Đều nói “Ban ngày nghĩ cái gì ban đêm mơ cái đó”, Diệp Thiếu Dương tối hôm qua trước khi đi ngủ nhớ tới hình ảnh cậu ôm Trì Sóc sau khi kết thúc thi đấu. Cho nên trong mộng liền tái hiện lại một lần cảnh tượng hai người ôm nhau sao?
Trước kia cậu cũng thường xuyên nằm mơ, nội dung trong mơ đa phần là có liên quan tới thi đấu, ví dụ như solo kill với đối thủ đường giữa, mang theo lính điên cuồng đẩy tháp, trộm rồng cướp rừng, thậm chí còn từng mơ thấy cậu và các đồng đội cùng nhau lãnh cup quán quân thế giới.
Đây vẫn là lần đầu tiên mơ thấy một cảnh tượng ôm người khác rõ ràng như thế.
Trong mơ, cái loại ôm ấp chặt chẽ lẫn nhau cực kì thân mật này khiến trong lòng Diệp Thiếu Dương có chút rối rắm.
Cậu duỗi tay sờ sờ phía sau cổ rồi lấy ra máy đo số liệu tin tức tố check một chút, trị số tin tức tố Omega chỉ có 3.0—— trong phạm vi bình thường.
Mới sáng ra tim đã đập gia tốc, là do tối hôm qua ngủ không ngon hay sao?
Diệp Thiếu Dương không tiếp tục rối rắm nữa, đi đến phòng vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt, tâm tình lúc này mới bình phục trở lại.
3 giờ chiều nay sẽ lên máy bay về Đế Đô, thời gian buổi sáng sẽ tự do an bài. Diệp Thiếu Dương rửa mặt xong dứt khoát ngồi trên giường nhàm chán lướt điện thoại
Cậu bất tri bất giác mở ra # Nhật Nguyệt Đồng Huy #khu siêu thoại.
Sau đó liền phát hiện ra một bài đăng đứng đầu khu siêu thoại với tiêu đề “tập hợp những cái ôm“.
Hình ảnh cậu và Trì Sóc ôm nhau sau khi kết thúc trận đấu từ lúc bắt đầu mùa giải S10 tới nay đều bị vị chủ lầu này cắt nối biên tập làm thành video, còn phối với loại BGM cực kỳ ấm áp.
(BGM: Background Music: nhạc nền)
Diệp Thiếu Dương click mở video xem qua một lượt.
Vốn dĩ cậu không hề thẹn với lương tâm, vẫn luôn coi Trì Sóc như anh em.
Nhưng sau khi xem xong cái video này Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy không thích hợp cho lắm.
Bắt đầu từ lần Trì Sóc dùng dã hạch lấy được MVP liền chủ động ôm cậu, mỗi lần sau đó khi kết thúc thi đấu Trì Sóc đều sẽ xoay người sang ôm cậu, mà cậu cũng theo bản năng ở thời điểm tháo tai nghe xuống kia liền quay đầu nhìn Trì Sóc.
Có đôi khi cậu cũng sẽ chủ động ôm Trì Sóc.
Đồng đội ôm cổ vũ lẫn nhau, từ góc độ bản thân mà xem thì xác thật không vấn đề gì.
Chỉ là, sau khi đem tất cả hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau làm thành video, từ góc độ của người ngoài mà nhìn......
Hai người bọn họ thật sự rất ái muội!
Diệp Thiếu Dương lúc này mới phát hiện ra cậu đã rất lâu không ôm Tiểu Tinh.
Mỗi lần đều là đi ôm Trì Sóc, cũng khó trách các fan CP sẽ não bổ ra nhiều thứ như vậy.
Gương mặt của Diệp Thiếu Dương đột nhiên có chút nóng lên, nhớ tới hình ảnh trước đó không lâu Trì Sóc cắn phá tuyến thể của cậu, nhịp tim vừa mới bình phục lại lần nữa gia tốc.
Không xong, hình như cậu lại chơi trò lưu manh với Trì Sóc rồi?
Kiếp trước cậu là một thẳng nam sắt thép, ôm ấp thân mật với những đồng đội cũng là thẳng nam kia đều là việc hết sức bình thường, cho dù cậu và đồng đội có ôm nhau tận mười phút cũng sẽ không có ai hiểu lầm, thẳng nam và thẳng nam kề vai sát cánh cũng chỉ tương tự như cánh chị em tay trong tay dạo phố, vốn dĩ chẳng có gì phải nghĩ nhiều cả.
Nhưng không có giống với thế giới này a.
Cậu và Trì Sóc tuy rằng đều là nam, nhưng bản chất của cả 2 là không cùng một giới tính đúng không?
Alpha và Omega đúng thật là không nên quá thân mật như vậy.
Mỗi lần đấu xong cậu đều ôm Trì Sóc......
Quả nhiên là do thi đấu quá kích động não cậu liền quên mất cái thiết lập ABO này.
Diệp Thiếu Dương xấu hổ ho khan một tiếng, nghĩ thầm, về sau khi đánh xong vẫn là đừng ôm Trì đội nữa, miễn cho mấy người trên mạng lại hiểu lầm.
Hắn tắt siêu thoại, mở weibo của Thiên Hoàn, chuyển tiếp thông báo của official weibo Liên Minh: “Chúc mừng chiến đội Thiên Hoàn thắng 2:1 có được khởi đầu tốt đẹp ở tổ S! Mọi người cùng nhau vất vả không ngừng cố gắng! @ Thiên Hoàn Chúc Hỏa @ Thiên Hoàn Sóc Nguyệt @ Thiên Hoàn Liệt Dương @ Thiên Hoàn Phồn Tinh @ Thiên Hoàn Giang Thủy”
Ngay từ đầu, các fan chỉ nghĩ rằng Thiên Hoàn có thể tiến vào tổ S giữ được cái ghế quý hậu tái là được.
Nhưng trận đầu thi đấu ở tổ S này Thiên Hoàn có thể thuận lợi dùng trung dã liên hợp để dẫn dắt tiết tấu, năng lực chống đỡ ở ván ngược gió cũng cực kỳ xuất sắc, đánh với đội xếp thứ 2 vẫn có thể thắng, biểu hiện như vậy cũng là vượt xa mong đợi của các fan rồi.
Các fan đương nhiên sẽ càng ngày càng chờ mong.
【 hy vọng mùa giải này có thể tiến vào tổ người thắng a! Mùa giải trước lượn một vòng ở tổ người thua, nghĩ lại cũng đủ đau tim rồi 】
【 Bắt đầu thích Thiên Hoàn từ mua giải S6, làm fan của bọn họ đã 4 năm. Mùa giải này đừng dạo một vòng ở quý hậu tái nữa huhu, cầu xin mọi người đó, lấy cái cúp trở về đi! 】
【 Tỷ muội lầu trên à, tui lớn mật hơn bà một chút, cầu mong Thiên Hoàn lãnh cái cup quán quân mùa giải này trở về ~】
【 tui lại càng lớn mật hơn một chút nữa, cầu mong Thiên Hoàn đi lấy cái cup quán quân thế giới trở về! 】
Diệp Thiếu Dương tùy tiện chuyển tiếp bài đăng Weibo: Cảm ơn sự cổ vũ của mọi người, chúng tôi sẽ cố gắng ^_^
Thiên Hoàn Sóc Nguyệt: [ chuyển tiếp Weibo ] tiếp tục nỗ lực.
Hai bài weibo này một trước một sau đăng lên, Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, nhìn vào thời gian Trì Sóc đăng Weibo, nhịn không được gửi tin nhắn riêng cho hắn: “Trì đội dậy sớm vậy?”
Hiện tại mới là 7 rưỡi sáng.
Trì Sóc trả lời: “ừm, mơ thấy ác mộng nên tỉnh.”
Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: “Hôm qua thi đấu không phải thắng sao? Sao lại gặp ác mộng.”
Trì Sóc: “......”
Trong phòng cách vách, tai Trì Sóc ửng đỏ.
Hắn mơ thấy cũng không phải ác mộng mà là giấc mộng không phù hợp với trẻ em. Ở trong mộng hắn đã đem Thiếu Dương......
Tóm lại là không bằng cầm thú.
Bộ dáng nghiêm túc lạnh nhạt của ngày thường đã biến mất không còn dấu vết, dục vọng chiếm hữu khắc sâu trong xương tuỷ của Alpha khiến hắn ở trong mơ đã biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn. Sau khi bừng tỉnh, Trì Sóc lập tức đi tắm nước lạnh, tắm xong liền mở điện thoại lướt weibo, thuận tiện chuyển tiếp bài đăng official weibo, không nghĩ tới Diệp Thiếu Dương cũng dậy sớm như vậy.
Diệp Thiếu Dương nhìn dấu ba chấm của Trì Sóc, nhớ tới bản thân hôm qua mơ thấy hình ảnh cùng hắn ôm nhau, trong lòng mạc danh có chút ngượng ngùng, vội nói sang chuyện khác nói: “cùng ăn sáng nhé?”
Trì Sóc hỏi: “ăn cơm tự phục vụ của khách sạn hay đi ra ngoài ăn?”
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói: “cơm của khách sạn chẳng có gì ngon, mỗi lần thi đấu đều nghìn lần như một, dưa muối, trứng chiên, cháo. Dù sao buổi sáng cũng không có việc gì làm, hay chúng ta đi ra ngoài ăn đi? Vừa lúc có vài lời cần nói với anh.”
Trì Sóc lập tức hồi phục: “được, vậy chúng ta đi nếm thử đặc sản địa phương.”
“10 phút sau gặp nhau ở cửa thang máy nhé?”
“Ok.”
Hai người nhanh chóng thay quần áo, sửa sang lại đầu tóc.
Diệp Thiếu Dương khi đến cửa thang máy liền phát hiện Trì Sóc đã chờ ở đó.
Đi ra ngoài ăn sáng tất nhiên không thể mặc đồng phục. Dáng người của Trì Sóc rất tốt, một chiếc áo thun đen trơn, phối với quần jean xanh biển, đơn giản mà soái khí. Diệp Thiếu Dương lại là áo ngắn tay màu vàng nhạt, trước ngực mặt trời tươi cười sáng lạng, đi cùng nụ cười sáng ngời của cậu tạo thành một tiểu soái ca đầy ắp hơi thở thanh xuân hoạt bát.
Trì Sóc nhìn về phía cậu, ánh mắt ôn hòa: “Muốn ăn gì?”
Diệp Thiếu Dương nói: “để tui xem lại một chút, gần đây có cửa hàng bánh cuốn gia truyền được đánh giá khá tốt, hay là đi nếm thử đi?”
Trì Sóc đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Hai người đi thang máy xuống lầu, đi theo bản đồ đến cửa hàng bánh cuốn.
Cửa hàng này có vị trí khá dễ tìm, ở ngay ven đường.
Diệp Thiếu Dương xem một chút review trên mạng, nghe nói là đã mở vài chục năm, khẩu vị rất chính tông. Thời điểm người đến nơi đã 8 giờ sáng, bên ngoài tiệp vậy mà lại đang phải xếp hàng.
Trì Sóc nhíu mày: “Cuối tuần lại có nhiều người dậy sớm xếp hàng như vậy?”
Diệp Thiếu Dương cười một chút, tiến lại gần nhỏ giọng nói: “dù sao đa sối thời gian làm việc và nghỉ ngơi của mọi người vẫn rất bình thường, không giống như tuyển thủ éport chúng ta làm việc và nghỉ ngơi giờ âm phủ.”
Trì Sóc gật đầu tán đồng: “cũng đúng.”
Diệp Thiếu Dương nhìn hàng dài phía trước nói:“ anh nếu không muốn xếp hàng thì chúng ta đổi sang quán khác nhé?”
Trì Sóc nói: “Không sao cả, nếu em muốn ăn vậy chúng ta liền xếp hàng đi“.
Đổi thành trước kia Trì Sóc căn bản tưởng tượng không nổi bản thân sẽ có một ngày sáng sớm tinh mơ đã chạy tới cửa một nhà hàng bánh cuốn để xếp hàng.
Hắn hoàn toàn không kén ăn cũng không có hứng thú đi tìm kiếm cái gì gọi là mỹ thực, ở góc độ của hắn, có thể ăn no là được, nhanh chóng giải quyết ba bữa, thời gian còn lại có thể làm những việc khác có ý nghĩa hơn.
Loại tiệm ăn vặt này vẫn là lần đầu tiên hắn tới.
Không gian ở tiệm ăn vặt tất nhiên kém hơn so với nhà hàng xa hoa, bàn ghế bên trong đều tương đối cổ xưa, đoán chừng tuổi của cửa hàng này còn lớn hơn hắn. Nhưng thấy bộ dáng chờ mong của Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc đột nhiên cảm thấy chỉ cần là ở cùng người này cho dù là làm chuyện gì thì tâm tình đều sẽ sung sướng.
Hai người cùng nhau xếp hàng ăn sáng cũng coi như là một loại lạc thú đi.
Không tới 10 phút liền đến lượt bọn họ. Cô nhân viên cửa hàng hỏi: “Hai vị muốn mang đi hay là dùng tại chỗ?”
Diệp Thiếu Dương nhìn về phía Trì Sóc: “ăn ở đây đi? Bánh cuốn thì phải ăn nóng.”
Trì Sóc gật đầu: “ừm.”
Diệp Thiếu Dương tiếp tục hỏi: “anh ăn gì?”
Trì Sóc nói: “gì cũng được, anh không kén ăn.”
Diệp Thiếu Dương nhìn về phía nhân viên cửa hàng: “Một phần bánh cuốn tôm tươi, một phần bánh cuốn thịt bò, hai chén cháo trứng vịt Bắc Thảo.”
( bánh cuốn
Cháo trứng vịt bắc thảo:
Nhân viên cửa hàng đưa cậu một cái bảng số: “ số 52 hào, hai vị mời lên lầu.”
Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương đi lên trên lầu tìm một vị trí trống ngồi xuống, đồ ăn mà hai người gọi rất nhanh đã được bưng lên.
Bánh cuốn được cắt thành 8 đoạn ngắn, dọn trên đĩa chỉnh chỉnh tề tề, Diệp Thiếu Dương nếm thử bánh cuốn tôm tươi, khen không dứt miệng: “ngon lắm, mấy người trên mạng quả nhiên không gạt tui! Anh mau nếm thử đi.”
Trì Sóc nhìn bộ dáng vui vẻ của hắn cũng gắp lên nếm thử: “...... đúng thật là không tồi.”
Con tôm to bằng ngón tay cái được bao bên trong bánh cuốn, lại còn rất tươi, phối với nước chấm đặc chế, ăn vào miệng thơm mà không ngấy, đặc biệt khơi dậy vị giác.
Diệp Thiếu Dương bắt đầu ăn uống thỏa thích: “anh ăn đi, nhân lúc còn nóng.”
Hai người vùi đầu ăn cơm, Trì Sóc một bên ăn một bên nghĩ nghĩ, loại bánh cuốn này hình như Thiếu Dương rất thích. Chờ sau này khi giải nghệ hắn có thể đi học một chút, ở nhà làm cho Diệp Thiếu Dương ăn.
Sau khi giải quyết xong bữa sáng, hai người cùng nhau ra ngoài, Trì Sóc thuận tay cầm một tấm card trong tiệm.
Diệp Thiếu Dương ăn uống no đủ, tâm tình vui sướng: “Cửa hàng này cách không xa chỗ chúng ta ở, về sau đến Á An thi đấu chúng ta liền tới đây ăn sáng. Hôm nay mới chỉ nếm được hai vị, tui còn muốn nếm thử những vị khác nữa.”
Trì Sóc nói: “được. Thi đấu ở tổ S còn có hai trận được an bài ở Á An, đến lúc đó sẽ cùng nhau đến đây.”
Gió biển lúc sáng sớm thổi qua, mang đến hơi thở ẩm ướt của nước biển, đầu tóc của hai người bị thổi đến hơi rối loạn, tim Diệp Thiếu Dương cũng mạc danh dập có chút loạn.
Hai người đi dọc theo bờ biển một lát, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nói: “Trì đội, tôi có vài lời muốn nói với anh.”
Trì Sóc dừng bước chân nhìn cậu: “sao vậy?”
Diệp Thiếu Dương xem nhẹ sự xấu hổ trong nội tâm, ho nhẹ một tiếng nói: “thì...... Trên mạng có cái siêu thoại ' Nhật Nguyệt Đồng Huy ', lần trước tôi đã nói qua với anh, anh còn nhớ không?”
Trì Sóc: “vẫn nhớ.”
Hắn đã mở acc clone để theo dõi rồi.
Diệp Thiếu Dương nói: “hình ảnh chúng ta ôm nhau sau khi thi đấu xong bị người khác cắt nối biên tập thành video, các fan đều nói Nhật Nguyệt là chân ái, đồng đội khác là không khí, khụ khụ...... Hy vọng anh đừng để ý. Hai chúng ta chỉ là thi đấu xong, ôm nhau một chút để cổ vũ mà thôi, là bọn họ não bổ quá mức.”
Đấy mắt Trì Dóc hiện lên một tia ý cười: “anh không để ý đâu.”
Diệp Thiếu Dương dời tầm mắt: “Khụ, chúng ta là cộng sự tốt nhất, tôi không hy vọng những tin đồn nhảm nhí đó ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta, anh có cảm thấy như vậy không?”
Trì Sóc gật đầu: “ừm, anh hiểu ý của em.”
Hai người lệch sóng mà nói chuyện phiếm nói đến cực kỳ thông thuận.
Nhưng không biết vì sao, lần này trong lòng Diệp Thiếu Dương không bằng phẳng giống như trước kia nữa.
Trong đầu cậu lại hồi tưởng đến video mà fans cắt nối biên tập, nhớ tới giấc mơ ái muội tối hôm qua.
Nhìn vào ánh mắt của Trì Sóc cậu đột nhiên có chút chột dạ.
—— thật sự chỉ là cộng sự thôi sao?
Hai người đã làm những việc cực kỳ thân mật, trước sau đánh dấu ba lần ( tương đương với cùng nhau bắn máy bay trong hiện thực), đánh xong trận cậu còn cầm lòng không được mà ôm Trì Sóc ôm, mi quá tra rồi nha Diệp Thiếu Dương!
Diệp Thiếu Dương ho khan một tiếng, nói: “trở... trở về đi, nếu bị paparazzi chụp được lại không giải thích được mất.”
Trì Sóc nhìn bóng dáng vội vàng của Diệp Thiếu Dương trong lòng nghi hoặc.
Thiếu Dương hôm nay có phải có chút kỳ quái hay không?
________________
Editor: một bạn não bổ một bạn não gỗ:))) bao giờ thì mới cho tui ăn kẹo cưới????