hai tuần vừa lúc đi ra ngoài thả lỏng một chút. Chúng ta cùng đi du lịch tự túc đi? Mọi người có muốn đi hay không?”
Khúc Giang: “......”
Từ từ, không phải hai người các cậu đi sao?
Trình Tinh nhìn thấy tin nhắn lập tức trả lời: “Dương ca anh muốn đi du lịch tự túc sao?”
Diệp Thiếu Dương: “ừm, mọi người cùng nhau đi ra ngoài chơi thì thế nào? Các cậu còn có ai biết lái xe không?”
Tần Nhất Chúc nói: “Tôi biết, tôi có bằng lái.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy là tốt rồi, đến lúc đó Trì đội và lão Tần thay phiên nhau lái xe. Ăn uống, ngủ nghỉ toàn bộ hành trình đều tính cho tôi, tôi mời mọi người ra ngoài chơi mấy ngày!”
Cậu ký được 500 vạn phí hợp đồng vẫn luôn không động đến, cũng rất muốn mời các đồng đội Thiên Hoàn ra ngoài chơi một chuyến.
Diệp Thiếu Dương chính là coi những người đồng đội này như người nhà, sau khi cậu xuyên qua thì không có nhiều bạn bè, cha mẹ cũng đều không còn, các đồng đội Thiên Hoàn là vướng bận lớn nhất của cậu ở thế giới này.
Khúc Giang rất muốn phun tào: Các cậu tự đi đi, kéo theo nhiều cái bóng đèn như vậy làm gì?
Nhưng Trình Tinh không rõ chân tướng cho rằng đây là chủ ý của Diệp Thiếu Dương, lập tức hưng phấn mà đồng ý: “Dương ca mời? Thật tốt quá! Khi nào xuất phát vậy? Tui đây đi thu thập hành lý trước.”
Diệp Thiếu Dương nói: “mọi người cùng nhau thương lượng hành trình một chút.”
Trì Sóc nói: “ngày 14 phải tới nơi thi đấu toàn minh tinh, phải trở về vào ngày 13 trước đó. Mùng 3 chúng ta xuất phát tới 13 trở về, thời gian 10 ngày có đủ hay không? @ Giang Thủy”
Khúc Giang trả lời: “Vậy là đủ rồi. Chỉ có điều lái xe từ Đế Đô đi thì xa quá, chúng ta có thể ngồi máy bay, tới nơi thì thuê một chiếc xe ở đó.”
Trì Sóc dứt khoát mà quyết định: “quyết định như vậy đi. Mùng 3 bay, ngày mai mọi người thu thập hành lý một chút. Khúc Giang phụ trách vé máy bay, điểm dừng chân mấy cái đó cậu tương đối hiểu vậy cậu tới đặt đi.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Vất vả cho Giang Giang rồi, toàn bộ phí dụng tôi tới trả [ ôm một cái.jpg]”
Khúc Giang phát hiện Trì đội hình như không có ý kiến gì với “du lịch toàn đội”, liền trả lời: “Không thành vấn đề, giao cho tôi đi. Tôi tìm cho các cậu một phần danh sách các điểm đến và vật phẩm cần chuẩn bị khi đi ra ngoài.”
Trình Tinh chưa từng cùng đồng đội đi du lịch, hưng phấn mà chạy lên mạng tra tư liệu.
Đại đường vòng là một con đường phong cảnh phía Tây Hoa Quốc rất nổi tiếng, con đường dài mấy ngàn km, ven đường có thảo nguyên, có sa mạc, có núi tuyết, phong cảnh rất hợp lòng người, rất thích hợp tới du lịch thả lỏng tâm tình.
Nhưng thời tiết bên đó hay thay đổi, chênh lệch nhiệt độ ngày và đêm khá cao, cần chuẩn bị đồ chống nắng tốt, còn phải mang theo chút quần áo giữ ấm.
Rất nhanh Khúc Giang đã liệt kê xong danh sách đồ cần thiết để mọi người chuẩn bị. Đồng thời đi tới đi lui đặt vé máy bay, quy hoạch tốt hành trình, hơn nữa còn liệt kê toàn bộ khách sạn trên đường đi gửi vào trong nhóm chat trưng cầu ý kiến của mọi người.
Diệp Thiếu Dương phát hiện Khúc Giang quả thật là một người cực kỳ cẩn thận, đáng tin cậy, vừa là một người am hiểu du lịch vừa là một nhiếp ảnh gia tự do. Còn lão Tần tìm kiếm một đống danh sách đồ ăn ngon, điểm chú ý của hắn quả nhiên vào “Ăn” là số một.
Trong nhóm chat của Thiên Hoàn thảo luận thật sự rất náo nhiệt, lão Tần kiến nghị nói: “Chúng ta ngày đầu tiên sau khi đến trạm cũng không thể lập tức xuất phát, vậy đi ăn thịt dê nướng ở địa phương đi? Tôi thèm dê nướng nguyên con từ rất lâu rồi.”
Khúc Giang nói: “Nếu muốn thuê xe có thể lên trên mạng đặt trước, đến lúc đó trực tiếp nhận xe ở sân bay. 5 người chúng ta hay là thuê một chiếc việt dã? Trì đội lái được loại xe nào?”
Trì Sóc gửi ảnh một chiếc xe qua: “Có loại xe này không?”
Khúc Giang: “Có, tôi đi liên hệ.”
Diệp Thiếu Dương phụ trách chi tiền, Trình Tinh phụ trách mua sắm vật dụng hàng ngày, Khúc Giang hỗ trợ sửa sang lại lịch trình, lão Tần tìm kiếm các quán đồ ăn muốn đi trong toàn bộ hành trình, Trì Sóc làm tài xế cho mọi người.
Về mặt sinh hoạt 5 người Thiên Hoàn vẫn phối hợp vô cùng ăn ý như cũ.
Một ngày sau, 5 người cùng bay đến thành phố phía Tây, Khúc Giang gọi điện liên hệ nhân viên công tác cho thuê xe, bọn họ nhận xe ở sân bay, Trì Sóc liền lái xe đi theo hướng dẫn đến khách sạn địa phương.
Khách sạn Khúc Giang chọn chẳng những dụng tâm và thực tế, hoàn cảnh cũng rất tốt, suy xét đến Dương Dương là Omega cần phải ở phòng đơn nên Khúc Giang đã đặt 5 phòng, giống với lúc thi đấu ngày thường.
Mọi người sau khi check in xong xuôi liền theo lão Tần đi tìm quán ăn, gọi một phần dê nướng nguyên con.
Trình Tinh ăn đến nước miếng chảy ròng, một bên ăn một bên nói: “ngon quá ngon quá! Đây là thịt dê ngon nhất tui từng ăn!” Diệp Thiếu Dương cũng khen: “Lão Tần, cái app đồ ăn ngon kia của cậu quả nhiên rất đáng tin a.”
Tần Nhất Chúc cười nói: “tôi đã liệt kê xong hết toàn bộ đồ ăn ngon sẽ ăn trong hành trình, một chuyến này trở về, tôi liệu có béo lên mười cân hay không nhỉ?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đường trên là phải béo một chút mới càng có cảm giác an toàn.”
Tần Nhất Chúc cẩn thận nghĩ lại, lập tức buông thả mà ăn: “Có đạo lý, đã chơi khiên thịt thì trên người cũng phải có nhiều thịt một chút!”
Trì Sóc nhìn bộ dáng Diệp Thiếu Dương ăn uống thỏa thích, tươi cười đầy mặt, tâm tình cũng bất tri bất giác trở nên tốt hơn.
Hắn cuối cùng cũng hiểu ý của Diệp Thiếu Dương khi làm như vậy.
Sau khi thi đấu thường quy kết thúc, quý hậu tái vẫn chưa bắt đầu, Thiếu Dương lôi kéo các đồng đội ra ngoài du lịch giải sầu, thật ra cũng là muốn mọi người buông xuống tất cả áp lực, vui vẻ mà chơi vài ngày, sau đó mang trạng thái đã được thả lỏng đi đánh quý hậu tái.
Trì Sóc trước nay đều không nghĩ tới việc mang mọi người ra ngoài du lịch. Ở góc độ của hắn mà xem, thành tích tốt là do ngày qua ngày huấn luyện mà ra. Nhưng có đôi khi để tinh thần của các đội viên quá mức căng chặt cũng không phải chuyện tốt.
Bản thân mình làm đội trưởng vẫn là quá nghiêm túc.
Tuy có uy tín nhưng lại thiếu sự động điệu về mặt tình cảm với những người đội viên này.
Thiếu Dương càng biết cách thấu hiểu lòng người hơn, nếu để Thiếu Dương dẫn đội, em ấy nhất định là một đội trưởng cực kỳ tốt nhỉ?
Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, vẫn luôn cảm thấy Thiếu Dương giống một người đã từng làm đội trưởng chứ không giống một người mới.
Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Trì Sóc, thuận tay gắp cho Trì Sóc một miếng thịt nướng, cười nói: “Ăn nhiều một chút. Ra ngoài chơi cũng đừng nghĩ cái gì mà thi đấu, chỉ lo ăn uống chơi bời, trở về rồi huấn luyện cũng vẫn kịp.”
Trì Sóc ừ một tiếng, nhận miếng thịt Diệp Thiếu Dương gắp tới. Một miếng cắn xuống, chất thịt tươi mới, thơm mà không tanh, phối với nước chấm đặc chế, thật là một loại hưởng thụ vị giác.
5 người ăn uống thỏa thích xong liền trở về khách sạn nghỉ ngơi một đêm, sáng tinh mơ ngày tiếp theo liền xuất phát đi núi tuyết trước.
Trì Sóc lái xe, Diệp Thiếu Dương ngồi ở ghế phó lái, ba người khác ngồi ở hàng phía sau.
Diệp Thiếu Dương cố ý download một ít bài hát, dùng di động kết nối với bộ truyền phát trong xe.
Xe rất nhanh đã đi đến nội thành, dọc theo đường đi, nghe những bài hát vui tươi, nhìn thảo nguyên mênh mông vô bờ ngoài cửa sổ, tất cả phiền não trong lòng đều tan thành mây khói.
Cảnh quan mỹ lệ của tự nhiên quả thật rất dễ khiến tâm tình con người thả lỏng.
Khúc Giang dựng máy quay phim một đường quay chụp, tính toán sau khi trở về sẽ cắt nối biên tập một phần video cho mọi người làm kỷ niệm.
Hành trình vài ngày này, an bài thời gian thực sự rất tự do. Mỗi ngày mọi người đều ngủ đến khi tự tỉnh, nói đi là đi, nói dừng là dừng. Bọn họ đi thảo nguyên, đi xem núi tuyết, còn đi sa mạc chơi xe máy lướt cát, chơi đến quá high, gần như đã quên bản thân vẫn là một tuyển thủ eSports.
Bọn họ chẳng qua cũng chỉ là những người trẻ tuổi trên dưới 20.
Mỗi ngày trạch ở căn cứ đối mặt với máy tính từ sáng đến tối chơi game, thời gian dài quả thật sẽ sinh ra mệt mỏi.
Thả lỏng một chút như vậy, đối với tâm lý và trạng thái của các đội viên cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Hành trình 10 ngày trôi qua thật sự rất nhanh, đảo mắt đã phải trở về.
Bọn họ lại lần nữa đi tới mảnh thảo nguyên buổi tối ngày đầu tiên đã cắm trại kia, năm người cùng nhau nằm ở trên cỏ, trên đầu ánh sao lấp lánh đầy trời, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nói: “thật ra có thể ở thời điểm còn trẻ gặp được vài người bạn cùng chung chí hướng, cùng nhau phấn đấu, cảm giác này khá tốt, mọi người nói xem?”
Lão Tần sửng sốt một chút, cười gượng vò đầu: “tôi cũng chẳng biết nói gì, nhưng tôi rất vui khi quen biết mọi người.”
Khúc Giang mỉm cười nói: “tôi cũng vậy. Trải qua mấy năm này, tôi cho dù có già cũng sẽ không quên.”
Trình Tinh kích động mà nói: “tui cũng vậy! Có thể gia nhập Thiên Hoàn tui thật sự đặc biệt may mắn!”
Khoé miệng Diệp Thiếu Dương hiện lên nụ cười nhẹ nhàng tự tại: “Về sau có thời gian lại cùng nhau đi chơi đi. Cho dù về sau mọi người không thi đấu nữa thì vẫn là bạn bè cả đời.”
Trì Sóc: “......”
Khúc Giang: “............”
Trình Tinh cũng nhận thấy có gì đó không đúng.
Bạn bè cả đời? A... cái này...?
Kế hoạch thoát ế của sư phụ phải làm sao bây giờ! Anh cùng anh ấy cũng muốn làm bạn cả đời sao?
Trì Sóc bình tĩnh mà nói sang chuyện khác: “mùa giải này kết thúc để tôi mời, lại mang các cậu đi du lịch.”
Khúc Giang cơ trí mà phụ họa: “được nha! Lần này chơi thật sự đã ghiền, cảm ơn thổ hào Dương Dương đã làm ông chủ, lần sau đến lượt Trì đội, bọn tui đương nhiên sẽ không khách khí.”
Lão Tần cũng nói: “Nói tốt rồi nhé, sau khi kết thúc mùa giải S10 lại tìm một chỗ tới nghỉ phép?”
Trì Sóc nói: “được, đi ngủ trước đi. Ngày mai phải trở về rồi, buổi chiều sẽ bay, nghỉ ngơi sớm một chút.”
Mọi người từng người trở về lều của mình đi ngủ.
Khúc Giang gửi tin nhắn cho Diệp Thiếu Dương: “Dương Dương, cậu không có người mình thích sao? Hoặc là, cậu thích loại hình Alpha như thế nào?”
Diệp Thiếu Dương trả lời: “tôi vẫn chưa nghĩ tới mấy cái đó, hiện tại thi đấu vẫn là quan trọng nhất.”
Khúc Giang: “......”
Diệp Thiếu Dương: “Làm sao vậy?”
Khúc Giang nén cười hồi phục: “Không có gì, tôi chỉ tò mò hỏi một chút thôi.”
Xem ra suy đoán của mình là đúng, Diệp Thiếu Dương căn bản không nhận thức được có vấn đề trong quan hệ của cậu ấy và Trì Sóc, Trì đội thoát ế là gánh nặng đường xa, còn cần các đồng đội hỗ trợ mới được.
Khúc Giang nhanh chóng kéo Tần Nhất Chúc, Trình Tinh vào một group nhỏ, giửi tin nhắn: “Trì đội nói sau khi mùa giải này kết thúc sẽ mời chúng ta đi du lịch, mọi người thức thời một chút, đừng tiếp tục đi theo làm bóng đèn.”
Lão Tần nháy mắt đã hiểu, lập tức trả lời: “vừa rồi tôi chính là đáp ứng đối phó ngoài miệng, không để Trì đội gượng gạo. Đến lúc đó tôi liền nói ông nội của tôi đại thọ 80, tôi phải về nhà, không đi.”
Trình Tinh nói: “vậy tui nói ba mẹ tui muốn mang tui xuất ngoại?”
Khúc Giang: “ừm. Để hai người bọn họ tự mình đi chơi đi, Trì đội cứ không nắm chắc cơ hội, tôi đều sốt ruột thay cậu ta luôn rồi.”
Lão Tần gửi tới một loạt emoji cười ngây ngô: “Lần này Trì đội đột nhiên gọi mọi người cùng tới chơi, tôi cũng rất ngoài ý muốn, tôi còn tưởng rằng cậu ta muốn cùng Dương Dương đơn độc đi du lịch chứ?”
Khúc Giang nói: “Bọn họ vẫn chưa xác định quan hệ, Omega và Alpha cùng nhau đi ra ngoài du lịch rất khó giải thích, cũng tổn hại thanh danh của hai người bọn họ. Kéo thêm chúng ta liền thành hợp tình hợp lý a.”
Lão Tần: “Có lý!”
Trình Tinh vò đầu nói: “tui cũng chưa nghĩ tới mấy điều này, Khúc ca, bộ dáng của anh giống như rất hiểu rõ nhỉ?”
Khúc Giang gửi tới một loạt emoji gương mặt tươi cười: “ngày thường tôi thường xuyên xem tiểu thuyết. Ai giống như mấy người đâu, trong đầu chỉ có thi đấu.”
Lão Tần và Tiểu Tinh: “............”
Diệp Thiếu Dương trong đầu chỉ có thi đấu đang ở trong lều nhắm mắt nghĩ lại.
Lần này thời gian du lịch hơi ngắn nhưng mọi người chơi đặc biệt vui vẻ, cậu tin rằng huấn luyện và thi đấu kế tiếp, các đội viên Thiên Hoàn sẽ buông hết tất cả áp lực tâm lý, đánh ra trình độ tốt hơn so với thi đấu thường quy.
Kết hợp làm việc và nghỉ ngơi là rất cần thiết, trong lúc thi đấu quá khẩn trương, ra ngoài chơi một chuyến qua thật so với mỗi ngày rúc ở chiến đội huấn luyện có hiệu quả tốt hơn nhiều.
Tháng 9 mới khai mạc quý hậu tái, còn thời gian khoảng một tháng rưỡi nữa, sau khi trở về rồi huấn luyện cho tốt cũng vẫn kịp.
Diệp Thiếu Dương mở điện thoại ra liền thấy bình chọn toàn minh tinh sắp kết thúc.
Xếp hạng trước mắt, số phiếu của cậu và Trì Sóc an ổn ở 3 vị trí đầu, toàn minh tinh chỉ chọn 15 tuyển thủ có nhân khí cao nhất, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng kéo xuống liền phát hiện, số phiếu của Khúc Giang vừa lúc ở vị trí 16 mấp mé 15.
Nhân khí của Lão Tần và Tiểu Tinh ở khoảng sau 20, hẳn là sẽ không lọt top. Nhưng Khúc Giang từng là tuyển thủ đường giữa của Thiên Hoàn, vẫn luôn có một lượng fans cố định, Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn riêng cho Trì Sóc: “có muốn giúp Khúc Giang kéo phiếu một chút không? Bầu phiếu ngày mai hết hạn rồi, tôi thấy số phiếu của cậu ấy còn kém một ít là có thể tiến vào top 15 rồi.”
Trì Sóc trả lời: “được, đăng Weibo đi.”
Diệp Thiếu Dương đăng bài lên Weibo: “ở cổng bình chọn toàn minh tinh tui đem phiếu đầu cho: Thiên Hoàn Giang Thủy. Mọi người mau tới cùng tui bỏ phiếu nào.”
Đây là đầu phiếu phát tự động, trong khoảng thời gian Diệp Thiếu Dương ra ngoài du lịch này, 10 ngày tích cóp được 50 phiếu, toàn bộ đều bầu cho Khúc Giang. Ngay sau đó, Trì Sóc cũng bỏ phiếu.
Các fan Thiên Hoàn nháy mắt đã hiểu, sôi nổi ở trong group kêu gọi: “mọi người mau bầu cho Khúc ca! Trì đội và Dương Dương đã an ổn tiến vào, không cần phải tranh xếp hạng, phiếu còn lại đều dành cho Giang Giang, Thiên Hoàn liền có thể có 3 người tiến vào toàn minh tinh!” “Đúng vậy, Bắc Mục toàn minh tinh lần này có ba người, Thiên Hoàn chúng ta không thể thua!”
Dưới sự kêu gọi của fans Thiên Hoàn, số phiếu của Khúc Giang nhanh trong tăng lên, tại ngày 14 khi bỏ phiếu hết hạn, hắn lấy thành tích xếp thứ 12 tiến vào thi đấu toàn minh tinh mùa giải S10.
Khúc Giang: “......”
Cảm ơn hai vị đã giúp tôi kéo phiếu!
Hôn lễ trong tương lai của hai người, tui sẽ quay chụp cho hai người một đoạn video kỷ niệm xuất sắc tuyệt luân làm quà đáp lễ?