Chưa uống rượu thì người ta không ký hợp đồng với cô cũng là chuyện bình thường đi, nhưng mà bây giờ cô liều mạng uống như vậy, lúc uống được phân nửa thì Lý tổng lại đi như vậy,… Hứa Ôn Noãn đột nhiên để chai bia xuống, đứng lên: “Lý tổng…”
Lý tổng hoàn toàn không để ý đến cô, không có ý định nào sẽ dừng lại bước chân.
Hứa Ôn Noãn đẩy ghế đúng lên, ôm túi, vội vã đuổi theo: “Lý tổng, chuyện hợp đồng ngài vừa mới đồng ý với tôi…”
Lý tổng vẫn xem cô như người không tồn tại.
Hứa Ôn Noãn chạy nhanh hơn, bởi vì uống khá nhiều rượu mà cả người cô loạng chà loạng choạng, nhiều lần suýt té trên mặt đất, cũng may cô vẫn có thể đuổi kịp người kia, chặn trước mặt hắn: “Lý tổng, chúng ta có thể bàn lại chuyện hợp đồng một chút được không?”
Lý tổng bị cô chặn đường, khiến hắn phải dừng bước, còn chưa chờ cô nói hết đã vui mừng hớn hở cắt ngang lời nói của Hứa Ôn Noãn: “Hứa tiểu thư thật sự rất xin lỗi cô nhưng hợp đồng kia không thể nào ký với bên công ty của cô được vì chúng tôi đã có lựa chọn tốt hơn rồi, Lục tổng của công ty Lục thị muốn hợp tác với bên tôi. . .”
Lục tổng của công ty Lục thị… Hứa Ôn Noãn giống như bị điểm huyệt, không còn nói nổi thêm lời nào nữa.
Lý tổng không để ý đến sự trầm mặc của cô chút nào, liền đi vòng qua người cô, đi về phía bàn ăn của Lục Bán Thành, trong lời nói còn ân cần lấy lòng khác hoàn toàn so với sự ngạo mạng của hắn từ đầu bữa ăn cơm với cô đến giờ: “Lục tổng, chào ngài, rất vui được gặp ngài.”
“Lý tổng, mời ngồi.” Một âm thanh quen thuộc vang lên khiến cả người cô run lên một hồi, qua một lúc lâu mới quay người nhìn về phía sau lưng mình.
Lục Bán Thành ngồi đối mặt với Lý tổng mời rượu, mặt hắn còn mỉm cười bưng ly rượu lên, sau đó đưa lên miệng cạn một hơi.
Lúc để ly rượu xuống, Lý tổng như không thể chờ thêm được nữa đã mở miệng nói: “Lục tổng, ngài thật sự có hứng thú vào đầu tư cho công ty của chúng tôi sao?”
Lục Bán Thành làm như hoàn toàn không biết có sự tồn tại của Hứa Ôn Noãn, chắc chắn mười phần gật đầu: “Đúng, bây giờ tôi muốn nghe về chiến lược của bên anh một chút.”
“Không thành vấn đề không thành vấn đề…” Lý tổng nói hai lần, sau đó liền lật tài liệu ra, lúc này mới nghĩ đến lúc nãy mình đã quá vội vàng nên để quên tài liệu kia trên bàn ăn, hắn áy náy giải thích với Lục Bán Thành xong, sau đó liền đứng dậy quay lại bàn mà lúc nãy hắn đã ngồi cùng với Hứa Ôn Noãn.
Đối mặt với thiếu sót của Lý tổng, Lục Bán Thành chẳng những không có chút bất mãn nào mà nhân lúc Lý tổng đang bận rộn lấy tài liệu thì lại thong dong ôn hòa nhìn xung quanh.
Thì ra Lý tổng bỗng nhiên không muốn hợp tác với cô là do Lục Bán Thành giở trò.
Hợp đồng với lý tổng này đối với cô mà nói là một hợp đồng rất lớn, nhưng đối với Lục Bán Thành mà nói, có thể nó chỉ bằng giá của một cái áo hắn mua ngoài trung tâm thương mại thôi. . . hắn sao có thể vô duyên vô cớ mà chủ động hợp tác với Lý tổng? Chắc chắn là bởi vì hắn còn oán giận cô phá thai đứa con trai của hắn cho nên mới cố ý làm khó dễ cô,…
Đầu ngón tay của Hứa Ôn Noãn dùng sức cầm túi thêm mạnh một chút.
Lúc lấy giấy tờ quay lại xong, Lý tổng nhìn thấy Hứa Ôn Noãn vẫn còn đứng ở đó, lại không nhịn được mà nói: “Hứa tiểu thư, tôi đã nói rất rõ ràng là tôi sẽ không hợp tác với công ty của cô, cô còn đứng ở đây làm gì, cho dù cô có đứng đến khi trời sập xuống thì tôi cũng sẽ không hợp tác với công ty của cô đâu.”