Thi đấu kết thúc, Trì Sóc mang các đội viên tiến vào phòng cách âm bắt tay.
Từ Trác đứng lên vỗ vỗ bờ vai hắn, thở dài: “Vốn dĩ cho rằng sau khi tôi với Tiểu Vũ phối hợp tốt thì có thể thắng mấy người một trận, kết quả, các cậu tiến bộ còn nhanh hơn so với tôi nghĩ a.” Hắn nhìn về phía Tần Nhất Chúc, nói: “Đặc biệt là lão Tần, phong cách đều không giống nhau.”
Tần Nhất Chúc ngượng ngùng mà vò đầu: “nếu đánh solo thì tôi đánh không lại Từ đội.”
Từ Trác sảng khoái mà nói: “đây lại không phải game một người, mấy lần giao tranh tổng cậu đều đánh không tồi.”
Có thể được Top đẳng cấp Liên Minh tán dương, trong lòng lão Tần cũng rất là vui sướng.
Diệp Thiếu Dương chủ động ôm Tạ Vi Vũ, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai đối phương, cậu cũng không nói quá nhiều lời an ủi, bởi vì cậu biết, Tiểu Vũ cũng không cần an ủi. Tạ Vi Vũ mỉm cười cũng ôm cậu một chút, thi đấu là thi đấu, quan hệ cá nhân là quan hệ cá nhân, điểm này bọn họ đều rất rõ ràng.
5 người Thiên Hoàn tiến vào sân khấu lớn hướng dưới đài cúi chào.
Hai ván thi đấu hôm nay, Tần Nhất Chúc có được MVP. Đặc biệt là mấy lần giao tranh tổng ở ván thứ hai, tốc biến tới ép hàng phía sau giết chết chủ lực của đối diện, biểu hiện rất đáng thưởng thức. Cho nên lần này phỏng vấn sau thi đấu liền mời Tần Nhất Chúc tới.
Lần đầu tiên đi vào phòng phỏng vấn Tần Nhất Chúc có chút nôn nóng, đứng ở đó cười ngây ngô.
Phóng viên đem microphone đưa cho hắn: “Hoan nghênh Chúc Hỏa tiến vào phòng phỏng vấn của chúng tôi! Đầu tiên, chúc mừng Thiên Hoàn 2:1 có được thắng lợi chung cuộc, hôm nay, biểu hiện thi đấu của lão Tần cực kỳ chói mắt, còn bắt được MVP, đây là lần đầu tiên cậu lấy được MVP ở mùa giải này, cậu có điều gì muốn nói với mọi người không ạ?”
Tần Nhất Chúc nghiêm túc nói: “Cảm ơn các đồng đội của tôi, tôi có thể lấy MVP, là do tất cả mọi người phối hợp quá tốt.”
Phóng viên nói: “Lão Tần còn rất khiêm tốn. Chúng tôi phát hiện, thi đấu hôm nay cậu không chọn tanker xe tăng mà cả ba ván đều liên tục chọn đấu sĩ, đây là thay đổi phong cách hay sao?”
Tần Nhất Chúc đáp: “Đây là do tổ huấn luyện viên an bài. Bởi vì đường trên và đường dưới của Thiên Hoàn chúng tôi khá yếu, huấn luyện viên muốn cho chúng ta nhanh chóng thích ứng cục diện áp lực để ứng đối những trận thi đấu sau này, trong khoảng thời gian này cũng vẫn luôn huấn luyện cục diện bị chèn ép.” Hắn dừng một chút, ngượng ngùng mà cười nói: “tôi mỗi ngày đều nằm mơ thấy mình đang tốc biến chạy trốn.”
Trong khoảng thời gian này chẳng những Tiểu Tinh đang liều mạng luyện tập, lão Tần cũng luyện tập mỗi ngày, nên chạy trốn như thế nào, nên giết người như thế nào, hắn thậm chí để các bạn nhỏ đội 2 để 3 người, 4 người cùng nhau tới đường trên đánh với hắn, chống đỡ được áp lực lớn nhất.
Cho nên “Nằm mơ đều là đang tốc biến chạy trốn” cũng không phải lời nói khoa trương, mà là sự thật.
Phòng phỏng vấn vang lên một trận cười, xem ra huấn luyện ác mộng của Thiên Hoàn đúng thật là đã tạo ra hiệu quả, lão Tần nằm mơ đều là đang tốc biến chạy trốn hôm nay bị bắt rất nhiều lần, hắn đều có thể còn chấm máu thoát nạn.
Phóng viên nói: “Cho nên, cậu thật ta cũng chơi khá tốt đấu sĩ đường biên, đúng không?”
Tần Nhất Chúc nói: “là một tuyển thủ đường trên, biết chơi đấu sĩ đường biên là yêu cầu cơ bản. Đấu sĩ trong tay tôi, tuy rằng kém hơn Top đẳng cấp Liên Minh, nhưng nếu cần phải lấy ra mà nói, tôi cũng có thể đánh tốt không kéo chân sau.”
Phóng viên hiếu kỳ nói: “Vậy cá nhân cậu thích tranker hay là đấu sĩ hơn?”
Tần Nhất Chúc nói: “Đều rất thích. Tanker tương đối trâu, có thể chống đỡ rất lâu khi xảy ra giao tranh. Đấu sĩ có thể đánh hung hãn hơn, đi cắt bỏ chủ lực của đối diện. Tanker thiên phòng thủ, đấu sĩ thiên tiến công, huấn luyện viên để tôi lấy cái gì, tôi liền lấy cái đó.”
Không nghĩ tới, cô nhi đường trên sống cô đơn một mình lại là người thành thật biết nghe lời nhất Thiên Hoàn?
Vẫn luôn ở đường trên không có tiếng tăm gì, đoàn đội yêu cầu hắn làm gì, hắn liền làm cái đó, không hề oán hận nửa câu.
Top như vậy thật ra cũng là hậu thuẫn khiên cố nhất trong lòng các đồng đội đi?
Phóng viên nói: “trận tiếp theo là đối thủ cuối cùng ở tổ S- Bắc Mục, Bắc Mục ở mùa giải này cực kỳ cường thế, đường trên đường dưới và đường giữa đều là tuyển thủ cấp thế giới. Trước mắt Thiên Hoàn thi đấu tổ nhỏ đã thắng 14 lần liên tiếp, các cậu có niềm tin sẽ đem chiến tích thắng liên tiếp bảo trì đến cuối cùng hay không?”
Tần Nhất Chúc nói: “tôi đương nhiên là có niềm tin, nhưng thi đấu thắng bại không thể chỉ dựa vào tin tưởng. Bắc Mục rất mạnh, Thiên Hoàn chúng tôi cũng không yếu. Trận thi đấu cuối cùng này, chúng tôi sẽ chuẩn bị thật tốt, tạo ra một cái kết thúc viên mãn cho thi đấu thường quy.”
Phóng viên cười nói: “Cảm ơn lão Tần tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi!”
Tần Nhất Chúc tiến vào hậu trường, khẩn trương hỏi huấn luyện viên: “vừa rồi tui chưa nói bậy cái gì đâu nhỉ?”
Huấn luyện viên Lâm cười vỗ vai hắn: “Nói rất tốt.”
Tần Nhất Chúc nhẹ nhàng thở ra, các đội viên đã sớm chờ ở phòng nghỉ, sau khi hắn trở vềmọi người liền thu thập đồ đạc rồi đi ăn khuya, hôm nay huấn luyện viên Lâm làm chủ, mời mọi người cùng nhau ăn lẩu.
Diệp Thiếu Dương tùy tiện lướt Weibo một chút, phát hiện trang đầu xuất hiện một cái đề tài nóng nhất.
#đối lập của Thiên Hoàn ở S6 và S10#
Bởi vì phỏng vấn sau thi đấu hôm nay phóng viên nói đến việc Thiên Hoàn thắng liên tiếp 14 trận thi đấu tổ nhỏ, vừa lúc ở mùa giải S6 Thiên Hoàn cũng là thắng liên tiếp thi đấu tổ nhỏ, các fan đối chiếu bất đồng của Thiên Hoàn ở hai mùa giải.
S6 là năm Thiên Hoàn có thành tích tốt nhất từ trước tới nay, Trì Sóc xuất đạo ngay lúc niên thiếu, một tay dã hạch quét ngang sân thi đấu, một năm đó Thiên Hoàn đánh bắt đầu từ tổ A, giai đoạn đầu thắng liên tiếp 5 trận tiến vào tổ S; sau 2 vòng đánh ở tổ S, vòng thứ nhất thắng liên tiếp 5 trận, vòng thứ hai cũng như cũ thắng liên tiếp 5 trận, khí thế không thể chống đỡ, lấy chiến tích thắng liên tiếp 15 trận giết thẳng đến quý hậu tái.
Sự phối hợp của thầy trò Minh Thăng và Trì Sóc là tổ hợp kinh điển nhất trong lịch sử Liên Minh. Đáng tiếc, mùa giải S6 Thiên Hoàn thua đội Hàn Quốc ở trận chung kết thế giới, cuối cùng lấy giải á quân trở về, Minh Thăng cũng bởi vì nguyên nhân trong nhà mà gấp gáp xuất ngũ.
Mùa giải này, thi đấu thường quy Thiên Hoàn từ tổ B tiến đến tổ S, trước mắt cũng là một đường thắng liên tiếp.
Không tính tạp vị tái mà nói, giai đoạn thi đấu tổ nhỏ đã thắng liên tiếp 14 trận, chỉ còn kém chiến tích 15 trận liên tiếp ở mùa giải S6 một trận duy nhất, bị các fan lấy so sánh cũng là điều bình thường.
Đừng đầu khu thảo luận chính là một bài phân tích kỹ càng tỉ mỉ sự khác nhau của Thiên Hoàn ở hai mùa giải.
Mùa giải S6, đường giữa Minh Thăng, đi Rừng Trì Sóc, thầy trò trung dã liên kết mười phần ăn ý; top là Long ca đỉnh cấp của Liên Minh; đường dưới là lão Nhiếp và A Ninh năm đó đang ở trạng thái đỉnh cao nhất.
Thực lực tổng hợp của Thiên Hoàn ở mùa giải S6 rất mạnh, thiếu chút là có thể bắt được giải quán quân thế giới.
Mùa giải S10, Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương Nhật Nguyệt trung dã liên kết đã đạt tới tiêu chuẩn đỉnh cấp trong nước; nhưng đường trên Tần Nhất Chúc không toàn diện bằng tuyển thủ A Long; ở đường dưới Khúc Giang vừa mới chuyển sang phụ trợ, Tiểu Tinh vẫn là một người mới, cũng không ăn ý bằng lão Nhiếp và A Ninh năm đó.
Tổng hợp đối lập, Thiên Hoàn ở mùa giải này, thực lực trên lý thuyết thì không xuất sắc bằng mùa giải S6.
Nhưng cũng may, chiến thuật của Thiên Hoàn ở mùa giải này càng thêm phong phú, Tiểu Tinh cũng tiến bộ rất nhanh, Mid Diệp Thiếu Dương vẫn là một đại ma vương, Thiên Hoàn vẫn có hy vọng tiến đến giải thế giới.
Khu bình luận rất nhiều người so sánh số liệu của Diệp Thiếu Dương với Minh Thăng, phát hiện số lần MVP của Diệp Thiếu Dương nhiều hơn so với Minh đội, đương nhiên đây cũng là bởi vì phần lớn MVP ở mùa giải S6 bị Trì Sóc lấy được.
Dần dần, khu đề tài xuất hiện một ít bình luận không quá hài hòa.
【S6 đều đã qua bao nhiêu năm rồi fan não tàn của Minh đội vẫn còn lưu tình, đến tận bây giờ vẫn nhớ mãi không quên hắn? 】
【 theo tôi thì Dương Dương mạnh hơn so với Minh đội! Liệt Dương và Sóc Nguyệt cũng ăn ý hơn nhiều 】
【 Minh đội bị các người thổi phồng thành thần, theo tôi thấy hắn chính là một đội trưởng không có trách nhiệm, đánh xong giải thế giới liền trực tiếp chụp mông chạy lấy người, đem một đống cục diện rối rắm ném cho Trì Sóc mới 18 tuổi? 】
【 nếu không phải hắn lúc trước đột nhiên xuất ngũ, Thiên Hoàn cũng sẽ không phế 】
【 lầu trên đừng chọc cười nữa được không, thành tích của Thiên Hoàn ở mấy mùa giải sau càng ngày càng xuống dốc, chẳng lẽ không phải chứng minh rằng năng lực dẫn đội của Trì Sóc kém xa Minh đội hay sao? 】
【 Minh đội xuất ngũ đã bao nhiêu năm rồi mà fan não tàn còn ở đây mà tẩy trắng? Liệt Dương điểm nào không thể so với hắn chứ? 】
【fans của Liệt Dương có thể đừng ăn vạ vượt thời đại hay không? 】
Diệp Thiếu Dương càng xem càng cảm thấy đau đầu, hắn đưa điện thoại cho Trì Sóc, nói: “tại sao đột nhiên lại bắt đầu so sánh tôi với Minh Thần rồi, còn có một đám anti-fan tới mắng Minh Thần không có trách nhiệm? sẽ không phải lại là một câu lạc bộ nào đấy làm chứ.”
Trì Sóc quét mắt nhìn khu bình luận, nói: “Dao Quang không nhàn tới vậy, bọn họ tới cái ghế quý hậu tái ở tổ A còn không nhất định giữ được, lúc này hẳn là không rảnh rỗi đến bày trò cho Thiên Hoàn.”
Huấn luyện viên Lâm nhìn thấy mấy cái bình luận không thể nào hiểu được, bất đắc dĩ nói: “Thiếu Dương cậu vẫn còn chưa biết, mỗi năm vào thời điểm kết thúc thi đấu thường quy, Thiên Hoàn cho dù thành tích có tốt hay xấu, Minh đội đều sẽ bị lôi xác ra quất. Hắn lúc trước đột nhiên xuất ngũ, xác thật là tổn thương không ít fans Thiên Hoàn. Hắn năm đó có vài ngàn vạn fans, có người không thể quên được hắn, lấy hắn ra so sánh với tân thủ cũng rất bình thường, không cần để ý mấy thứ đó đâu.”
Diệp Thiếu Dương cười nói: “tôi đương nhiên không thèm để ý. Minh Thần là tiền bối mà tôi rất tôn kính, tôi không nghĩ tới việc sẽ vượt qua hắn. Tôi mới xuất đạo ở mùa giải S10, chỉ so với tuyển thủ đường giữa ở mùa giải S10, so sánh vượt thời chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Cậu và Minh Thăng lúc trước đã giao thủ qua ở Tinh Thành.
Chỉ có điều khi đó bể anh hùng của Diệp Thiếu Dương vẫn còn hạn chế, hiểu biết đối với trò chơi này cũng không đủ. Minh Thăng xuất ngũ nhiều năm, tốc độ tay giảm xuống, một hồi quyết đấu kia cũng không thể chứng minh điều gì.
Minh Thăng mặc kệ có bao nhiêu tranh cãi, hắn cũng vì Thiên Hoàn bồi dưỡng ra một tuyển thủ ưu tú như Trì Sóc, công lao của hắn là không thể phủ nhận.
Hắn là sư phụ của Trì Sóc, Diệp Thiếu Dương cũng rất kính trọng hắn.
Fans hai bên kéo nhau ra dẫm rất dễ “ hút bẩn”, huống chi Minh Thần ngày thường rất bận, lần trước vì xử lý việc Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương bị chụp lén ở bệnh viện, còn đặc biệt tới Đế Đô, hắn đã xem là tận tâm tận lực đối với Thiên Hoàn.
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng đăng Weibo chặn cái đề tài này lại: “tôi trước nay đều không muốn so sánh với Minh Thần, chúng tôi không phải là tuyển thủ ở cùng một mùa giải, không có cách nào phân thắng bại. Nếu không phải Minh Thần tán đồng, tôi cũng sẽ không thuận lợi gia nhập Thiên Hoàn, trở thành tân thủ của mùa giải S10. Đối với Trì đội mà nói, ngài ấy là ân sư; với tôi mà nói, ngài là Bá Nhạc. Minh Thần là một vị tiền bối mà tôi cực kỳ tôn kính, đừng kick war, cảm ơn mọi người.”
( Bá Nhạc là tên khác của Tôn Dương, sau này người ta dùng tên ông để chỉ những người quân tử tiến cử nhân tài, không lòng cố kỵ, không lo họ giỏi hơn mình)
Ân sư, Bá Nhạc, hai từ này đủ tạo mặt mũi cho đội trưởng trước của Thiên Hoàn.
Fans của Minh Thăng ngay từ đầu rất phản cảm với tuyển thủ đường giữa mới, cảm thấy fans của người mới quá kiêu ngạo, kết quả phát hiện vị người mới này vừa khiêm tốn vừa lễ phép, cũng rất kính trọng đối với Minh Thăng, độ hảo cảm lập tức kéo đầy.
Đến nỗi Fans Diệp Thiếu Dương đương nhiên cũng không tiện tiếp tục mắng tiền bối.
Chiến hoả bên dần dần bình ổn, những anti fan ác ý dẫn dắt tiết tấu tới dẫm hai vị đường giữa đều bị những người lý trí mắng trả.
Khiến Diệp Thiếu Dương ngoài ý muốn chính là, Minh Thăng vậy mà lại chuyển phát Weibo của cậu, nói: “S6 đã sớm qua, không cần phải so sanh vượt thời. Liệt Dương là một vị tuyển thủ đường giữa cực kỳ ưu tú, tôi cũng rất thích phong cách thi đấu của Dương Dương.”
Diệp Thiếu Dương vội nhắn cho hắn: “Minh Thần, cái tài khoản này của ngài không phải đã bỏ từ sớm rồi sao?”
Thiên Hoàn thay đổi, cái Weibo này của hắn cũng mọc xanh cỏ, cả một năm dài cung không đăng tin mới.
Lúc này xác chết đột nhiên vùng dậy, dọa đám fan cũ một hồi.
Minh Thăng trả lời: “Không có bỏ,sau khi xuất ngũ vẫn luôn lấy cái này tài khoản xem trộm tin tức giới eSports. Mấy người dẫm cậu ở trên mạng cậu không cần để ý, ngày mai tôi đúng lúc quay về Đế Đô tới căn cứ gặp các cậu.”
Diệp Thiếu Dương cho rằng lại xuất hiện việc paparazzi chụp lén, không khỏi lo lắng nói: “Tôi và Trì đội gần đây rất ít ra ngoài, chẳng lẽ là lúc đi ăn sáng bị chụp lại sao?”
Minh Thăng nói: “Không đánh đã khai, hai người các cậu đã lén lút trộm đi ăn sáng bao nhiêu lần rồi?”
Diệp Thiếu Dương giải thích nói: “bữa sáng ở khách sạn rất khó ăn, chúng tôi liền tới gần đó ăn chút đặc sản địa phương, bánh cuốn, bánh bao linh tinh, cũng chỉ có hai lần.”
Minh Thăng nén cười nói: “Trì Sóc còn ăn mấy thứ đó sao?”
Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: “Hắn không ăn sao?”
Minh Thăng không có trực tiếp trả lời: “ việc tôi lần này trở về không liên quan đến paparazzi. Có chuyện gì thì mai gặp rồi nói đi.”
Ngày tiếp theo, khi toàn chiến đội Thiên Hoàn bay trở về căn cứ, Minh Thăng đã chờ sắn trong phòng huấn luyện.
Hắn mở máy tính tùy tiện đánh rank, tuy rằng xuất ngũ nhiều năm tốc độ tay giảm xuống, không thể so với tuyển thủ eSports đương nhiệm, nhưng hắn như cũ vẫn là tiêu chuẩn đường giữa cấp thế giới.
Lâm Phong đi qua cùng hắn ôm một chút: “cậu sao lại tự mình tới rồi?”
Minh Thăng mắt nhìn Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương đứng ở phía sau, đùa nói: “Trên mạng đều đang mắng tôi không có trách nhiệm, tôi đây làm sư phụ cũng không thể cái gì cũng mặc kệ, cho nên tự mình tới đây an ủi mọi người một chút.”
Trì Sóc bình tĩnh mà nhìn hắn: “Ngài còn để ý mấy lời trên mạng?”
Minh Thăng xuất ngũ nhiều năm, đã sớm không ngại, chỉ là nói giỡn mà thôi. Hắn nhìn về phía Lâm Phong nói: “tôi hôm nay tới là đưa một ít tư liệu cho tổ huấn luyện viên của các cậu.”
Lâm Phong lập tức chờ mong: “tư liệu gì vậy?”
Minh Thăng nói: “video huấn luyện của Sean ở khu vực Châu Âu, tư liệu phân tích bể anh hùng của hắn, còn có một ít video huấn luyện của những chiến đội tiềm năng ở Hàn Quốc, Châu Âu và Bắc Mỹ mùa giải này.”
Mọi người Thiên Hoàn khiếp sợ mà nhìn hắn.
Sean trước kia là tuyển thủ khu vực Châu Âu, mấy video và tư liệu bể anh hùng trước khi hắn chuyển đội đến Bắc Mục, trừ phi là quen biết người bên khu vực Châu Âu, bằng không rất khó có được.
Lâm Phong kích động nói: “ông từ đâu lấy được mấy tư liệu này vậy?”
Minh Thăng cười nói: “tôi tự có cách của tôi, hơn nữa là có một cách hợp pháp, các cậu yên tâm mà dùng.” Hắn dừng một chút, nhìn về phía Trì Sóc: “tôi bình thường rất bận, cũng không giúp được các cậu quá nhiều, mấy tư liệu này tổ huấn luyện viên nhanh chóng cầm đi phân tích sửa sang lại, hy vọng đối với những thi đấu sau này của các cậu có thể trợ giúp.”
Trì Sóc tâm tình phức tạp mà nhìn hắn.
Minh Thăng đi đến bên cạnh Trì Sóc, nhẹ nhàng đè lại bả vai của đồ đệ, dùng âm thanh chỉ có thầy trò hai người nghe thấy, thấp giọng nói: “sự tình năm đó, sư phụ vẫn luôn thiếu cậu một câu xin lỗi. Nhưng cũng may bên cạnh cậu có Dương Dương, tôi tin tưởng, các cậu có thể dẫn dắt Thiên Hoàn, thực hiện nguyện vọng lúc trước không thực hiện được.”
Trì Sóc rũ mắt: “tôi biết, tôi không có trách ngài.”
Minh Thăng cười cười, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, ánh mắt rất ôn hòa: “Dương Dương, cậu tuy rằng vô tình bị so sánh với tôi, nhưng ở trong lòng tôi, cậu là cộng dự tốt nhất của Trì Sóc —— các cậu sẽ tạo ra kỳ tích, tôi vẫn luôn tin tưởng điều này.”
Minh Thăng hiểu rất rõ, độ ăn ý của hắn với Trì Sóc thật ra không bằng Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương. Mấu chốt thua cuộc ở giải thế giới năm đó cũng là do phán đoán của hai thầy trò phát sinh sai lầm trong một đợt giao tranh tổng.
Minh Thăng tin rằng tiếc nuối như vậy sẽ không phát sinh lần nữa.
Thiên Hoàn ở mùa giải này, thực lực trên lý thuyết thì không bằng mùa giải S6, nhưng lại đoàn kết và có ý chí chiến đấu hơn so với mùa giải S6.
Hắn chờ một ngày những hậu bối này tạo nên kỳ tích.